Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài

Những câu hỏi liên quan
Nguyễn Ngọc Thảo My
Xem chi tiết
๖²⁴ʱ๖ۣۜGà ๖ۣۜNɠố༉
13 tháng 10 2019 lúc 16:52

thơ thì lên bingbe có đầy :v

Niềm thương trắc ẩn tựa mây bồng

Sự ái quay cuồng cảnh gió giông

Lối mộng đành cam vùi ngục tối

Khu tình đóng cửa nhốt xiềng gông

Thuyền mơ bóng nguyệt rằm luôn sáng

Biển ước trời dừng bão cứ trong

Thác đổ nào ngưng đời sụp nát...

Mưa dầm ám ảnh phận tàn vong

Thu Cute
Xem chi tiết
Ngô Bảo Quyên
21 tháng 2 2022 lúc 14:55

Về thăm nhà Bác
Về thăm nhà Bác, Làng Sen
Có hàng râm bụt thắp lên lửa hồng
Có con bướm trắng lượn vòng
Có hàng ổi chín vàng ong sắc trời
Ngôi nhà thuở bác thiếu thời
Nghiêng nghiêng mái lợp bao đời nắng mưa
Chiếc giường tre quá đơn sơ
Võng gai ru mát những trưa nắng hè
Làng Sen như mọi làng quê
Ngôi nhà lẫn với hàng tre bóng trònVề thăm nhà Bác
Về thăm nhà Bác, Làng Sen
Có hàng râm bụt thắp lên lửa hồng
Có con bướm trắng lượn vòng
Có hàng ổi chín vàng ong sắc trời
Ngôi nhà thuở bác thiếu thời
Nghiêng nghiêng mái lợp bao đời nắng mưa
Chiếc giường tre quá đơn sơ
Võng gai ru mát những trưa nắng hè
Làng Sen như mọi làng quê
Ngôi nhà lẫn với hàng tre bóng tròn

Khách vãng lai đã xóa
Thu Cute
21 tháng 2 2022 lúc 14:56

cảm ơn 

Khách vãng lai đã xóa
hello cả nhà. mị là lươn...
Xem chi tiết
Pé cute iu toán anh văn
30 tháng 3 2021 lúc 10:41

bạn tìm trên mạng chưa ạ

 

Trần Viên Như
Xem chi tiết
Nguyễn Minh Vũ
18 tháng 11 2018 lúc 20:46

Nhắc đến Nguyễn Duy ta thường nhớ đến bài thơ Ánh Trăng thế nhưng ngoài bài thơ ấy Nguyễn Duy còn mang đến cho chúng ta một bài thơ hay không kém và đặc biệt nó còn có ý nghĩa nói đến nhân dân ta. Đó chính là bài thơ Tre Việt Nam. Nói về hình ảnh làng quê của đất nước ta không thể thiếu được hình bóng của những cây tre cao vút, mọc thành khóm thành cụm bên nhau. Bài thơ là những nét về cây tre ấy nhưng đồng thời nó thể hiện cho phẩm chất vẻ đẹp của con người Việt Nam ta.

Nhà thơ bắt đầu bằng hai từ tre xanh. Và tiếp đến là câu hỏi cây tre xanh ấy có từ bao giờ:

“Tre xanh
Xanh tự bao giờ?
Chuyện ngày xưa. . . đã có bờ tre xanh”

Hai tiếng tre xanh gợi lên cho những con người Việt Nam chúng ta một cảm xúc vô cùng bâng khuâng chạnh lòng mà nhớ đến những huyền thoại bên cạnh những cây tre ấy. Nhà thơ hỏi tre có tự bao giờ và trả lời bằng câu có từ ngày xưa rất xưa rồi. Cách mở đầu đi thẳng vào hình ảnh tre xanh đã làm hấp dẫn người đọc bởi vì tre xanh đối với nước ta mà nói quả thật là thứ cây đại diện cho những chiến thắng những đấu tranh bền bỉ lâu dài.

Nguyễn Khoa Điềm cũng nói “ Đất Nước lớn lên khi dân mình biết trồng tre đánh giặc”. Hay tre xanh còn đi vào những huyền thoại như Thánh Giong, cây tre trăm đốt…Tóm lại cây tre xuất hiện lúc khi con người nhận ra những vẻ đẹp của nó.

Đến những câu thơ tiếp theo Nguyễn Duy vẽ lên những vẻ đẹp của tre xanh và qua những vẻ đẹp ấy ta thấy được những phẩm chất của con người Việt Nam ta:

Thứ nhất là vẻ đẹp của màu sắc, hình dáng của những cây tre xanh nước ta:

“Thân gầy guộc, lá mong manh
Mà sao nên lũy nên thành tre ơi?
Ở đâu tre cũng xanh tươi
Cho dù đất sỏi đất vôi bạc màu”

Cây tre Việt Nam hiện lên với thân hình gầy guộc mong manh. Tre thanh cao, nhẹ nhàng trước gió. Những tính từ ấy khiến cho ta liên tưởng đến những khóm tre xanh lá nhỏ thân cao thẳng tắp gầy guộc nhưng lại thẳng đứng như thế đấy. Thế nhưng tre vẫn thành lũy thành bờ dù cho đất đai khô cằn, dù cho đá vôi có bạc màu đất thì tre vẫn xanh tốt như thế. Ở đâyta thấy được phẩm chất của con người Việt Nam chúng ta, trong xã hội con người nếu như nói về thân phận thấp cổ bé họng thì chúng ta ví như củ sắn, củ khoai nhưng nói đến sự thanh cao ngoài trúc, mai ra thì chúng ta còn nhắc đến cây tre. Dáng hình gầy guộc thẳng tắp mong manh kia như thể hiện được sự phẩm chất của con người. Đó là con người Việt Nam ta nhỏ bé nhưng lương tâm thì ngay thẳng như cây tre và dù sống ở đâu thì chúng ta vẫn cứ sống tốt dẫu cho đất đá có khô cằn thì cây tre kia vẫn xanh, con người Việt Nam vẫn sống chan hòa với nhau.

Trần Viên Như
18 tháng 11 2018 lúc 20:48

Bạn ơi ở trong câu mà mình ghi thôi bạn nhé!

nguyentruongan
Xem chi tiết
Huyen Trang Le
25 tháng 1 2022 lúc 19:57

 Khổ thơ thứ 3: Bức tranh thực tại đầy xót xa của nét đẹp văn hóa mai một

- Nhà thơ đã sử dụng khéo léo những hình ảnh mang tính biểu tượng. Những sự vật vốn vô tri vô giác, trước thực tại hoang tàn cũng mang nặng tâm trạng "buồn", "sầu".

Khổ thơ thứ 4: Hình ảnh ông đồ lạc lõng giữa hiện thực

- Hình ảnh "Lá vàng rơi trên giấy" là hình ảnh chân thực nhưng mang ý nghĩa biểu tượng sâu sắc, gợi lên không gian vắng lặng đồng thời "lá vàng" cũng biểu tượng cho mùa thu, sự úa tàn, khô héo.
=> Gợi liên tưởng tới nền nho học đang lụi tàn

Ngô Nam Khánh
Xem chi tiết
vuonghoaianhht
24 tháng 3 2017 lúc 20:30

mình biết nhưng bạn phải k cho mình trước mình mới tin nhiểu đứa chơi gian quá

nhok FA
24 tháng 3 2017 lúc 21:34

tình yêu của ai đây

sao vừa buồn vừa vui 

sao lại làm con tim

đâu khổ tim ngừng đập

con tim như đám mây

bay đi rồi cũng bay lại

....................

Nguyễn Ngọc Anh
Xem chi tiết
Vũ Trọng Phú
15 tháng 5 2018 lúc 20:29

Năm chữ chẳng hề chi 
Chỉ đừng lệch pha quá 
Và nói đúng một ti. 
Trên đời việc gì khó 
Bằng việc phải học hành 
Cặm cụi viết với nhìn 
Trán nhăn như trán khỉ 
Suốt ngày phải suy nghĩ 
Học trên lớp, ở nhà 
Sớm lúc mới tiếng gà 
Mãi nửa đêm mới ngủ 
Giữ suốt đời quy củ 
Học là phải thực hành 
Nắm gốc rễ ngọn ngành 
Hiểu sâu và biết rộng 
Học như làm tính cộng 
Tích cóp suốt cuộc đời 
Học, học mãi ai ơi 
Kiên trì đừng thỏa mãn 
Học hành cần có bạn 
Cùng thảo luận cùng chơi 
Mai sau cùng ra đời 
Chung tay xây đất nước 
Tình thầy trò sau trước 
Hãy gìn giữ đừng quên 
Giúp chúng ta làm nên 
Là công thầy cô giáo 
Có sách vở, quần áo 
Được cắp sách tới trường 
Công cha mẹ yêu thương 
Nuôi ta từ thuở nhỏ 
Vài điều ghi cho rõ 
Hỡi bạn mến yêu ơi 
Hiếu Nghĩa Tín ở đời 
Cần cù và lương thiện 
Tri thức làm phương tiện 
Để vững bước trên đời 
Để xứng đáng là người 
Con ngoan và trò giỏi. 
Sân nhà em sáng quá 
Nhờ ánh trăng sáng ngời 
Trăng tròn như cái đĩa 
Lơ lửng mà không rơi 
Những đêm nào trăng khuyết 
Trong giống con thuyền trôi 
Em đi trăng theo bước 
Như muốn cùng đi chơi 
bao tháng ngày vô tư 
vội khép vào quá khứ 
khi tôi bước vào yêu 
tình yêu của học trò... 


me la nhung canh hoa 
cho con bao hanh phúc 
me la nhung van tho 
ru con thang nam dai 
trên duong con buoc toi 
me la anh sao dêm 
nhung luc long buon thêm 
me luon la diem tua 


nhớ dáng mẹ trưa hè 
trên cánh đồng quê xưa 
ôi dáng mẹ ngày xưa 
trọn đời con nhớ mãi 
dáng hình mẹ thân yêu 
dẫu đi đâu cũng nhớ 
về dáng mẹ ngày xưa 
và chẳng bao giờ quên 
bóng dáng mẹ ngày nào

Trần Cao Vỹ Lượng
15 tháng 5 2018 lúc 20:30

Mùa đông tháng lạnh nhất

Lất phất còn mưa bay

Chỉ còn ba tháng nữa

Mùa xuân đã đến rồi
Ngoài trời mưa lất phất

Hoa đào ở khắp nơi

Xuân đến  khắp mọi nơi

Tháng tư về xuân đi

 đảm bảo ko chép

Itachi_VN
15 tháng 5 2018 lúc 20:31

Hôm nay em về nhà

Định quỵt mấy con gà

Nhưng ai ngỡ làm ngơ

Một roi mây đánh đít

Sáng tạo xíu thôi chứ mình nghĩ ko hay lắm :)

vo thi dong nhi
Xem chi tiết

Đêm qua mùa trở gió
Hạt mưa buồn ghé sang
Ướt hàng cây, ngọn cỏ
Ôi nàng mưa đa mang
Tôi ngồi bên khói thuốc
Cõng đêm dài trên vai
Mưa rơi vào ô cửa
Nhạt nhòa bóng hình ai
Bao lâu rồi mưa nhỉ
Ngày người xa nơi ta?
Mưa buồn rơi thủ thỉ
Chỉ mới ngày hôm qua…
Ngày hôm qua? Ôi thôi
Ngày người xa nơi tôi
Ba mùa thu thay lá
Ngày nhân tình chia đôi
Tôi vẫn tìm vẫn đợi
Hỡi nàng mưa khuya ơi?
Mây trời cao vời vợi
Người tôi yêu nơi đâu?
Tôi bước trên lối khói
Người lạc giữa đường mây?
Lời yêu thương chưa nói
Đã xa rời vòng tay?
Tôi chờ trên lối tuyết
Người hát giữa đường trăng?
Một đời tôi tìm kiếm
Người ơi! Nghe hay chăng!?…
 

Bảo Ngọc
17 tháng 3 2018 lúc 13:28

Từ ngày con thơ bé
Đến bây giờ lớn khôn
Tiếng ru hời khe khẽ
Vẫn thấm đượm trong hồn
Qua những ngàynắngcháy
Chân mẹ đã khô cằn
Mùa lũ về nước chảy
Mẹ dãi dầu vai xương
Này dáng mẹ thon thon
Này bàn tay nhỏ nhắn
Ủa đâu rồi mẹ nhỉ?
Sao nhiều quá nếp nhăn?
Một đời mẹ trở trăn
Lo những ngày con ốm
Mẹ trăm bề thấp thỏm
Cho con giấc ngủ lành
Mẹ cắt bớt tuổi xanh
Bao nhiêu mẹ cũng đành
Người hanh hao gầy guộc
Con biền biệt trời xa
Mẹ ơi tháng năm qua
Con bây giờ đã lớn
Mười mấy năm xa nhà
Nhớ mẹ! Lòng đau đớn!
Con cứ hẹn xuân về
Sẽ thăm lại vườn quê
Mà bao mùa mai nở
Vẫn riêng mình thỏa thuê!

Hoàng Phú Huy
17 tháng 3 2018 lúc 13:30

Bao lâu rồi mưa nhỉ
Ngày người xa nơi ta?
Mưa buồn rơi thủ thỉ
Chỉ mới ngày hôm qua…

Ngày hôm qua? Ôi thôi
Ngày người xa nơi tôi
Ba mùa thu thay lá
Ngày nhân tình chia đôi

Tôi vẫn tìm vẫn đợi
Hỡi nàng mưa khuya ơi?
Mây trời cao vời vợi
Người tôi yêu nơi đâu?

Tôi bước trên lối khói
Người lạc giữa đường mây?
Lời yêu thương chưa nói
Đã xa rời vòng tay?

Tôi chờ trên lối tuyết
Người hát giữa đường trăng?
Một đời tôi tìm kiếm
Người ơi! Nghe hay chăng!?

Thảo Anh ^-^
Xem chi tiết