Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài

Những câu hỏi liên quan
nguyen thi yen chi
Xem chi tiết
✪SKTT1 NTD✪
28 tháng 9 2018 lúc 13:11

Sau khi nhìn đứa em gái bé bỏng của mình đi, Thành lặng lẽ vào trong nhà lấy quyển nhật kí mà những lúc buồn bã mình hay thường viết nó nhất. Những dòng chữ ngay thẳng viết riêng cho nỗi lòng của bản thân.

   Em gái yêu quý của anh! Giờ anh em mình phải xa nhau thật rồi sao? Hay nó chỉ là giấc mơ thôi em nhỉ, sao giấc mơ này giống như 1 tai họa giáng xuống đầu của 2 anh em mình vậy. Ông trời không thương anh xem mình sao, sao lại nỡ chia cắt 2 anh em. Giờ anh buồn lắm, ngôi nhà dường như yên tĩnh hơn mọi ngày vì nó thiếu bóng dáng em thiếu cái sự tinh nghịch ấy. Chả hiểu sao anh lại có cảm giác như em đang đi du lịch với mẹ một thời gian rồi sau đó sẽ quay về ngôi nhà này. Một mình anh làm sao có thể tự lo cho bản thân mình đây, áo anh rách ai vá cho anh đây. Không chỉ riêng em mà anh còn nhớ mẹ vô cùng. Mẹ là người nuôi nấng anh và em nên anh không thể quên mẹ và em được. 2 người đã có rất nhiều kỉ niệm đẹp ở ngôi nhà này, những kỉ niệm khó quên ấy em biết không? Anh sẽ kèm bức ảnh anh và em cùng ẹm nắm tay nhau đi chơi ở đây để lúc nào nhớ anh có thể mở nó ra nhìn nó để trong lòng anh đỡ đau hơn. Anh yêu em gái của anh và cả mẹ nữa. Đừng bao giờ quên anh nhé!

  Có lẽ những dòng nhật kí của người anh sẽ mãi mãi là những dòng nhật kí bí ẩn. bên trong nó chất chứa những kỉ niệm hoài ức của 2 anh em.

Diệu Anh
28 tháng 9 2018 lúc 14:02

Vào câu hỏi tương tự nha bn

Có đó

K mk nè

*Mio*

✪SKTT1 NTD✪
28 tháng 9 2018 lúc 15:21

Dựa vào đây để viết

- Tâm trạng đau đớn đến tột cùng khi phải xa mẹ, xa em mãi mãi.
- Thương em, nhớ em và trách giận bố mẹ đã gây ra cuộc chia ly này
- Hứa với em cũng chính là tự hứa với lòng mình: .... (1 điều gì đấy)

Quỳnh Ngân
Xem chi tiết
Linh Phương
14 tháng 9 2016 lúc 20:34

  Sau khi nhìn đứa em gái bé bỏng của mình đi, Thành lặng lẽ vào trong nhà lấy quyển nhật kí mà những lúc buồn bã mình hay thường viết nó nhất. Những dòng chữ ngay thẳng viết riêng cho nỗi lòng của bản thân.

   Em gái yêu quý của anh! Giờ anh em mình phải xa nhau thật rồi sao? Hay nó chỉ là giấc mơ thôi em nhỉ, sao giấc mơ này giống như 1 tai họa giáng xuống đầu của 2 anh em mình vậy. Ông trời không thương anh xem mình sao, sao lại nỡ chia cắt 2 anh em. Giờ anh buồn lắm, ngôi nhà dường như yên tĩnh hơn mọi ngày vì nó thiếu bóng dáng em thiếu cái sự tinh nghịch ấy. Chả hiểu sao anh lại có cảm giác như em đang đi du lịch với mẹ một thời gian rồi sau đó sẽ quay về ngôi nhà này. Một mình anh làm sao có thể tự lo cho bản thân mình đây, áo anh rách ai vá cho anh đây. Không chỉ riêng em mà anh còn nhớ mẹ vô cùng. Mẹ là người nuôi nấng anh và em nên anh không thể quên mẹ và em được. 2 người đã có rất nhiều kỉ niệm đẹp ở ngôi nhà này, những kỉ niệm khó quên ấy em biết không? Anh sẽ kèm bức ảnh anh và em cùng ẹm nắm tay nhau đi chơi ở đây để lúc nào nhớ anh có thể mở nó ra nhìn nó để trong lòng anh đỡ đau hơn. Anh yêu em gái của anh và cả mẹ nữa. Đừng bao giờ quên anh nhé!

  Có lẽ những dòng nhật kí của người anh sẽ mãi mãi là những dòng nhật kí bí ẩn. bên trong nó chất chứa những kỉ niệm hoài ức của 2 anh em.

Chúc bạn học tốt!

Phù Thủy Bóng Đêm
22 tháng 9 2016 lúc 11:53

thanks nhé

 

 

Người iu JK
26 tháng 9 2016 lúc 21:09

câu hỏi của bạn trùng với câu hỏi của mk , may quá . Thanks 

lan anh nguyễn
Xem chi tiết
Thảo Phương
1 tháng 9 2016 lúc 12:12

- Tâm trạng đau đớn đến tột cùng khi phải xa mẹ, xa em mãi mãi.
- Thương em, nhớ em và trách giận bố mẹ đã gây ra cuộc chia ly này
- Hứa với em cũng chính là tự hứa với lòng mình: .... (1 điều gì đấy)

Nvl vlogs
Xem chi tiết
사랑해 @nhunhope94
13 tháng 9 2018 lúc 20:16

hôm nay là ngày buổn nhất của tôi nhật kí ạ ! và nó chính là ngày anh em tôi rời xa nhau mãi mãi , người em gái mà tôi yêu thương nhất phải theo mẹ vào quê . viết những tâm tư này lòng tôi lại đau như cắt nước mắt kg thể nào kìm chế được . tôi cũng biết vì bố mẹ không hòa hợp và không thể sống được với nhau nữa nhưng tại sao ? lại chia cắt tình anh em chúng tôi , mỗi người mỗi chốn .tôi không bao giờ sợ mik ốm đau khổ sở mà tôi sợ em tôi theo mẹ về quê lại phải nghỉ học để phụ mẹ bán hàng ở chợ , em ốm đau nhưng lại không có người ở nhà chăm sóc , thấy mik là anh tôi không muốn rời xa em của mik 1 chút nào . nhung trời đã sắp đặt cho tình anh em chyungs tôi rồi nhưng chúng tôi đã hứa với nhau những điều thật tốt đẹp nhất  sẽ đến với 2 người . tôi không còn tờ nào có thể miêu tả nội sợ thương yêu , rởi xa em gái của mik chút nào ...

                                                     ~ hãy cố gắng tiến thật xa về phía trước nha đưngf lo anh vẫn luôn đứng sau màn đêm để bảo vệ và dõi theo ,ủng hộ em ~ 

em gái anh !!

K_ICM
Xem chi tiết
Phạm Hải Đăng
1 tháng 10 2019 lúc 11:54

Bài làm

Sau khi nhìn đứa em gái bé bỏng của mình đi, Thành lặng lẽ vào trong nhà lấy quyển nhật kí mà những lúc buồn bã mình hay thường viết nó nhất. Những dòng chữ ngay thẳng viết riêng cho nỗi lòng của bản thân.

Em gái yêu quý của anh! Giờ anh em mình phải xa nhau thật rồi sao? Hay nó chỉ là giấc mơ thôi em nhỉ, sao giấc mơ này giống như 1 tai họa giáng xuống đầu của 2 anh em mình vậy. Ông trời không thương anh xem mình sao, sao lại nỡ chia cắt 2 anh em. Giờ anh buồn lắm, ngôi nhà dường như yên tĩnh hơn mọi ngày vì nó thiếu bóng dáng em thiếu cái sự tinh nghịch ấy. Chả hiểu sao anh lại có cảm giác như em đang đi du lịch với mẹ một thời gian rồi sau đó sẽ quay về ngôi nhà này. Một mình anh làm sao có thể tự lo cho bản thân mình đây, áo anh rách ai vá cho anh đây. Không chỉ riêng em mà anh còn nhớ mẹ vô cùng. Mẹ là người nuôi nấng anh và em nên anh không thể quên mẹ và em được. 2 người đã có rất nhiều kỉ niệm đẹp ở ngôi nhà này, những kỉ niệm khó quên ấy em biết không? Anh sẽ kèm bức ảnh anh và em cùng ẹm nắm tay nhau đi chơi ở đây để lúc nào nhớ anh có thể mở nó ra nhìn nó để trong lòng anh đỡ đau hơn. Anh yêu em gái của anh và cả mẹ nữa. Đừng bao giờ quên anh nhé!

Có lẽ những dòng nhật kí của người anh sẽ mãi mãi là những dòng nhật kí bí ẩn. bên trong nó chất chứa những kỉ niệm hoài ức của 2 anh em.

Chúc bạn học tốt!

Vũ Minh Tuấn
1 tháng 10 2019 lúc 12:24

Tham khảo:

Giây phút mà tôi sợ hãi nhất cuối cùng cũng đã đến, Thủy và mẹ phải về quê ngoại còn tôi thì ở lại với bố. Khi nghe mẹ nói chia đồ chơi,Thủy đã cố gắng không khóc nhưng nước mắt cứ tuôn ra như suối. Tôi nhớ có lần, tôi đi đá bóng bị xoạc một miếng áo rất to, sợ mẹ đánh, tôi cứ ngồi lì ngoài bài không dám về. Nghe lũ bạn tôi mách, em đem kim chỉ ra sân vận động vá lại cho tôi.

Lúc anh em tôi phải chia đồ chơi, tôi đã nhường hết toàn bộ cho em, nhưng nó không lấy. Khi nghe mẹ quát lên giận dữ đi về phía cổng, nó bảo tôi chia đồ chơi ra. Tôi lấy con vệ sĩ và con em nhỏ từ trong tủ ra, đặt sang hai phía, thì nó bỗng tru tréo giận dữ. Tôi bèn để hai con búp bê đó lại như ban đầu thì cặp mắt Thủy dịu lại. Nhưng nó lại lo không có ai gác đêm cho tôi ngủ, tôi nhếch mép cười cay đắng.

Lúc sau tôi dẫn em đến trường gặp co giáo và các bạn. Cô tặng Thủy một quyển sổ và một chiếc bút nhưng em không nhận vì mẹ đã sắm cho em một thúng hoa quả ra chợ ngồi bán.

Em gái của anh! Giờ anh em mình phải xa nhau thật sao? Hay đó chỉ là một giấc mơ em nhỉ? Sao giấc mơ này giống như một tai họa giáng xuống đầu anh em chúng ta vậy. Không hiểu sao anh lại có cảm giác như em đang đi du lịch với mẹ một thời gian rồi quay về ngôi nhà này. Anh yêu em gái của anh và cả mẹ nữa. Đừng bao giờ quên anh nhé.

Chúc bạn học tốt!

vo thi nhu huynh
Xem chi tiết
Huỳnh Thiên Tân
Xem chi tiết
Bùi Hồng Anh
23 tháng 10 2018 lúc 20:59

Mk cx bị thế nè, nhưng hôm nay hình đại diện của mk thì ổn rồi.

Trương Anh Quân
23 tháng 10 2018 lúc 20:59

Có olm bị lỗi đây này

tran chi hoa
23 tháng 10 2018 lúc 20:59

mk vẫn thấy mặt bạn mà

Nguyễn Thị Hoài An
Xem chi tiết
Nanami Luchia
16 tháng 10 2017 lúc 19:57

Giây phút mà tôi sợ hãi nhất cuối cùng cũng đã đến, Thủy và mẹ phải về quê ngoại còn tôi thì ở lại với bố. Khi nghe mẹ nói chia đồ chơi,Thủy đã cố gắng không khóc nhưng nước mắt cứ tuôn ra như suối. Tôi nhớ có lần, tôi đi đá bóng bị xoạc một miếng áo rất to, sợ mẹ đánh, tôi cứ ngồi lì ngoài bài không dám về. Nghe lũ bạn tôi mách, em đem kim chỉ ra sân vận động vá lại cho tôi.

Lúc anh em tôi phải chia đồ chơi, tôi đã nhường hết toàn bộ cho em, nhưng nó không lấy. Khi nghe mẹ quát lên giận dữ đi về phía cổng, nó bảo tôi chia đồ chơi ra. Tôi lấy con vệ sĩ và con em nhỏ từ trong tủ ra, đặt sang hai phía, thì nó bỗng tru tréo giận dữ. Tôi bèn để hai con búp bê đó lại như ban đầu thì cặp mắt Thủy dịu lại. Nhưng nó lại lo không có ai gác đêm cho tôi ngủ, tôi nhếch mép cười cay đắng.

Lúc sau tôi dẫn em đến trường gặp co giáo và các bạn. Cô tặng Thủy một quyển sổ và một chiếc bút nhưng em không nhận vì mẹ đã sắm cho em một thúng hoa quả ra chợ ngồi bán.

Em gái của anh! Giờ anh em mình phải xa nhau thật sao? Hay đó chỉ là một giấc mơ em nhỉ? Sao giấc mơ này giống như một tai họa giáng xuống đầu anh em chúng ta vậy. Không hiểu sao anh lại có cảm giác như em đang đi du lịch với mẹ một thời gian rồi quay về ngôi nhà này. Anh yêu em gái của anh và cả mẹ nữa. Đừng bao giờ quên anh nhé

Trần Đăng Nhất
17 tháng 10 2017 lúc 11:44

- Tâm trạng đau đớn đến tột cùng khi phải xa mẹ, xa em mãi mãi.
- Thương em, nhớ em và trách giận bố mẹ đã gây ra cuộc chia ly này
- Hứa với em cũng chính là tự hứa với lòng mình: .... (1 điều gì đấy)

Trần Ngọc Kiều Trang
17 tháng 10 2017 lúc 12:14

Sau khi nhìn đứa em gái bé bỏng của mk , tôi lặng lẽ đi vào nhà và lấy quyển nhật kí mà những lúc buồn bã tôi thường hay viết vào đó . Những dòng chữ ngay thẳng , viết riêng cho nỗi lòng của bản thân .

Em gái yêu quý của anh ! giờ anh em mk phải xa nhau thật rồi sao ? Hay nó chỉ là giấc mơ thôi em nhỉ , sao giấc mơ này giống như 1 tai họa giáng xuống đầu của 2 anh em mk vậy . Oong trời ko thương 2 anh em con hay sao , sao lại nỡ chia cắt 2 anh em . Giờ anh buồn lắm , ngôi nhà dường như yên tĩnh hơn mọi ngày , vì nó thiếu cái bóng dáng em , thiếu cái sự tinh nghịch ấy . Chả hiểu sao anh lại có cảm giác như em và mẹ đang đi du lịch 1 thời gian sau đó sẽ quay về ngôi nhà này , 1 mk anh làm sao có thể tự lo cho bản thân của mk đây , áo anh rách ai vá cho anh đây . Ko chỉ riêng em mà anh còn rất nhớ mẹ vô cùng . Mẹ là người nuôi nấng anh và em nên người , nên anh ko thể quên mẹ và em dc . Hai người đã có rất nhiều kỉ niệm đẹp ở ngôi nhà này , những kỉ niệm khó quên ấy , em có biết ko ? Anh sẽ kẹp bức ảnh anh , am cùng mẹ nắm tay nhau đi chơi ở đây để lúc nào nhớ , anh có thể mở nó ra nhìn , để trong lòng anh đỡ đau hơn .

Anh yêu em gái của anh và cả mẹ nữa . Đừng bao giờ quên , em nhé !

Có lẽ những dòng nhật kí của anh sẽ mãi mãi là những dòng nhật kí bí ẩn , bên trong nó chất chứa kỉ niệm hoài ức của 2 anh em mk .

Nhím Tatoo
Xem chi tiết
Kyubi hồ ly chín đuôi
5 tháng 9 2016 lúc 13:51

mình chỉ bạn nè. Bạn vào trang này nè: http://www.van.edu.vn/cam-nhan-cua-em-ve-tuy-but-mua-xuan-cua-toi-cua-vu-bang.html.

Mình không biết đúng yêu cầu của bạn không nhưng có thể nó sẽ giúp được bạn

CHÚC BẠN HỌC TỐT NHÉ

nhớ k mình nha

Akabane Karma
5 tháng 9 2016 lúc 12:20

bn vào học 24 có đủ các môn

Linh Linh
23 tháng 2 2019 lúc 18:52

Vũ Bằng là một cây bút sở trường về truyện ngắn, tuỳ bút và bút kí. Văn của ông vừa có nét tinh tế, đặc sắc của một cây bút am hiểu tường tận về cuộc sống, vừa có cái đằm thắm, mặn mà của một tâm hồn yêu thương quê hương đất nước tha thiết, nồng nàn. Tháng giêng mơ về trăng non rét ngọt là một sáng tác tiêu biểu cho văn phong Vũ Băng.

Thiên tuỳ bút Tháng riêng mơ về trăng non rét ngọt mở đầu bằng những cảm xúc rạo rực, ngất ngây của nhà văn trước mùa xuân Bắc Việt.

Trong dòng cảm xúc của Vũ Bằng, không khí và cảnh sắc mùa xuân đất Bắc trong những ngày đầu tháng giêng hiện lên thật đẹp- một vẻ đẹp riêng biệt, độc đáo khó quên. Đó là mùa xuân có mưa riêu riêu, gió lành lạnh, có tiếng nhạn kêu trong đêm xanh, có tiếng trống chèo vọng lại từ những thôn xóm xa xa, có cầu hát huê tình của cô gái đẹp như thơ mộng...

Chao ôi, cái mùa xuân Bắc Việt, có lẽ là cái không khí và cảnh sắc mùa xuân trước năm 1945 được gợi nhớ lại trong lòng một người con xa quê như Vũ Bằng. Nó gợi ta nhớ đến những câu thơ nổi tiếng của Nguyễn Bính:

Bữa ấy mưa xuân lất phất bay

Hoa xoan lớp lớp rụng

Vơi đầy hội chèo làng Đặng đi qua ngõ

Mẹ bảo thôn Đoài hát tối nay

(Mưa xuân)

Mùa xuân về đem đến bao sự đổi thay kì diệu, làm bừng lên bao sắc xuân, và nhất là trỗi dậy bao sức sống trong lòng người. Nó làm cho người ta muốn phát điên lên, muốn mở cửa đi ra ngoài, muốn có cái thú giang hồ đó đây mà thưởng ngoạn mùa xuân, cảm thấy không cần uống rượu mạnh cũng như lòng mình say sưa. Mùa xuân làm cho nhựa sống ở trong người căng lên như máu căng trong lộc của loài nai, như mầm non của cây cối, nằm im mãi không chịu được, phải chồi ra thành những cái lá nhỏ li ti. Đặc biệt, mùa xuân về làm cho người ta "sống" lại và "thèm khát yêu thương.

Mùa xuân về khiến cho không khí gia đình đoàn tụ êm đềm, lòng người ấm lạ, ấm lùng, và trong lòng thì cảm thấy như có không biết bao nhiêu là hoa mới nở, bướm ra ràng mở hội liên hoan.

Đó là cảm xúc say mê, rạo rực đến ngất ngây của một con người luôn khát khao mong chờ mùa xuân, đón nhận mùa xuân với tất cả tình yêu nồng nhiệt của mình. Giọng văn sôi nổi, tha thiết của Vũ Bằng đã truyền sang người đọc khiến ta hình như cũng thấy rạo rực và ngất ngây.

Một mùa xuân thật đẹp (mùa xuân của Hà Nội thân yêu, của Bắc Việt thương mến) được cảm nhận bằng một tâm hồn rất tinh tế và nhạy cảm của Vũ Bằng. Dường như tác giả đã hoà nhập lòng mình vào cảnh, để thấy được cái mưa riêu riêu, gió lành lạnh, cả tiếng nhạn kêu trong đêm xanh, tiếng chèo vọng lại từ những thôn xóm xa xa và cả âm điệu trữ tình sâu lắng, ngọt ngào của câu hát huê tình của cô gái đẹp như thơ mộng.

Không chỉ cảm nhận mùa xuân bằng những giác quan quen thuộc, nhà văn còn cảm nhận mùa xuân bằng tất cả những giác quan, những cảm xúc đặc biệt nhất của tâm hồn. Sự cảm nhận ấy được diễn tả bằng những câu văn rất giàu hình ảnh và gợi cảm với một loạt các hình ảnh so sánh liên tưởng đầy ấn tượng: "Thú giang hồ" được cảm nhận êm ái nhớ nhung; nhựa sống trong lòng người căng lên được ví như máu căng lên trong lộc của loài nai, như mầm non của cây cối, nầm im mãi không chịu được, phải trồi ra thành những cái lá nhỏ li ti giơ tay vẫy những cặp uyên ương đứng cạnh; tình cảm gia đình đầm ấm khiến lòng người vui sướng được nhà văn liên tưởng với cảnh không biết bao nhiêu là hoa mới nở, bướm ra ràng mở hội liên hoan.

Ngòi bút của nhà văn đặc biệt tinh tế khi miêu tả cảnh sắc và không khí mùa xuân từ sau ngày rằm tháng giêng. Con mắt tinh tường của ông đã phát hiện ra những chuyển biến (dù rất là nhỏ) của màu sắc và không khí bầu trời, mặt đất, cây cỏ trong một thời gian ngắn ngủi từ đầu tháng qua rằm: Đào hơi phai nhưng nhụy vẫn còn phong, cỏ không mướt xanh nhưng lại nức một mùi hương man mát; bầu trời không còn đừng đục như màu pha lê mờ, sáng dậy thấy những vệt xanh tươi hiện ra ở chân trời chuyển sang trong trong có những làn sóng hồng rung động như cánh con ve mới lột; trên giàn hoa lí, vài con ong siêng năng đã bay đi kiếm nhị hoa.

Cảnh sắc mùa xuân vốn đã đẹp vì mưa riêu riêu, gió lành lạnh, tiếng trống chèo, câu hát huê tình, đến đây càng đẹp hơn. Đến mức chính tác giả cũng phải thốt lên: Đẹp quá đi, mùa xuân ơi - Mùa xuân của Hà Nội thân yêu, của Bắc Việt thương mến.

Mùa xuân ấy lắng động mãi, ngân nga mãi trong lòng người, để hôm nay, xa quê hương, một nỗi niềm như thương quê hương đến cồn cào, da diết cứ dâng lên hoá thành dòng cảm xúc ngọt ngào tươi mát, đằm thấm, dệt nên thiên tuỳ bút kiệt tác này.