KỂ VỀ 1 CHUYẾN NGHỈ HÈ THÚ VỊ CỦA EM
Văn : Kể về 1 kì nghỉ hè thú vị của em
Những tháng nghỉ hè vào đúng dịp mùa thu hoạch hoa màu. Bởi vậy sinh hoạt hè của em có một niềm vui vô cùng.
Nhà em ở ngay rìa làng, trông ra cánh đồng rất khoáng đãng. Chiều chiều em thích đứng trước cửa nhà nhìn ra cánh đồng. Mùa lúa là một màu xanh mênh mông bắt đầu từ dưới chân bụi tre, chạy ra tít đến đường cái. Người và xe cộ đi trên đường ấy nhỏ bé như nắm tay thôi.
Ngắm cảnh đồng em thường thích thú nhất vào các buổi chiều đẹp trời, mấy con cò trắng muốt bay sà xuống rồi mất hút dưới màu xanh. Hoặc đi học về tắt qua cánh đồng, một vài con chim “dẽ giun” thấy bóng người vội bay vút lên làm em giật mình.
Sau vụ trồng lúa là đến vụ trồng hoa màu thì còn nhiều điều thú vị! 'Ca dao có câu:
Tháng giêng là tháng ăn chơi
Tháng hai trồng đậu, tháng ba trồng cà.
Nói thế thôi, chứ người ta làm đất trồng khoai ngay sau khi ăn Tết. Các thửa ruộng trồng khoai thường có những luống đất cao và to. Trên mặt trồng khoai, còn dưới má luống đất người ta trồng xen các thứ đậu.
Có những hôm các em ra đồng giúp cha mẹ vun và làm cỏ khoai. Chị hai bắt những con sâu khoai to như ngón tay, đầu nó có sừng, mình đầy khoang khoáy trông rất ghê, dọa em đến xanh mặt.
Những đám ruộng trồng ngô thì cao hơn đầu người, hoa ngô như một cành tre khô nhỏ vươn lên trời, chỉ ít lâu sau cái màu vàng tươi mất dần đi là ngô đã già và đến lúc người ta đi bẻ lấy bắp. Các em thường giúp gia đình bẻ ngô bỏ hàng đống trên bò' ruộng, những bắp ngô to và vỏ màu vàng còn ít râu ở đầu. Rồi những buổi đi hái đỗ còn đông vui hơn. Những ruộng trồng đỗ thì luống to và thấp, trên ngọn cây đầy những quả chìa ra các phía, quả chín già màu đen, quả còn non màu xanh. Người lớn mang thúng đi để đựng, còn chúng em thì chị hai có sáng kiến khâu cho mỗi đứa một cái tạp dề như người nấu bếp để bỏ đỗ vào đấy. Cu Bình nhỏ thấp trông nó như “căng-gu-ru” trong vườn thú buồn cười lắm. Em và chị hai thì thi nhau xem ai hái nhanh hơn.
Ngoài cánh đồng, vào tháng năm, tháng sáu hoa màu như đua nhau đòi về sân phơi. Ớ sân phơi mọi người cũng phải chia ra từng ngăn. Nơi này phơi ngô, nơi kia phơi đỗ, nơi thì chất đống cây lạc còn đeo những củ trắng ngà, đầu hè thì đống khoai lang đổ rất cao, củ màu đỏ, củ màu trắng.
Chập tối một lúc là chị hai bưng rổ khoai lang lên cùng với một ít quả đỗ đã luộc chín. Cả nhà ngồi ăn vui vẻ, cha mẹ em thì nói chuyện thu hoạch mùa này loại cây gì tốt nhất, và sang năm nên trồng các cây hoa màu nào. Còn chúng em thì nhớ lại những lúc đùa chạy đuổi nhau lẩn trong ruộng ngô.
Đất ở quê em hầu như không lúc nào được nghỉ ngơi (để trống), sau vụ thu hoạch hoa màu là lại cày lên chờ mưa sẽ cấy lúa.
Sông ở nơi quê hương trồng hoa màu em thấy có lúc vất vả, nhưng có cái thú là ra cánh đồng vừa lao động vừa chơi vui và nghe chim hót ở các bờ tre, cây cổ thụ. Chim chèo bẻo kêu vào các buổi sáng sớm, chim cu gáy vào buổi trưa, buổi tối thì tiếng “cò cò” kêu ở trên ngọn tre. Em rất yêu đồng quê một năm có hai vụ cấy cày và trồng tỉa làm cho con người bận rộn và vui vẻ, xốc vác.
Khi bác phượng già khoác trên mình chiếc áo choàng đỏ rực, cô bằng lăng vận chiếc váy tím ngát và dàn đồng ca ve sầu không ngớt kêu vang là lúc một mùa hè bắt đầu. Đó cũng là lúc các bạn học sinh bước vào kì nghỉ bổ ích và lí thú. Cho tới bây giờ, tôi vẫn nhớ như in kì nghỉ hè năm lớp 2 ở quê ngoại tại Thái Bình.
Đó không phải là lần đầu tiên tôi về quê, nhưng chuyến đi lần này để lại cho tôi nhiều hiểu biết, nhiều kỉ niệm và nhiều cảm xúc hơn cả . Chị em tôi được báo trước sẽ được về quê, chúng tôi ai nấy đều háo hức, mừng vui, tất bật chuẩn bị bao nhiêu đồ đạc. Sáng sớm, chiếc xe bắt đầu chuyển bánh, để lại hàng cây, mái nhà trên con phố thân thuộc. Chẳng mấy chốc, đồng ruộng bao la hiện ra xanh mướt. Con đường làng thẳng, dài tít tắp. Hai bên đường là cánh đồng lúa đang độ chín vàng. Từng đợt gió thổi qua, đồng lúa nghiêng từng đợt theo gió như những con sóng trải dài vô tận.
Về chiều, vùng quê yên ả này đẹp như một bức tranh đa sắc màu và rộn như một bản hòa tấu. Sau lũy tre làng, mặt trời đỏ rực hắt ngang những tia nắng cuối ngày xuống vòm cây tán lá. Cánh đồng thay chiếc áo vàng tươi hồi sáng bằng chiếc áo vàng vươm. Những ngôi nhà mái ngói đỏ xanh xem kẽ giữa vườn cây. Tiếng gà chip chíp, tiếng lợn eng éc, tiếng vịt quác quác đòi ăn. Tiếng mõ trâu, bò gọi sau ngày dài đi ăn. Tiếng của những bác nông dân đang bàn tán xôn xao. Tôi gặp An vào buổi chiều đó. Nhà cô bạn gần nhà bà nội. Sáng hôm sau, tôi thấy An cầm một chiếc diều rất đẹp. Lúc đó, tôi thấy thích quá nên chạy sang hỏi mượn nhưng vừa mượn vừa với tay giật lấy luôn. An hỏi lớn với khuôn mặt đầy bất ngờ và giành lại: “Đây là diều của tớ mà?”. Tôi òa khóc nức nở. Bà tôi chạy ra hỏi chuyện, tôi được đà càng khóc lớn. An kể lại câu chuyện rồi nhường tôi chiếc diều. Tôi cầm và chạy vào sân. Nhưng tôi lại không biết chơi. Nghĩ hồi lâu, tôi lại ngó nghiêng sang nhà An. An thấy tôi và gọi tôi vào. Tôi ấp úng xin lỗi rồi bảo An chỉ cho tôi cách chơi. Cô bạn mỉm cười rồi kéo tôi ra một bãi cỏ rộng. Ở đó, từng đợt gió thổi rất lớn. An thả dây từ từ, chiếc diều bay bay trong gió, càng lúc càng cao. An đưa cho tôi cầm dây diều. Thế là cả sáng hôm đó, tôi và An đã chơi vui vẻ với nhau. Lúc về, chúng tôi đi qua cánh đồng. Những bác nông dân vẫn đang chăm chỉ gặt hái trên đồng. Tay cầm liềm, tay cầm bó lúa, gặt rồi bó liên tục. Trên gương mặt các bác, mồ hôi nhễ nhại. Bác khẽ lau bằng chiếc khan đã đội sẵn rồi tươi cười gặt tiếp. Ôi chao! Cái khoảnh khắc nhìn thấy gương mặt đó tôi đã thấu hiểu sự vất vả của những người làm ra hạt thóc, hạt gạo.
Kể từ hôm đó, tôi và An trở nên thân thiết. An dẫn tôi đi nhiều nơi ở vùng đất này. Kì nghỉ này đã cho tôi hiểu rõ về quê hương của mình. Bây giờ, tôi luôn mong ngóng được nghỉ hè, để được về quê, gặp cô bạn hiền lành, gặp cánh đồng mênh mông, nghe tiếng chiều rộn rã và nghe tiếng quê hương vang trong trái tim mình.
#
kì nghĩ của em thật là tuyệt vời...
khi đi em đã nhớ là đã chuẩn bị tất cả mọi thứ,nhưng khi đến nơi thì em mới nhận ra rằng mình quên mang theo quần.nên em chả mặc gì>
khi đi cùng bn và ăn phở...em đã quên mang mang tiền theo,,,nên đành phải rửa chén vậy..""
ngày hôm sau chúng em quyết định leo núi everest ở cà mau... nhưng khi lên đỉnh em bị 1 hòn đá to đè do sạt lở núi em bị thương nhẹ...chỉ bị chảy máu đầu thôi...nên ko sao...
còn những ngày sau em nằm trong bệnh viện thật là sướng...
Cho đề bài:Em hãy viết một đoạn văn bằng tiếng anh kể về kì nghỉ hè thú vị nhất mà em từng trải qua.
*New words!
- mulberry : dâu tằm
- avocado : trái bơ
*Bài văn!
Weather is always hot in summers, that is why many people choose to escape the heat by going to somewhere cold such as Da Lat or Sapa. And lucky for me, last summer I had had a great chance to go to Da Lat with my friends on my summer holiday. To me, the weather there was so perfect, it was still always cold during that summer. The atmosphere there was very clean and fresh, which made me feel very comfortable. Which made me surprised most is that the hotel we stayed has no air - conditional, but we still felt cold, that’s awesome. We stayed there for about 2 weeks and we had gone to many spectacular places. We went to Love valley- one of the greatest tourists attraction in Da Lat, Elephant falls, Lang Biang, Dambri waterfall,... I also had chance to try out various food, drink, and fresh fruit. I really d the mulberry smoothy there, avocado ice cream, fruit jam which was made totally from real fresh fruit,.. They were all very tasty. Especially, Da Lat had a number of beautiful scenery,many lovely coffee shop and attractive spots that made me want to take a lot of picture to keep the memory. There was also a night market ,always crowded with customers, where people can buy food, flowers, or any stuff they want. I had went there and buy many gifts for my family. It was an unforgettable trip, I was quite upset that I could not stay there for a long time, but I hoped I still can visit Da Lat whenever I have time, and I really recommend you went to Da Lat for holiday. It's very wonderful!!
=> Translate:
Thời tiết luôn nóng nực vào mùa hè, đó là lý do tại sao nhiều người chọn thoát khỏi cái nóng đó bằng cách đi đến nơi nào đó mát lạnh như Đà Lạt hoặc Sapa. Và tôi thật may mắn khi mà, mùa hè năm ngoái, tôi đã có một cơ hội tuyệt vời để được đi đến Đà Lạt cùng với bạn bè của mình vào kỳ nghỉ hè của. Đối với tôi, thời tiết ở đó thật tuyệt vời, thời tiết vẫn luôn lạnh vào mùa hè đó. Bầu không khí rất sạch sẽ và tươi mát, khiến tôi cảm thấy rất thoải mái. Điều làm cho tôi ngạc nhiên nhất là khách sạn chúng tôi ở lại không có điều hòa, nhưng chúng tôi vẫn cảm thấy lạnh, thật là tuyện vời. Chúng tôi ở đó khoảng 2 tuần và chúng tôi đã đi đến nhiều nơi hấp dẫn. Chúng tôi đã đến thung lũng Tình Yêu - một trong những điểm thu hút khách du lịch lớn nhất Đà Lạt, Thác Voi , Lang Biang, thác Dambri,... Tôi cũng đã có cơ hội để thử qua những loại thức ăn, thức uống và hoa quả tươi khác nhau. Tôi thực sự thích sinh tố dâu tằm ở đó, kem bơ, mứt hoa quả mà được làm từ trái cây tươi thực sự,... Tất cả đều rất ngon. Đặc biệt, Đà Lạt có rất nhiều phong cảnh đẹp, rất nhiều quán cà phê đáng yêu và nhiều địa điểm thu hút khiến tôi muốn chụp thật nhiều ảnh để lưu giữ. Ở đó còn có một chợ đêm, luôn nhộn nhịp với khách mua hàng, nơi mà mọi người có thể mua thức ăn, hoa, hay bất cứ thứ gì họ muốn. Tôi đã đến đó và mua nhiều món quà cho gia đình của mình. Đó là một chuyến đi không thể nào quên được, tôi khá buồn vì không thể ở đó được lâu, nhưng tôi hy vọng tôi vẫn có thể thăm Đà Lạt bất cứ khi nào tôi có dịp, và tôi thực sự khuyên bạn nên đi Đà Lạt vào kỳ nghỉ. Nơi đây thật sự rất tuyệt vời !!
#Quỷ_Vương
em hãy viết một bức thư gửi cho bạn của em kể về kì nghỉ hè lí thú của em
lên mạng mà tham khảo bạn nhé. có rất nhiều bài hay
Chào Trang
Bạn thế nào? Tôi rất hạnh phúc khi nhận được lá thư từ bạn. Tôi thật sự hạnh phúc rằng bạn đã dành được kỳ nghỉ hè tuyệt vời ở SaPa. Và bây giờ, tôi muốn kể cho bạn về kỳ nghỉ hè của tôi. Mùa hè trước tôi đã thăm bãi biển cửa lò với bố mẹ tôi. Chúng tôi đi đến đó bằng xe ca. chúng tôi ở khách sạn Bình minh 1 tuần.
Ở cửa lò, chúng tôi thăm rất nhiều nơi tuyệt vời như: đảo hòn Ngu; chùa Nguyen Sư Hội. Nhưng thú vị nhất đối với tôi là thăm đảo Hòn Ngư, Nó rất tuyệt vời và lãng mạn. Thức ăn ở Cửa Lò là đặc biệt ngon. Tôi đặc biệt cảm thấy hào hứng với món ăn từ biển như : Cua rang me, chao ngao, mắm ruốc
Con người ở Cửa Lò rất thân thiện và ấm áp, vì vậy bố mẹ tôi và tôi cảm thấy rất vui vẻ và thoải mái như ở nhà. Tốt, tôi đã kể cho bạn về kỳ nghỉ hè của tôi, Trang, Bạn muốn thăm nơi gì vào kỳ nghỉ hè tiếp theo ? Tại sao?
Tôi hy vọng nhận được trả lời từ bạn
hok tốt !!!
Mùa hè này em có một kỳ nghỉ đặc biệt do đại dịch covid 19 nhưng không vì thế mà bớt phần thú vị trong các hoạt động ấn tượng của em . Hãy kể về những hoạt động ấn tượng ấy
10h sáng mình phải gửi cho cô rồi
kể lại một trải nghiệm ( thú vị hoặc không mong muốn) của em trong kì nghỉ hè vừa qua hoặc trong giai đoạn học trực tuyến hiện nay
Viết một bức thư kể cho bạn nghe về chuyến du lịch thú vị của em vừa qua.
Tham khảo nha !!
Chào Thanh
Bạn thế nào? Tôi rất hạnh phúc khi nhận được lá thư từ bạn. Tôi thật sự hạnh phúc rằng bạn đã dành được kỳ nghỉ hè tuyệt vời ở SaPa. Và bây giờ, tôi muốn kể cho bạn về kỳ nghỉ hè của tôi. Mùa hè trước tôi đã thăm bãi biển cửa lò với bố mẹ tôi. Chúng tôi đi đến đó bằng xe ca. chúng tôi ở khách sạn Bình minh 1 tuần.
Ở cửa lò, chúng tôi thăm rất nhiều nơi tuyệt vời như: đảo hòn Ngu; chùa Nguyen Sư Hội. Nhưng thú vị nhất đối với tôi là thăm đảo Hòn Ngư, Nó rất tuyệt vời và lãng mạn. Thức ăn ở Cửa Lò là đặc biệt ngon. Tôi đặc biệt cảm thấy hào hứng với món ăn từ biển như : Cua rang me, chao ngao, mắm ruốc
Con người ở Cửa Lò rất thân thiện và ấm áp, vì vậy bố mẹ tôi và tôi cảm thấy rất vui vẻ và thoải mái như ở nhà. Tốt, tôi đã kể cho bạn về kỳ nghỉ hè của tôi, Thanh, Bạn muốn thăm nơi gì vào kỳ nghỉ hè tiếp theo ? Tại sao?
Tôi hy vọng nhận được trả lời từ bạn
Chúc bạn
mùa COVID thế này !!!!!! đi du lịch cái gì
Linh thân mến!
Ở bên đó bạn có khỏe không ? Hôm nay tôi viết thư này là muốn kể cho bạn nghe về chuyến đi lịch gần đây nhất của tôi. Liệu bạn có muốn nghe?Ở bên đó bạn có khỏe không ? Tôi nhớ lần đầu tiên mà tôi được đi Nha Trang , lần đó là lần đi du lịch gần đây nhất của tôi.Đó là 1 buổi sáng sớm , không khí trong lành , nắng sớm vươn vai gọi bầy chim rời tổ . Ba mẹ tôi đã sách hành lý đi từ rất sớm . Vừa đến , choáng ngợp với cảnh đẹp của vùng đất Nha Trang này , không khí trong lành , gió dịu dàng . Biển Nha Trang đẹp vô cùng , nước còn mát lạnh vào buổi sáng hiu quạnh .Buổi sáng , chúng tôi đều quây quần bên nhau ăn bít tết , vừa ngồi ăn vừa ngắm biển , cảm giác thật sảng khoái. Buổi chiều , tôi cùng anh trai tôi ra biển thi bơi , nước ở đây làm chúng tôi rất dễ chịu , anh tôi bơi rất nhanh . Phía xa xa , có bóng các em nhỏ đang xây lâu đài cát , chúng cười đùa rất tươi . Tối đến , cả nhà tôi lại quay trở về khách sạn , thưởng thức bữa tối và ngắm sao . Tôi yêu Nha Trang rất nhiều.Hãy viết thư gửi lại cho tôi nhé !
BFF của cậu
Ri
Kể về một chuyến đi du lịch (hoặc về quê) trong dịp nghỉ hè
Đã lâu rồi tôi không được về quê nên lần này tôi háo hức lắm. Tôi cùng mẹ chuẩn bị thật kĩ lưỡng, từ gói bánh, gói kẹo, thuốc lá đến mảnh vải, áo quần,… cho mọi người ở quê. Quê tôi không biết dạo này ra sao, đổi mới thế nào? Chẳng biết bọn trẻ dưới quê có vui khi nhận được quà không? Tôi đi ngủ với vô vàn câu hỏi và một tâm trạng hồi hộp.
Sáng hôm sau, tôi thức dậy sớm hơn thường lệ. Sau khi chuyển đồ đạc lên phía sau, đúng tám giờ, xe chúng tôi chuyển bánh. Xe chạy bon bon trên con đường trải nhựa phẳng lì. Hết đường Giải Phóng, xe xuôi theo quốc lộ 1A. Tôi mở cửa kính xe. Gió và nắng ùa vào. Đã ra khỏi thành phố Hà Nội nên không khí thoáng đãng hơn nhiều. Không còn cảnh xe cộ nườm nượp nối đuôi nhau do tắc đường. Không còn cái bụi bặm và tiếng ồn ào của động cơ xe. Chà! Thật khoan khoái và dễ chịu. Tôi mải mê ngắm nhìn khung cảnh bên ngoài. Những hàng cày, những cánh đồng, nhà cửa… cứ như lùi dần sau xe tôi. Lúc đầu, thế chỗ cho những cao ốc chọc trời là những khoảng không gian bát ngát trời mây tươi non màu cỏ. Dần dần, thay vào đó là những khu công nghiệp, những nhà máy lớn nhỏ xếp xen nhau với những ống khói lớn toả lên trời xanh. Thế rồi, lại những cánh đồng lúa mênh mông hiện ra, màu mạ non xanh hoà quyện với màu nâu màu mỡ của đất đai hứa hẹn một vụ mùa bội thu. Khoảng gần trưa, chúng tôi qua cầu Hàm Rồng. Cầu bắc qua con sông Mã hùng vĩ, xanh ngát như dải lụa màu xanh da trời. Chỉ thoáng sau, chúng tôi đã đặt chân lên khoảng đất trống đầu làng, bên luỹ tre già xanh xanh và trước cổng làng khum khum được xây bằng đá.
Đường vào làng tôi vẫn vậy. Vẫn con đường dẫn qua cây đa cổ thụ đầu làng với tán lá xanh rậm, che mát cho lũ trẻ đùa vui dưới gốc cây. Xa xa, cánh đồng rộng lớn với những bóng nón trắng nhấp nhô. Thi thoảng, một giọng ca dao, một điệu hát ru con lại vút lên, len lỏi qua các lùm cây, ngõ ngách toả khắp xóm làng. Kia là mái đình cong cong cổ kính cùng hồ sen với những bông sen nở rộ, khoe nhị vàng tươi lấp ló dưới những cánh hồng… Chỉ có điều, con đường không còn là đường đất nữa, nó đã được trải nhựa đen bóng, phẳng lì.
Tôi sải bước vào giữa làng. Những làn khói lam bốc lên mờ mò trên mỗi nóc nhà. Lạ quá, bao nhà tranh vách đất xưa đã được thay bằng nhà mái ngói đò tươi.
Trên mái mỗi nhà đều có đường dây điện. Điện đã về tới quê tôi. Tôi dừng chân trước cổng nhà cô tôi, cất tiếng chào cô chú. Thấy gia đình tôi về, cô chú mừng lắm. Chẳng đợi tôi sắp xếp đồ đạc, cô kéo tôi vào lòng hỏi han đủ mọi chuyện. Mẹ tôi trao quà cho mọi người, ai cũng thích.
Trưa hôm đó, cô đãi tôi một bữa cơm quê. Chỉ là mấy món ăn giản dị mà sao tôi thấy ngon miệng thế. Ản xong, tôi nhanh chóng nhập bọn với lũ trẻ quê. Chúng tôi chơi đùa vui vẻ. Nhưng rồi xảy ra một việc. Lúc đó, tôi chạy theo đám trẻ ra đầu làng, ngang hồ nước. Chẳng may, tôi trượt chân, té ùm xuống nước. Mà tôi lại không biết bơi. Thấy tôi cứ chới với, lũ trẻ hiểu ngay sự cố. Tất cả chúng lao ùm xuống hồ, ra sức kéo tôi lên bờ. Sau khi thoát hiểm, tôi thấy mình thật sự gắn bó với lũ trẻ. Rồi chúng lại kéo tôi đi chơi. Chúng tôi chơi nhiều trò lắm. Nào là chơi ô ăn quan dưới gốc đa, nào là cưỡi trâu đánh trận giả, nào là bịt mắt bắt dê… Nhưng tôi vẫn thích nhất trò thả diều. Được chạy dài trên con đê, nhìn cánh diều bay bỗng trong gió, nghe tiếng sáo vi vu rồi hò hét vang trời mới vui làm sao.
Nhưng cũng đến lúc phải chia tay cô chú và các bạn. Chiều hôm đó, tôi trở về Hà Nội với bao nhiêu là quà quê, bao nhiêu là lưu luyến. Tôi vẫn nghe đâu đó tiếng sáo diều vi vu. Tôi sẽ không quên, không bao giờ quên những kỉ niệm đẹp của ngày hè đó.
Quê hương đối với tôi là những gì thân thương gần gũi nhất. Quê hương chính là vi vu cánh diều tôi thả cùng bọn trẻ. Quê hương chính là buổi chia tay đầy lưu luyến giữa tôi và lũ trẻ chăn trâu… Tôi yêu quê mình biết bao nhiêu. Mong sao sau này tôi sẽ làm được những việc thật có ích cho quê hương.
Từ nhân vật tôi trong văn bản Tôi đi học, em hãy viết 1 đoạn văn ngắn (6-8 câu) nói về những cảm xúc của em trong ngày đầu tiên quay trở lại trường sau 1 kì nghỉ hè dài thú vị.
tham khảo:
Với mỗi chúng ta, ngày đầu tiên đi học có lẽ là khoảnh khắc chẳng thể nào quên trong kí ức tuổi thơ. Với em ngày đó vừa trang trọng, đánh dấu sự trưởng thành của mỗi người nhưng cũng đầy háo hức, thú vị khi có thêm bạn mới, thầy cô mới. Buổi sáng hôm đó, em thay bộ quần áo mới tinh tươm có gắn phù hiệu của trường đầy trang nghiêm bên cánh tay trái, điều đó như nhắc nhở em phải luôn cố gắng học tập để xứng đáng với ngôi trường thân yêu. Theo bước chân mẹ, em tới trường trong niềm hân hoan, ngôi trường hôm nay nay rực rỡ cờ hoa. Xung quanh em là rất nhiều bạn nhỏ đang ríu rít hỏi nhau về tên gọi hay tên lớp để cùng nhau làm quen. Trên các lớp học, những dãy bàn được xếp ngay ngắn cùng với bảng đen sạch sẽ, sẵn sàng chào đón chúng em trong một năm học mới. Tiếng trống trường dồn dập, thúc giục chúng em về đứng theo hàng của lớp mình và buổi lễ khai giảng diễn ra trong không khí trang nghiêm. Sau đó, chúng em vào lớp và cô giáo chủ nhiệm chào đón chúng em từ khung cửa gắn biển chữ trang trọng: lớp 1A2. Nụ cười hiền hòa, ấm áp của cô và sự gần gũi của bạn bè khiến em cảm thấy thêm yêu ngôi nhà thứ hai thân thiết sẽ cùng em gắn bó . Những kỉ niệm về ngày khai trường đầu tiên mãi là những kỉ niệm ngọt ngào và đáng nhớ trong emViết 1 đoạn văn khoảng nửa trang giấy về kì nghỉ hè lí thú của em, trong đó có dùng ít nhất 1 câu trần thuật đơn có từ là, 1 câu vị ngữ đảo lên trước vị ngữ (xác định rõ những câu ấy)
Khi bác phượng già khoác trên mình chiếc áo choàng đỏ rực, cô bằng lăng vận chiếc váy tím ngát và dàn đồng ca ve sầu không ngớt kêu vang là lúc một mùa hè bắt đầu. Đó cũng là lúc các bạn học sinh bước vào kì nghỉ bổ ích và lí thú. Cho tới bây giờ, tôi vẫn nhớ như in kì nghỉ hè năm lớp 2 ở quê ngoại tại Thái Bình.Đó không phải là lần đầu tiên tôi về quê, nhưng chuyến đi lần này để lại cho tôi nhiều hiểu biết, nhiều kỉ niệm và nhiều cảm xúc hơn cả . Chị em tôi được báo trước sẽ được về quê, chúng tôi ai nấy đều háo hức, mừng vui, tất bật chuẩn bị bao nhiêu đồ đạc. Sáng sớm, chiếc xe bắt đầu chuyển bánh, để lại hàng cây, mái nhà trên con phố thân thuộc. Chẳng mấy chốc, đồng ruộng bao la hiện ra xanh mướt. Con đường làng thẳng, dài tít tắp. Hai bên đường là cánh đồng lúa đang độ chín vàng. Từng đợt gió thổi qua, đồng lúa nghiêng từng đợt theo gió như những con sóng trải dài vô tận Về chiều, vùng quê yên ả này đẹp như một bức tranh đa sắc màu và rộn như một bản hòa tấu. Sau lũy tre làng, mặt trời đỏ rực hắt ngang những tia nắng cuối ngày xuống vòm cây tán lá. Cánh đồng thay chiếc áo vàng tươi hồi sáng bằng chiếc áo vàng vươm. Những ngôi nhà mái ngói đỏ xanh xem kẽ giữa vườn cây. Tiếng gà chip chíp, tiếng lợn eng éc, tiếng vịt quác quác đòi ăn. Tiếng mõ trâu, bò gọi sau ngày dài đi ăn. Tiếng của những bác nông dân đang bàn tán xôn xao. Tôi gặp An vào buổi chiều đó. Nhà cô bạn gần nhà bà nội. Sáng hôm sau, tôi thấy An cầm một chiếc diều rất đẹp. Lúc đó, tôi thấy thích quá nên chạy sang hỏi mượn nhưng vừa mượn vừa với tay giật lấy luôn. An hỏi lớn với khuôn mặt đầy bất ngờ và giành lại: “Đây là diều của tớ mà?”. Tôi òa khóc nức nở. Bà tôi chạy ra hỏi chuyện, tôi được đà càng khóc lớn. An kể lại câu chuyện rồi nhường tôi chiếc diều. Tôi cầm và chạy vào sân. Nhưng tôi lại không biết chơi. Nghĩ hồi lâu, tôi lại ngó nghiêng sang nhà An. An thấy tôi và gọi tôi vào. Tôi ấp úng xin lỗi rồi bảo An chỉ cho tôi cách chơi. Cô bạn mỉm cười rồi kéo tôi ra một bãi cỏ rộng. Ở đó, từng đợt gió thổi rất lớn. An thả dây từ từ, chiếc diều bay bay trong gió, càng lúc càng cao. An đưa cho tôi cầm dây diều. Thế là cả sáng hôm đó, tôi và An đã chơi vui vẻ với nhau. Lúc về, chúng tôi đi qua cánh đồng. Những bác nông dân vẫn đang chăm chỉ gặt hái trên đồng. Tay cầm liềm, tay cầm bó lúa, gặt rồi bó liên tục. Trên gương mặt các bác, mồ hôi nhễ nhại. Bác khẽ lau bằng chiếc khan đã đội sẵn rồi tươi cười gặt tiếp. Ôi chao! Cái khoảnh khắc nhìn thấy gương mặt đó tôi đã thấu hiểu sự vất vả của những người làm ra hạt thóc, hạt gạo.
Kể từ hôm đó, tôi và An trở nên thân thiết. An dẫn tôi đi nhiều nơi ở vùng đất này. Kì nghỉ này đã cho tôi hiểu rõ về quê hương của mình. Bây giờ, tôi luôn mong ngóng được nghỉ hè, để được về quê, gặp cô bạn hiền lành, gặp cánh đồng mênh mông, nghe tiếng chiều rộn rã và nghe tiếng quê hương vang trong trái tim mình.
.