Đố vui:
Ba tuổi chưa nói , chưa cười
Cứ nằm yên lặng nghe lời mẹ ru
Chợt nghe nước có giặc thù
Vụt cao mười trượng ,đánh tan quân thù
( Là ai ).
Ba tuổi chưa nói chưa cười,
Cứ nằm yên lặng nghe lời mẹ ru,
Chợt nghe nước có giặc thù,
Vụt cao mười trượng đánh quân thù tan xương. Là ai?
Mik sẽ tick cho 10 bn làm đúng
Đáp án:
Thánh Gióng
Hok tốt
Thánh Giongs
Ba tuổi chưa nói chưa cười,
Cứ nằm yên lặng nghe lời mẹ ru,
Chợt nghe nước có giặc thù,
1.Ba tuổi chưa nói chưa cười
Cứ nằm yên lắng nghe lời mẹ ru
Chợt nghe nước có giặc thù
Vụt cao mười tượng , đánh tù tan xương. (là ai)?
2.Nửa tối thì nửa sáng
Có biển rộng núi cao
Quay tròn không chóng mặt. (là quả gì)?
3.Muốn nghìn nam,bắc,đông,tây
Nhìn mặt tôi sẽ biết ngay hướng nào? (là gì)
4.NÚI SÔNG KHÔNG BẾT NÚI SÔNG
RUỘNG ĐỒNG BIỂN CẢ CŨNG KHÔNG THẤY HÌNH? (LÀ CÁI GÌ)
5.Xông lên diệt lô cốt
Thấy đồng đội hi sinh
Ai đã lấy thân mình
Lấp lỗ châu mai giặc? (là ai)
6.Cỡi đầu voi dữ rong chơi
Vọt roi sư tử,ci trời bầng vung
Măng xà vui vẻ quấn lưng
Vuốt râu ông cọp chúa rừng thử gan (là diễn viên gì)
7.Vua hùng mở hội rước xuân
Món ăn đặc sản,toàn dân thi tài
Quán quân giành giảy lần này
Bánh chưng bánh, giày,tay khéo (là ai?)
lang nhang web toan chu ko phai web de do vui
1.Thánh gióng
2.quả Đất
3.La bàn
4.Bản đồ
5.Phan Đình Giót
6.Diễn viên xiếc
7.Lang Liêu
Lời của cây
Khi đang là hạt
Cầm trong tay mình
Chưa gieo xuống đất
Hạt nằm lặng thinh.
Khi hạt nảy mầm
Nhú lên giọt sữa
Mầm đã thì thầm
Ghé tai nghe rõ.
Mầm tròn nằm giữa
Vỏ hạt làm nôi
Nghe bàn tay vỗ
Nghe tiếng ru hời ...
Khi cây đã thành
Nở vài lá bé
Là nghe màu xanh
Bắt đầu bập bẹ.
Rằng các bạn ơi
Cây chính là tôi
Nay mai sẽ lớn
Góp xanh đất trời.
(Nguồn: Trang thơ Trần Hữu Thung)
Câu 1: Bài thơ kể lại câu chuyện gì?
Câu 2: Chỉ rõ yếu tố tự sự và miêu tả trong bài thơ và nêu tác dụng của yếu tố đó?
Câu 3: Trong bài thơ, tác giả đã sử dụng biện pháp nghệ thuật chủ yếu là gì? Chỉ ra và nêu tác dụng của biện pháp nghệ thuật đó?
Câu 4: Ở khổ cuối, cây đã gửi gắm tới người đọc thông điệp gì?
Câu 5: Trình bày suy nghĩ của em về bài thơ bằng một đoạn văn khoảng 12 câu?
Vào thời Hùng Vương có một đôi vợ chồng tuy đã già nhưng mãi chưa có con. Vào một buổi sáng sớm khi lên nương làm rẫy, chợt thấy một dấu chân rất to in trên mặt đất, bà sửng sốt kêu lên:
- Ôi! Dấu chân của ai mà to thế này!
Thấy kì lạ, bà đưa chân mình vào ướm thử, về nhà bà liền có thai. Chẳng giống như bình thường, bà mang thai 12 tháng mới sinh ra một bé trai và đặt tên là Gióng. Gióng lên ba tuổi mà chẳng biết nói biết cười. Hàng xóm láng giềng xung quang bắt đầu dị nghị, lời ra tiếng vào, bàn tán về đứa trẻ kì lạ. Họ cho rằng bà thụ thai kì lạ nên đứa trẻ sinh ra cũng không được bình thường. Vào năm ấy, giặc Ân xâm lược nước ta. Quân giặc rất đông và hung hãn, đi đến đâu, chúng cướp bóc, tàn phá đến đấy. Quân của vua Hùng nhiều lần xuất trận nhưng không thể đánh thắng số lượng áp đảo của quân địch. Trước tình hình ấy, vua Hùng rất lo lắng, cử sứ thần đi khắp các vùng miền tìm người tài. Đến làng Phù Đổng, với lòng căm thù quân giặc sục sôi, ý chí bảo vệ đất nước mãnh liệt, người dân cả làng xin vua cho được đi đánh giặc. Không khí đánh giặc cứu nước lan tỏa khắp nơi nơi, mẹ Gióng vô cùng buồn rầu ao ước rằng giá như Gióng cũng bình thường như những người khác thì đã có thể xung quân đánh giặc. Lời ru của mẹ cất lên đầy tha thiết nhưng cũng đầy giục giã: “Làm trai đứng ở trên đời/ Sao cho xứng đáng giống nòi rồng tiên”. Những đứa trẻ khác thấy Gióng vẫn ngủ thì nói: “Gióng ơi dậy đi thôi! Cả làng Phù Đổng ta xin vua cho đi đánh giặc rồi đấy!”. Những lời nói ấy như có sức mạnh làm thức tỉnh con người ngủ quên trong Gióng, Gióng bỗng cất tiếng gọi mẹ xin cho đi đánh giặc: “ Mẹ ơi! Xin mẹ cho gọi sứ giả vào đây”. Mẹ Gióng vô cùng bất ngờ, chuyện quốc gia đại sự đâu phải trò đùa của trẻ con, nhưng Gióng vẫn cương quyết: “Xin mẹ hãy tin con, con có thể ra trận đánh giặc”. Mẹ Gióng đến gặp trưởng làng và mời sứ thần đến gặp Gióng. Gióng nói với sứ giá bằng giọng rõ ràng, dứt khoát: “Xin hãy nói với nhà vua làm cho ta một con ngựa sắt, một cái roi sắt và một cái áo giáp sắt”. Sứ giả ban đầu cũng hoài nghi, dù sao Gióng cũng chỉ là một đứa trẻ. Nhưng lúc ấy, có một con rồng không biết từ đâu bay đến rồi vút cao lên trời xanh, biết là điểm báo của trời, vội vàng về tâu lại với nhà vua. Từ hôm ấy, Gióng bỗng lớn nhanh như thổi, ăn bao nhiêu cũng không đủ, vươn vai trở thành một chàng trai khỏe mạnh, khôi ngô, tuấn tú. Những vật dụng cần thiết được mang đến, Gióng cùng trai tráng làng Phù Đổng ra trận đánh giặc. Đánh đến đâu, quân giặc khiếp sợ bỏ chạy đến đấy. Khí thế đang mạnh mẽ thì ngờ đâu kiếm gãy, Gióng nhanh trí nhổ một bụi tre bên đường, quật vào quân giặc tới tấp. Tướng giặc cùng đường phải giơ tay xin hàng, chiến thắng thuộc về nhân dân của nước Văn Lang. Lúc bấy giờ ngựa Gióng đã tiến đến chân núi Sóc Sơn. Gióng bèn cởi toàn bộ giáp rồi cả người lẫn ngựa bay thẳng lên trời.
Để tưởng nhớ công ơn của Gióng, vua Hùng cho lập đền thờ ở quê nhà và phong Gióng là Phù Đổng Thiên Vương. Hàng năm, nhân dân vẫn tổ chức lễ hội để du khách thập phương tìm về bái lễ.
Văn bản' Thánh Gióng ' kể lại bằng lời của em nhé
Đọc các câu tục ngữ, ca dao sau và trả lời câu hỏi.
- Đêm tháng năm chưa nằm đã sáng
Ngày tháng mười chưa cười đã tối.
(Tục ngữ)
- Cày đồng đang buổi ban trưa
Mồ hôi thánh thót như mưa ruộng cày.
Ai ơi bưng bát cơm đầy,
Dẻo thơm một hạt, đắng cay muôn phần.
(Ca dao)
Nói đêm tháng năm chưa nằm đã sáng , Ngày tháng mười chưa cười đã tối và Mồ hôi thánh thót như mưa ruộng cày có quá sự thật không ? Thực chất mấy câu này nhằm nói điều gì?
Nói đêm tháng năm chưa nằm đã sáng, Ngày tháng mười chưa cười đã tối và Mồ hôi thánh thót như mưa ruộng cày là quá sự thật.
+ Thực chất câu tục ngữ này muốn nhấn mạnh tới sự đối lập về thời gian hai mùa trong năm ( mùa hè- mùa đông)
+ Khuyên chúng ta cần biết trân trọng thời gian, biết cách sắp xếp hợp lý những công việc của mình.
Ai người bơi giỏi lặn tài / Khoan thủng thuyền giặc đánh tan quân thù?
A. Dã Tượng
B. Cao Thắng
C. Yết Kiêu
D. Lê Lai
Hai bà cháu ngồi nói chuyện. An hỏi bà: “Bà ơi năm nay bà bao nhiêu tuổi?” Bà cười và nói rằng: “Bà đẻ mẹ con lúc bà 25 tuổi và hiện nay tổng số tuổi của bà và mẹ con là 95 tuổi. Vậy Bà bao nhiêu tuổi, cháu yêu của bà tính ra chưa?” Rồi Bà cười hiền hậu, xoa đầu An hỏi tiếp: “Bà đố cháu đến mấy năm nữa tuổi bà gấp rưỡi tuổi mẹ cháu?” An loay hoay mãi chưa tính ra. Em hãy giúp An nhé!
"Đêm tháng năm chưa nằm đã sáng
Ngày tháng mười chưa cười đã tối."
Theo ban, nói "chưa nằm đã sáng", "chưa cười đã tối" có quá sự thật không?
có quá
nhưng vẫn có lúc gần đúng
theo mình là đúng đó
hình như có