nhưng rồi đến một hôm,người bệnh nằm bên cửa sổ đã bất động,các cô y tá với vẻ mặt buồn đến đưa ông đi
xác dịnh chủ ngữ,trạng ngữ,vị ngữ trong câu trên:
Chủ ngữ trong câu: “Nhưng rồi đến một hôm, ông nằm bên cửa sổ bất động.”
Hai bệnh nhân trong bệnh viện
Hai người đàn ông lớn tuổi đều bị ốm nặng và cùng nằm trong một phòng của bệnh viện. Họ không được phép ra khỏi phòng của mình. Một trong hai người được bố trí nằm trên chiếc giường cạnh cửa sổ. Còn người kia phải nằm suốt ngày trên chiếc giường ở góc phía trong.
Một buổi chiều, người nằm trên giường cạnh cửa sổ được ngồi dậy. Ông ấy miêu tả cho người bạn cùng phòng kia nghe tất cả những gì ông thấy bên ngoài cửa sổ. Người nằm trên giường kia cảm thấy rất vui vì những gì đã nghe được: ngoài đó là một công viên, có hồ cá, có trẻ con chèo thuyền, có thật nhiều hoa và cây, có những đôi vợ chồng già dắt tay nhau di dạo mát quanh hồ.
Khi người nằm cạnh cửa sổ miêu tả thì người kia thường nhắm mắt và hình dung ra cảnh tượng tuyệt vời bên ngoài. Ông cảm thấy mình đang chứng kiến những cảnh đó qua lời kể sinh động của người bạn cùng phòng.
Nhưng rồi đến một hôm, ông nằm bên cửa sổ bất động. Các cô y tá với vẻ mặt buồn đến đưa đi vì ông ta qua đời. Người bệnh nằm ở phía giường trong đề nghị cô y tá chuyển ông ra nằm ở giường cạnh cửa sổ. Cô y tá đồng ý. Ông chậm chạp chống tay để ngồi lên. Ông nhìn ra cửa sổ ngoài phòng bệnh. Nhưng ngoài đó chỉ là một bức tường chắn.
Ông ta gọi cô y tá và hỏi tại sao người bệnh nằm ở giường này lại miêu tả cảnh đẹp đến thế. Cô y tá đáp:
- Thưa bác, ông ấy bị mù. Thậm chí cái bức tường chắn kia, ông ấy cũng chẳng nhìn thấy. Có thể ông ấy chỉ muốn làm cho bác vui thôi!
-câu hỏi 1: Vì sao qua lời miêu tả của bạn, người bệnh nằm giường phía trong thường nhắm hai mắt lại và cảm thấy rất vui?
-câu hỏi 2: Theo em, tính cách của người bệnh nhân mù có những điểm gì đáng quý?
GIÚP MIK VỚI NHA MIK CẢM ƠN MIK SẼ TẶNG CÁC BẠN GIÚP MIK 1 K
-câu hỏi 1 Vì ông cảm thấy như đang chứng kiến cảnh tượng tuyệt vời bên ngoài
-câu hỏi 2 ông lão có đức tính tốt là
Biết thông cảm, chia sẻ với người khác khi họ gặp khó khăn
- Lạc quan yêu đời, yêu cuộc sống, đem niềm vui đến cho người khác
hello
cảm ơn MINH nhìu
rên chiếc giường ở sát khung cửa sổ duy nhất của căn phòng, người bệnh nằm đó được phép ngồi dậy 1 giờ đồng hồ mỗi ngày. Người bệnh thứ hai, trên một chiếc giường gần đó, phải nằm hoàn toàn. Họ rất thường nói chuyện với nhau. Họ nói về vợ con, về gia đình, về tổ ấm, về nghề nghiệp và những khó khăn của mình...
Mỗi buổi chiều, khi người đàn ông ở chiếc giường gần cửa sổ được phép ngồi dậy, anh ấy ngồi đó, hướng ra ngoài cửa sổ và tả cho người bạn cùng phòng của mình cảnh tượng diễn ra bên ngoài.
Đó cũng là khoảng thời gian hạnh phúc mà người đàn ông ở chiếc giường bên kia được hưởng, thế giới được mở ra sống động với anh ấy, qua những hoạt động, màu sắc mà anh được nghe tả lại. Ô cửa sổ nhìn ra một công viên bên một dòng sông thơ mộng. Những con vịt, những con thiên nga nhẹ nhàng di chuyển trên mặt nước trong khi trẻ con chơi đùa trên những chiếc thuyền đủ hình dạng, màu sắc từng cặp tình nhân tay trong tay dạo bước giữa những bồn hoa đủ loại đủ màu ở đằng xa hơn nữa, người ta có thể nhìn thấy cả đường chân trời rực hồng trước hoàng hôn...
Khi người ngồi diễn tả không sót một chi tiết nhưng gì anh ta có thể nhìn thấy thì người nằm nhắm mắt lại và tưởng tượng.
Ngày lại ngày qua đi. Một buổi sáng, y tá mang nước rửa mặt đến cho họ nhưng phát hiện ra rằng người đàn ông trên chiếc giường gần cửa sổ đã chết. Anh ấy đã ra đi, một cách nhẹ nhàng, trong giấc ngủ của mình.
Cô đã vô cùng đau buồn, gọi nhân viên bệnh viện đến mang xác anh ấy đi. Một không khí nặng nề bao trùm căn phòng. Sau đó, người đàn ông vẫn phải nằm trên giường ngỏ ý muốn được lại gần cửa sổ. Y tá nhiệt tình kéo chiếc giường của anh sát lại chiếc giường bên cửa sổ. Sau khi chắc chắn anh đã được an toàn, cô để anh lại một mình.
Chậm chạm, khó khăn, anh tự mình di chuyển, bằng khuỷu tay, đến sát bên cửa sổ, nhướn người để nhìn ra bên ngoài. Nhưng, thật bất ngờ, tất cả những gì mà anh có thể nhìn được, qua ô cửa sổ, chỉ là một bức tường trống trơn!
Khi y tá quay lại, anh hỏi thăm cô về người bạn bệnh nhân cùng phòng, người mà vẫn hằng ngày mở ra một thế giới tươi đẹp và nên thơ cho anh ta qua những miêu tả của mình về cảnh quan bên ngoài ô cửa sổ.
Cô y tá cho biết, người đàn ông đó bị mù. Anh đã lặng đi, trong sự xúc động khôn tả.
Người ta có thể quên tất cả những gì bạn đã nói, đã làm. Nhưng người ta sẽ không bao giờ quên cảm giác mà bạn đã đem lại cho họ.
Dấu phẩy trong câu sau có tác dụng gì?:"NHƯNG RỒI ĐẾN MỘT HÔM,ÔNG NẰM BÊN CỬA SỔ BẤT ĐỘNG"
giúp mik với mik tick nha
Tác dụng: Ngăn cách giữa trạng ngữ với chủ ngữ của câu.
dấu phẩy trong câu ngăn cách trạng ngữ với chủ ngữ và vị ngữ
Nha bn!!!
HT!
ngăn cách giữa trạng ngữ với chủ ngữ trong câu
A) em hãy tìm trạng ngữ, chủ ngữ,vị ngữ trong câu:
"Một hôm,ông bố vừa chợp mắt,một cánh rừng đầy lim,sến,táu cứng như sắt đã hiện ra."
B) Các vế trong câu trên được nối với nhau bằng cách nào?
chủ ngữ là ông bố vị ngữ là vừa chợp mắt
A) em hãy tìm trạng ngữ, chủ ngữ,vị ngữ trong câu:
"Một hôm,ông bố vừa chợp mắt,một cánh rừng đầy lim,sến,táu cứng như sắt đã hiện ra."
B) Các vế trong câu trên được nối với nhau bằng cách nào?
A) em hãy tìm trạng ngữ, chủ ngữ,vị ngữ trong câu:
"Một hôm,ông bố vừa chợp mắt,một cánh rừng đầy lim,sến,táu cứng như sắt đã hiện ra."
B) Các vế trong câu trên được nối với nhau bằng cách nào?
Xác định chủ ngữ, vị ngữ trong câu sau:
Một buổi sáng, ông lão dứng trước cửa hôm ấy đến trả áo mưa và cảm ơn cô bé.
GIÚP MIK VỚI NHA MIK CẢM ƠN
Một buổi sáng/, ông lão/ đứng trước cửa hôm ấy đến trả áo mưa và cảm ơn cô bé
TR CN VN
HT
uk mk hc lớp 5 rồi nên mk biết
các vế câu ghép :'' Các cô y tá với vẻ mặt buồn đến đưa đi vì ông ta qua đời.'' được nối theo cách nào?