viết cammr xúc về ngày 20 - 11
mình cần gấp trong ngày hôm nay . k chép trên mạng
ai nhanh , hay mình tick
viết cảm xúc vê 25 năm thành lập trương
các bạn giúp ình với mình cần gấp trong ngày hôm nay
ai viết hay nhanh mình tick
Sau hơn nửa đời phiêu bạt, nay được trở về dưới mái trường xưa, với tôi, ký ức đẹp nhất, thân thương nhất vẫn là những tháng ngày được ngồi học dưới mái trường phổ thông cấp 3 Kim Anh (nay là trường Trung học phổ thông Kim Anh) thân yêu này.
Tôi là cựu học sinh lớp D khóa 9 niên khóa 1972-1975 do thầy Dũng – cô Mỹ làm chủ nhiệm, sau sáp nhập vào lớp C do thầy No – cô Cúc làm chủ nhiệm (do học kỳ 1 lớp 10 có 4 đợt tuyển quân vào chiến trường đánh Mỹ).
Nhớ mới ngày nào thầy trò còn đào giao thông hào, hầm trú ẩn tránh bom đạn tại thôn Gia Trung khi trường sơ tán và những ngày thầy trò góp sức xây mới và cải tạo trường cũ tại thôn Thạch Lỗi sau khi Hiệp định Pari được ký kết, giờ đây trong ký ức của tôi vẫn đầy ắp những khuôn mặt thầy cô rất trang nghiêm nhưng tận tuỵ và nhân hậu, vẫn còn đây những trò tinh nghịch của bạn bè trong giờ ra chơi và giờ tan học …
50 năm là quãng thời gian không dài so với lịch sử phát triển của dân tộc, nhưng cũng là dài so với cuộc đời mỗi người. 50 năm qua đánh dấu quá trình hình thành, phát triển vượt bậc của trường cấp 3 Kim Anh. Hôm nay, trở lại trường, tôi không khỏi ngỡ ngàng trước sự đổi thay, lớn mạnh của nhà trường. Cơ ngơi khang trang, tiện nghi học tập và giảng dạy tiên tiến, hiện đại; chất lượng giáo dục, đào tạo được khẳng định; tỷ lệ học sinh giỏi, học sinh thi đỗ vào các trường đại học, cao đẳng ngày càng cao, có nhiều em đạt giải trong các kỳ thi quốc gia và thành phố.
Uống nước nhớ nguồn, 50 năm qua vinh dự là học sinh trường cấp 3 Kim Anh, tôi vô cùng tự hào về truyền thống vẻ vang của trường. Từ mái trường thân yêu này, hàng chục nghìn học sinh đã lên đường tới mọi miền Tổ quốc hoặc ra nước ngoài học tập, lao động. Hàng trăm học sinh của nhà trường đã từng gác bút nghiên lên đường nhập ngũ, có nhiều người đã ra đi không trở về và nhiều người bỏ lại một phần máu thịt ngoài mặt trận để tô thắm thêm màu cờ Tổ quốc. Gương hy sinh của các anh hùng liệt sĩ luôn luôn là tấm gương soi sáng để chúng tôi noi theo suốt cuộc đời. Từ mái trường này, nhiều thế hệ học sinh đã trưởng thành, đảm nhiệm nhiều trọng trách trong xã hội, nhưng dù ở đâu, ở cương vị nào, chúng tôi vẫn mãi mãi là học trò của trường cấp 3 Kim Anh.
Tôi cũng như bao bạn bè luôn trân trọng, biết ơn công dạy bảo của thầy cô. Sự thành công của chúng em hôm nay là nhờ thầy cô dạy dỗ, vun đắp và trang bị cho chúng em hành trang để vào đời, đó chính là: tình yêu quê hương, đất nước, là tình cảm trong sáng thời cắp sách tới trường, là lý tưởng sống, nhiệt huyết, lập trường kiên định để tự tin, vững bước trong mọi môi trường sống, kể cả khi ở trời tây hào nhoáng hay nhưng nơi chiến trường gian khổ, ác liệt một mất một còn với địch, trước mọi hiểm nguy hay cạm bẫy, cám dỗ trong bước đường công tác. Chúng em nguyện mãi mãi phát huy truyền thống vẻ vang của trường cấp 3 Kim Anh, phấn đấu không mệt mỏi, đóng góp hết sức mình cho công cuộc xây dựng và bảo vệ Tổ quốc, mãi mãi xứng đáng là học trò của thầy, cô.
Kính chúc thầy, cô, các bạn, các em, các cháu luôn mạnh khỏe, hạnh phúc và thành đạt. Chúc trường ta giữ vững truyền thống, ngày càng phát triển./.
Trong không khí tưng bừng của lễ kỷ niệm 25 năm thành lập Nhật Ngữ Đông Du, cùng với lễ tiễn các bạn sinh viên lên đường sang Nhật du học. Em thật vinh dự vì được là một trong những đại diện các bạn học viên đang học tại trường Đông Du, tham dự buổi lễ kỷ niệm 25 năm thành lập trường.
Thật xúc động khi nghe Thầy Hiệu Trưởng dặn dò các bạn sinh viên chuẩn bị rời quê hương sang nước bạn học tập, em ghi nhớ nhất câu Thầy nói: “ Học không phải vì bản thân, mà học để phục vụ quê hương, đất nước”. Và thật hãnh diện khi thấy được quy mô rộng lớn, cùng với thâm niên đào tạo của ngôi trường em đang học. Trước đây, em nghĩ đến trường chỉ đê lấy kiến thức tiếng Nhật rồi về, chẳng thấy cần thiết phải gắn bó với điều gì, và hầu như chưa bận tâm đến quá trình phát triển của ngôi trường mình đang học.Nhưng sau khi tham dự lễ kỷ niệm 25 năm em không còn có suy nghĩ đó nữa. Em cảm thấy rất hãnh diện khi học tại Đông Du, và em muốn nói lớn với mọi người mình đang học tại Đông Du.
Trong buổi lễ ấy, em cứ đi từ bất ngờ này sang bất ngờ khác. Em thật sự bất ngờ khi xem được những tiết mục nhảy, múa của các bạn du học sinh trình diễn. Thật công phu và hoành tráng!!! Để có những tiết mục hoành tráng như vậy, đó quả là một quá trình tập luyện siêng năng và nghiêm túc. Thật ngưỡng mộ các bạn có thể vừa học vừa tập luyện nhưng kết quả học tập luôn tốt. Cảm nhận được điều đó, em cũng thầm cảm phục công lao của các Thầy Cô giáo đã tận tình dạy dỗ, truyền đạt tất cả những kiến thức trong học tập cũng như những kiến thức cần thiết để các bạn có thể hòa nhập cuộc sống mới nơi xứ lạ.
Hơn cả sự bất ngờ là sự hãnh diện. Điều làm em hãnh diện nhất khi học tại Đông Du là được thấy thành quả đào tạo sinh viên du học của trường. Đó là các anh, chị cựu du học sinh của Đông Du. Sau khi di du học, các anh chị đã làm đúng như lời Thầy Hiệu Trưởng dặn là "...quay về phục vụ nước nhà, đưa đất nước đi lên xứng danh với các cường quốc năm châu...". Các anh chị ở mọi miền đất nước đã tề tựu về trường để cùng nhau nhớ lại những năm tháng đã qua, những lời dặn dò của Thầy Cô, những bon chen trong cuộc sống nơi xứ lạ. Và cuối cùng, sau bao nỗ lực là con đường tương lai tươi sáng với thành công mà các anh chị đang có. Cảm ơn các anh chị đã cho em một động lực mới để cố gắng hơn trong cuộc sống vốn đầy khó khăn và phức tạp này.
Cuối cùng, cho phép em được kính chúc Thầy Hiệu trưởng cùng quý Thầy Cô luôn mạnh khỏe - hạnh phúc, luôn giữ mãi được tình yêu nghề trong trái tim mình. Đồng thời em xin chúc cho trường Đông Du ngày càng phát triển hơn trong sự nghiệp trồng Người. Thêm nữa, tôi xin chúc cho các thế hệ học viên trường Đông Du luôn đoàn kết, yêu thương và thành đạt.
Trong không khí tưng bừng của lễ kỷ niệm 25 năm thành lập Nhật Ngữ Đông Du, cùng với lễ tiễn các bạn sinh viên lên đường sang Nhật du học. Em thật vinh dự vì được là một trong những đại diện các bạn học viên đang học tại trường Đông Du, tham dự buổi lễ kỷ niệm 25 năm thành lập trường.
Thật xúc động khi nghe Thầy Hiệu Trưởng dặn dò các bạn sinh viên chuẩn bị rời quê hương sang nước bạn học tập, em ghi nhớ nhất câu Thầy nói: “ Học không phải vì bản thân, mà học để phục vụ quê hương, đất nước”. Và thật hãnh diện khi thấy được quy mô rộng lớn, cùng với thâm niên đào tạo của ngôi trường em đang học. Trước đây, em nghĩ đến trường chỉ đê lấy kiến thức tiếng Nhật rồi về, chẳng thấy cần thiết phải gắn bó với điều gì, và hầu như chưa bận tâm đến quá trình phát triển của ngôi trường mình đang học.Nhưng sau khi tham dự lễ kỷ niệm 25 năm em không còn có suy nghĩ đó nữa. Em cảm thấy rất hãnh diện khi học tại Đông Du, và em muốn nói lớn với mọi người mình đang học tại Đông Du.
Trong buổi lễ ấy, em cứ đi từ bất ngờ này sang bất ngờ khác. Em thật sự bất ngờ khi xem được những tiết mục nhảy, múa của các bạn du học sinh trình diễn. Thật công phu và hoành tráng!!! Để có những tiết mục hoành tráng như vậy, đó quả là một quá trình tập luyện siêng năng và nghiêm túc. Thật ngưỡng mộ các bạn có thể vừa học vừa tập luyện nhưng kết quả học tập luôn tốt. Cảm nhận được điều đó, em cũng thầm cảm phục công lao của các Thầy Cô giáo đã tận tình dạy dỗ, truyền đạt tất cả những kiến thức trong học tập cũng như những kiến thức cần thiết để các bạn có thể hòa nhập cuộc sống mới nơi xứ lạ.
Hơn cả sự bất ngờ là sự hãnh diện. Điều làm em hãnh diện nhất khi học tại Đông Du là được thấy thành quả đào tạo sinh viên du học của trường. Đó là các anh, chị cựu du học sinh của Đông Du. Sau khi di du học, các anh chị đã làm đúng như lời Thầy Hiệu Trưởng dặn là "...quay về phục vụ nước nhà, đưa đất nước đi lên xứng danh với các cường quốc năm châu...". Các anh chị ở mọi miền đất nước đã tề tựu về trường để cùng nhau nhớ lại những năm tháng đã qua, những lời dặn dò của Thầy Cô, những bon chen trong cuộc sống nơi xứ lạ. Và cuối cùng, sau bao nỗ lực là con đường tương lai tươi sáng với thành công mà các anh chị đang có. Cảm ơn các anh chị đã cho em một động lực mới để cố gắng hơn trong cuộc sống vốn đầy khó khăn và phức tạp này.
Cuối cùng, cho phép em được kính chúc Thầy Hiệu trưởng cùng quý Thầy Cô luôn mạnh khỏe - hạnh phúc, luôn giữ mãi được tình yêu nghề trong trái tim mình. Đồng thời em xin chúc cho trường Đông Du ngày càng phát triển hơn trong sự nghiệp trồng Người. Thêm nữa, tôi xin chúc cho các thế hệ học viên trường Đông Du luôn đoàn kết, yêu thương và thành đạt.
các bạn ơi, mình cần một bài lời ngỏ về ngày 20 - 11
CHÚ Ý : KHÔNG CHÉP TRÊN MẠNG
Các bạn giúp mình nhé , nhanh lên , ai hay , đầy đủ và không chép trên mạng mình sẽ tick
Đợi mãi mới đến...
20 - 11
Học sinh ra chợ
Hiếm lắm đó nhớ
Chẳng biết tại sao ?
À à xít quên
20 - 11
Đi thui hông mụn
Chọn vài món quà
Tặng cho thầy cô
Ô sao bất bình
Mình bất thình lình
Tim đập như điên
Thiên thần ko biết
Vì sao lạ zợ ?
Chắc là hồi hộp
Thôi thôi bỏ qua
Chuyện bây giờ là
Chúc mừng thầy cô.
Trong ba ngày, 12 công nhân dệt được 1200 cái áo. Hỏi trong 2 ngày, để dệt được 1800 cái áo thì cần bao nhiêu công nhân?
Nhanh lên nhé mình cần gấp trong hôm nay. Đúng mình tick hu hu :(((
Trung bình mỗi ngày một công nhân dệt được số áo là:
\(1200\div12\div3=\frac{100}{3}\)(áo)
Trong \(2\)ngày, để dệt được \(1800\)cái áo thì cần số công nhân là:
\(1800\div\frac{100}{3}\div2=27\)(người)
Em hãy viết một đoạn văn ngắn (khoảng 15 đến 20 dòng) để thể hiện tinh thần yêu nước của em trong cuộc sống ngày nay.
các bạn giúp mình với, mk đg cần gấp, ai nhanh hay mk tick cho nhé ><
Bạn tham khảo nhé :
Ngày nay, khi đất nước đã hòa bình, tinh thần yêu nước ấy vẫn được giữ vững và phát huy. Là một học sinh nắm trong tay tương lai của đất nước, em sẽ phát huy lòng yêu nước ấy bằng những hành động thiết thực. Lòng yêu nước không phải là một thứ tình cảm nào đó cao xa mà chính là lòng yêu gia đình, yêu hàng xóm và những vật bình thường xung quanh. Yêu thương, kính trọng, lễ phép, giúp đỡ ông bà, cha mẹ những công việc vừa sức, yêu thiên nhiên, có ý thức bảo vệ môi trường sống, yêu quý, trân trọng, giữ gìn những đồ vật xung quanh… đã là nền tảng của lòng yêu nước sau này. Thấy cánh đồng xanh mướt mà thấy yêu, thấy cha mẹ cực khổ thấy thương, thấy xót… đó chính là lòng yêu nước. Vì vậy, muốn xây dựng được lòng yêu nước thì ta phải rèn luyện những đức tính bình dị như yêu gia đình, yêu làng xóm… Ngoài ra, chúng ta là thế hệ măng non của đất nước, gánh trên vai trọng trách xây dựng, bảo vệ và phát triển nước nhà ”đưa Việt Nam sánh vai với các cường quốc năm châu” như Bác Hồ mong muốn.
Bởi thế, việc làm thiết yếu nhất mà học sinh chúng ta có thể làm được đó là ra sức học tập và rèn luyện thật tốt để hoàn thiện trí tuệ và nhân cách của bản thân, thực hiện tiếp ước mơ dang dở của cha ông, làm giàu cho đất nước, cho xã hội. Thực hiện những điều trên chính là ta đã cụ thể hóa lòng yêu nước của bản thân.
Chúc bạn học tốt !
Trong các số sau , số nào là lũy thừa của một số tự nhiên với số mũ lớn hơn
( chú ý rằng có những số có nhiều cách viết dưới dạng lũy thừa )
8 , 16 , 20, 27 , 60 , 64 , 81 , 90 , 100
Mình cần gấp lắm trong ngày hôm nay Ai nhanh mình tick
8=2.2.2=2^3
16= 2.2.2.2=2^4
27=3.3.3=3^3
tương tự : 64=2^6=4^3=8^2
81=3^4=9^2
10=10^2
vậy cho mình hỏi nha sao số 20 , 60 , 90 lại không có mũ
Lan có 600 000 đồng.Ngày thường Lan mua được 5 bông hoa nhưng hôm nay ngày lễ chỉ mua được 4 bông.Hỏi giá hoa ngày lễ tăng hay giảm bao nhiêu % với ngày thường?
giúp nhanh với mình cần gấp lắm
Muốn tìm xem giá hoa ngày lễ tăng hay giảm so với ngày thường ta cần tìm tỉ số phần trăm giá hoa ngày lễ so với ngày thường .
Giá mỗi bông hoa ngày thường là :
600 000 : 5 = 120 000 (đồng)
Giá mỗi bông hoa ngày tết là :
600 000 : 4 = 150 000 (đồng)
Giá hoa ngày tết so với ngày thường chiếm số phần trăm là:
150 000 : 120 000 = 1,25
1,25 = 125%
Giá hoa ngày tết so với ngà thường đã tăng và tăng số phần trăm so với ngày thường là :
125% - 100% = 25%
đáp sô.............
chào các bạn lần nữa nhé,
hôm nay mình có đề thuyết trình.
Em hay viết mọt đoạn văn thuyết trình về cuốn sách Tuổi Thơ Dữ Dội.
mình cần gấp lắm. Mai phải nộp rồi. bạn nào ko chép mẫu mình tăng tick.
Đề bài: kể về người cô mà em yêu quý nhất.
(Mai tớ xem hết lượt, ai hay mình hứa sẽ tick cho người đó 2 cái/ ngày nhé, vậy nên không cần gấp quang trong là hay thôi. Nhớ đừng chép trên mạng tớ có xem qua trên mạng rồi ai chép trên mạng không chọn đâu nha, may mắn nhé! Hộ tớ vài ý)
Năm tháng rồi cũng qua đi, chỉ có thời gian là thước đo tình cảm của con người. Bây giờ tuy đã học lớp 5 – lớp cuối cấp của trường tiểu học, sắp sửa phải tạm biệt mái trường, thầy cô, bạn bè để tiếp bước vào bậc trung học. Nhưng quãng thời gian là năm năm học ở trường, em không sao quên được những kỷ niệm về cô giáo đã dạy em những năm đầu chập chững cắp sách tới trường.
Cô có cái tên rất hay và em cũng rất thích đó là Kim Oanh. Cô là người mẹ hiền dịu nhất trong những ngay em còn học lớp 1. Với dáng người đậm đà, mái tóc xoăn xoăn màu hạt dẻ thì ai cũng nói nhìn cô trông rất xinh. Cô thường mặc những bộ quần áo lịch sự, phù hợp với dáng người của mình. Ngày đó, em cứ nghĩ cô giáo phải dễ sợ lắm. Nhưng không, cô đã làm tan biến những ý nghĩ vẩn vơ đó của em. Cô vẫn là cô giáo hiền lành, tốt bụng. Với khuôn mặt tròn, phúc hậu, hai gò má cao cao, lúc nào cũng ửng hồng. Mắt cô đen láy, long lanh với hàng lông mi cong vút. Nhưng đặc biệt nhất vẫn là ánh mắt nhìn trìu mến, bao dung mà cô dành cho chúng em. Mỗi lần không học bài, chỉ cần nhìn vào đôi mắt buồn buồm của cô là bạn ấy hối hận ngay về việc làm của mình. Có lẽ, chính cô là người khơi dậy lòng hăng say học tập của chúng em. Ẩn dưới vầng trán cao cao thông minh ấy là đôi lông mày vòng nguyệt cân đối tạo cho khuôn mặt vẻ thanh tú.
Cô Oanh là một giáo viên hăng say trong công việc và hết lòng thương yêu học sinh. Tâm hồn cô là cả một khoảng trời chứa chan bao tình yêu cô dành cho chúng em: Nghe cô giảng bài thì thật là thú vị. Cô giảng rất dễ hiểu, dễ nghe nên chúng em luôn tiếp thu được bài. Vào những giờ ra chơi, cô luôn ngồi lại để viết mẫu và chấm bài cho chúng em. Có những hôm cô còn trao đổi cách giảng bài với bạn bè đồng nghiệp. Nếu bạn nào đọc chưa tốt hay viết chưa đúng thì cô luôn sẵn sàng giúp đỡ. Khi cô đã giảng cho bạn nào thì bạn ấy hiểu ngay. Vào những giờ sinh hoạt lớp, cô luôn nhận xét cho từng bạn và nói cho các bạn cách sửa lỗi sai đó. Có hôm cô nhận xét rất tốt về lớp em và em rất nhớ câu: “Tuần qua, các con đã rất cố gắng để nhận cờ Đội. Cô rất vui vì không những các con được nhận cờ tốt mà còn nhận cờ xuất sắc. Cô mong tuần nào các con cũng như vậy”. Và khi đó, lớp em vỗ tay rào rào.
Giờ đây khi đã lên lớp năm, mỗi khi có việc cần đi qua lớp cô, cô lại goi em lại hỏi han. Khi đó, em lại nhớ những giây phút khi còn học lớp 1, được cô yêu thương dạy dỗ. Trong em vang lên lời bài hát: “Mẹ của em ở trường là cô giáo mến thương…”.
Học tốt !
^^
Trường em có rất nhiều thầy cô giáo. Mỗi thầy cô dạy một bộ môn khác nhau. Em yêu quý tất cả các thầy cô nhưng quý nhất là cô Nga - dạy môn Ngữ văn.
Cô Nga năm nay bốn mươi bảy tuổi nhưng trông cô vẫn trẻ trung, xinh đẹp. Tóc cô chỉ dài tới vai nhưng được uốn xoăn, rất phù hợp với khuôn mặt trái xoan và nước da trắng trẻo của cô. Mũi cô cao, và đặc biệt, cô cười rất tươi.
Ai cũng khen cô có mắt thẩm mĩ. Những bộ đồ cô mặc rất trang nhã, lịch sự, phù hợp với thân hình thon thả của cô, trông không yểu điệu mà rất duyên dáng.
Cô Nga rất hiền nhưng đôi lúc, cô cũng rất nghiêm khắc với những bạn có thái độ không tốt trong học tập. Cô giảng bài rất sinh động, dễ hiểu nên hầu như các bạn trong lớp đều học giỏi môn của cô. Ngoài việc là một giáo viên dạy Văn, cô Nga còn là phó hiệu trưởng của trường. Cô chăm sóc cho học sinh từ bữa ăn trưa cho tới chỗ để xe... Ngày nào cũng vậy, cô là người về muộn nhất trường.
Em rất yêu quý cô Nga. Ngày Nhà giáo Việt Nam 20 tháng 11 sắp đến rồi, em cùng các bạn sẽ cố gắng chăm ngoan, học giỏi để cô vui lòng.
^^