Tâm trạng của Phrăng trong buổi học cuối cùng : tự giận mình về thời gian bỏ phí phải trốn học, tiếc nuối vì sự lười biếng của mình, sợ hãi khi thầy gọi lên bảng, chăm chú nghe giảng, thấy hiểu bài hơn bao giờ hết
\(\Rightarrow\)Đây là một cậu bé hồn nhiên, chân thật, biết nhận thức lẽ phải, có tình yêu tiếng Pháp, quý trọng biết ơn thầy
-bất ngờ, hiểu ra tất cả
-hối tiếc, ân hận khi xa thầy
-hiểu ra ý nghĩa thiêng liêng của việc học tiếng Pháp
-là người yêu nước Pháp
-căm giận bọn lính Đức