Những làn tuyết rơi nhẹ giữa bầu trời như những thiên thần tinh khôi đang ghé thăm mọi người.
Những làn tuyết rơi nhẹ giữa bầu trời như từng ánh sao rơi từ từ xuống mặt đất, thả hồn mình như vần thơ lơ lửng rồi hạ từ từ xuống mặt đất.
Những làn tuyết rơi nhẹ giữa bầu trời như những thiên thần tinh khôi đang ghé thăm mọi người.
Những làn tuyết rơi nhẹ giữa bầu trời như từng ánh sao rơi từ từ xuống mặt đất, thả hồn mình như vần thơ lơ lửng rồi hạ từ từ xuống mặt đất.
Màn đêm cùng ánh trăng ngày xuân lấp lánh trên bầu trời
Cùng làn gió cuốn đi thật xa những buồn phiền chốn đây
Để những tháng năm qua đi, và kí ức sẽ tan biến đi
Hòa mình vào khoảng không trên bầu trời đêm nay
Thời gian đã trôi qua thật nhanh
Em mơ vê giấc mơ giờ đã tan
Nhìn quanh, chỉ còn căn phòng trống
Giọt lệ vẫn mãi rơi giữa màn đêm
Buồn sao cứ vây quanh hoài thôi
Vẫn nhớ ngày đó em đã rất đau
Là khi, ta bước đi thật nhanh
Và rồi chẳng nhìn nhau dẫu 1 lần
Cuộc sống đó chỉ là phù du, mà tại sao em lại cố gắng
Mãi đuổi theo, dù đã biết rằng sẽ không như mơ
Từng vì sao trên bầu trời kia, một vì sao sẽ hoài cô đơn
Có phải là điều đương nhiên?
Và nếu như chúng ta, từ lâu đã không chung con đường
Thì không có lí do để em đợi chờ hình bóng anh
Giờ nước mắt thôi không rơi, và em sẽ không còn ghét anh
Ngay khi mà chính em đang cười thầm trong tim
Giờ đây, giấc mơ lạnh lùng khi
Đã tan vào quá khứ từ rất lâu
Và ánh sáng điểm tô màu mắt
Từng giọt nước mắt rơi, như hoa trong ánh nắng mai
Dù cho có trở về quá khứ, dù cho có yêu người lần nữa
Cũng không thể trở về lại ngày xưa ta bên nhau
Giờ đây em phải làm sao đây, phải làm sao để có được nó?
Trái tim của người em yêu
Giờ em phải cố quên thời gian lúc em đi bên người
Và dường như trái tim của em đã vỡ tan mất rồi
Giờ em sẽ không yêu ai, sẽ không có ai có thể
Làm trái tim này vỡ tan như ngày người vội ra đi
Những năm tháng năm xưa ta luôn có nhau
Bây giờ đã xa thật xa
Màn đêm cùng ánh trăng ngày xuân lấp lánh trên bầu trời
Cùng làn gió cuốn đi thật xa những buồn phiền chốn đây
Để những tháng năm qua đi, và kí ức sẽ tan biến đi
Hòa mình vào khoảng không trên bầu trời đêm nay
Mong ước này, em vẫn luôn luôn hi vọng
Nhành hoa kia sẽ chôn vùi đi những ngày xưa có nhau
Vầng trăng vẫn đang cô đơn, cùng với những ngôi sao ấy
Như đang thầm chiếu sáng cả bầu trời đêm nay
là bài hát gì
Một âm thanh êm vắng dòng suối khẽ ngân lên bao khúc hát
dịu dàng từng cơn gió những cánh hoa cứ bay bay giữa trời
khẽ chạm vào bờ má làn gió cứ mãi vô tình hôn lên
chợt sâu trong ký ức bao đớn đau khi xưa lại trở về
bầu trời ấy cứ như ở xa thật xa
hệt như muốn xé tan con tim tôi
bao kỉ niệm đã vùi sâu bỗng dưng trở về trong nổi nhớ
hòa chung với những giọt lệ quặn đau
gió khẽ đưa anh đào bay mãi tựa trên không huyền điệu ngất ngây
hoa trắng tinh tựa như đến trong giấc mộng xuân sớm
xa rất xa nhưng còn nghe cánh hoa cứ thầm thì chẳng vơi
ta ngơ như những lời nói chẳng thể nào quên
Lại một đêm trăng gió ta vẫn đi trên con đường xưa cũ
người qua thêm thưa thớt lòng chẳng quên đi bao nhiêu u sầu
lòng vui ca sung sướng như trẻ đáng yêu ánh nhìn thơ ngây
nhận ra trong ý thức ta mất đi sự vui tươi lúc nào?
Vầng trăng sáng bổngx dưng ẩn sau màn mây
nhìn ngắm mãi bỗng dưng tim ngừng vang
kỉ niệm xưa nay tàn phai chẳng biết về đâu, hởi người ơi!
lòng tuy muốn quên sao lệ lại rơi?
nước mắt rơi nhung thời gian chẳng dừng lại vân tàn nhân khắc ghi
ta cuốn theo... theo mệnh số đã phơi bày trươc mắt...
những cánh hoa anh đào trên những cành cây xanh thật đẹp biết bao...
ta đứng yên... tâm chẳng muốn kể câu chuyện nào...
gió khẽ đưa anh đào bay mãi tựa trên không huyền diệu ngất ngây
hoa trắng tinh tựa như đến trong giấc mộng xuân sớm
xa rất xa nhưng còn nghe tiếng cành hoa cứ thầm thì chẳng vơi
ta ngỡ như những lời nói nào chẵng nào quên
Trên bầu trời có mấy chòm sao tất cả?
đây bài hát gì
Đã hơn một lần bóng tối tới gần
Và tôi từng nghĩ tôi sẽ dừng lại
Đoạn đường sao quá dài
Niềm tin cứ ngắn lại
Chẳng biết đâu là tương lai
Đâu ngày mai?
Đã hơn một lần nước mắt ngắn dài
Nhiều khi bật khóc giữa chốn đông người
Chẳng ai nghe thấy tôi
Từng nhịp tim rã rời
Tự giấu đi niềm đam mê giữa quãng đời lê thê
Và bàn tay đã có lúc muốn buông xuôi rồi đấy
Và ánh mắt có lúc muốn khép thật chặt
Đã hơn một lần
Cũng hơn một lần
Nhìn lên cao bầu trời sao những ước muốn nôn nao
Tự hỏi vì sao tôi sinh ra
Tự hỏi vì sao tôi lớn lên
Và giờ chẳng cần biết lý do
Không đắn đo
Tôi vẫn bước tới mênh mông cuộc đời
Bầu trời này là của tôi
Và giờ tôi nâng tôi bay lên
Chạm vào nơi tôi từng ước mơ
Chẳng thể nào lãng phí nước mắt
tôi cũng đã rơi chơi vơi cơn đau bao nhiêu lâu rồi
Tôi mới có ngày hôm nay
Và đôi cánh tôi sẽ không bao giờ sợ hãi bão lớn mưa sa
Chẳng chiến thắng nào bằng vượt qua chính mình
Về chân trời ngập những ước mơ
Trong những câu trần thuật đơn không có từ là sau, câu nào có thể chuyển thành câu tồn tại?
a) Những bông lúa nở rộ khắp cánh đồng.
b) Bài học nói về lòng biết ơn.
c) Trên bầu trời, những đàn chim đang bay tới.
d) Ánh trăng lấp loáng sau đám mây.
e) Những đứa trẻ thập thò ngoài cửa.
f) Cả lớp học bài rất chăm chỉ.
g)Trong phòng, tất cả những đồ vật không còn.
Những cây to mọc giữa những bụi lúp xúp nom xa như những cụ già hô đám con cháu tiến về phía trước
Cho hỏi cây to giống cụ già ở chỗ nào?
Tả khu vườn sau cơn mưa rào đầu hạ( giành cho các bn chuyên Văn nhá..mình tìm trên mạng chỉ thây 1 bài mẫu thui)
gợi ý cho các bn
MB :Giới thiệu
TB+Tả khu vườn khi đang mưa
.Sấm,cây cối, hoa,rau
+ tả khu vườn sau khi mưa
.bầu trời như thế nào, cây cối ,hoa quả như thế nào sau cơn mưa
Tác dụng của cơn mưa rào mùa hạ
KB;Nêu cảm nghĩ
Help meeeeeeeeee
dấy phẩy trong câu '' những cánh đồng lúa xanh mướt,dập dờn trong gió nhẹ '' có tác dụng gì
Trước nhà em có mấy chậu hoa hồng. Mẹ em mua mấy cây hồng đó cách đây chừng một tháng. Nay chúng đã ra hoa, những đóa hồng nhung đỏ thắm.
Nhờ công chăm sóc của mẹ, các cây hồng đều rất tươi. Thân chúng không cao nhưng cành thì mập mạp, xòe ra cả ngoài thành chậu. Những chiếc lá hồng xanh mướt to bản, có răng cưa, đầu hơi nhọn, càng gần cuối cành càng nhỏ lại. Cánh hồng tuy bé nhưng trông rất dẻo dai. Trên lớp vỏ cây xanh rờn những chiếc gai nhọn hoắt mọc lởm chởm như những người lính giương súng sẵn sàng bảo vệ cho cây.
Trên cành hồng lớn nhất vươn lên từ giữa thân cây, một đóa hoa hồng nở. Một cuống hoa dài và mảnh từ cành nhô lên đỡ lây chiếc đài hoa xanh biếc. Trên cái đài hoa ấy, những cánh hồng xinh xắn, mềm mại xếp chồng lên nhau thành nhiều lớp.
Mỗi sáng sớm, hoa chưa nở hết, cánh hoa còn ôm khít vào nhau như cùng nhau che chở cho nhị hoa khỏi bị sương gió. Thế mà, đứng bên bông hoa ấy, em đã thấy hương hoa hồng tỏa thơm ngào ngạt. Trên màu hoa đỏ thẫm và mượt như nhung, lấm tấm mấy hạt sương lấp lánh những tia nắng sớm.
Thảo nào người ta thường thích hoa hồng đến vậy: hoa hồng vừa đẹp lại vừa thơm. Mặt trời càng lên cao, những cánh hoa càng xòe rộng, cho đến khi cả đóa hoa như một chiếc đĩa nhỏ được tạc bằng ngọc. Khi ấy, hương
hoa cũng thơm lừng. Rồi cánh hoa nhạt màu và lần lượt rã ra, rụng xuống. Mẹ em dùng kéo cắt bông hoa ấy đi, chừa chỗ cho một nụ hoa mới, mũm mĩm như một trái sim chín, chỉ vài hôm nữa là nở.
Sân nhà em không rộng, mẹ em không có nhiều tiền để mua được nhiều hoa. Tuy chỉ có mấy cây hoa hồng bé nhỏ, ngôi nhà mẹ hình như cũng nhờ thế mà đẹp ra, vui hơn