Trong bài thơ "Bàn tay mẹ" của Nguyễn Minh Châu, hình ảnh người mẹ hiện lên thật gần gũi, chân thành và đầy tình cảm. Mẹ không chỉ là người sinh thành, nuôi dưỡng mà còn là người luôn đứng bên cạnh, hướng dẫn và chăm sóc cho con cái. Bàn tay mẹ, dù gầy guộc và thô ráp, là dấu ấn của bao năm tháng vất vả, lao động cực nhọc để con được trưởng thành và có một cuộc sống đầy đủ. Mỗi vết chai trên tay mẹ là minh chứng cho sự hy sinh và tình yêu vô bờ bến mẹ dành cho con. Mẹ không bao giờ đòi hỏi điều gì, mà chỉ lặng lẽ làm tất cả vì sự bình yên và hạnh phúc của con. Hình ảnh bàn tay mẹ không chỉ mang ý nghĩa vật lý mà còn chứa đựng tình cảm, sự bảo bọc và lòng kiên trì vô cùng mạnh mẽ. Những bàn tay ấy đã giúp con vượt qua bao khó khăn, thử thách trong cuộc sống. Qua bài thơ, tác giả muốn nhấn mạnh lòng biết ơn và sự tôn vinh đối với những người mẹ, những người đã cống hiến cả cuộc đời mình cho con cái mà không đòi hỏi sự đền đáp.