Em tham khảo nhé:
"Hoàng lê nhất thống chí" là một cuốn lịch sử theo lối chương hồi khái quát lại một giai đoạn lịch sử đầy biến động của xã hội phong kiến Việt Nam vào khoảng ba mươi năm từ cuối thế kỉ XIX và mấy năm đầu thế kỉ XX. Hồi thứ XIV kể về lần thứ ba ra Bắc của Nguyễn Huệ đã thể hiện một cách hào hùng sức mạnh quật khởi của dân tộc trước thù trong giặc ngoài cùng lời phủ dụ của vị tượng tài ba này. Khi nghe tin cấp báo, giặc đã đánh chiếm đến tận Thăng Long, ông không hề nao núng mà tỏ ra "giận lắm", "liền họp các tướng sĩ, định thân chinh cầm quân đi ngay". Hơn hết, trong việc nhận định tình hình thời cuộc và tương quan giữa ta và địch, Quang Trung đã đưa ra một lời phủ dụ với quân lính Nghệ An nhằm khẳng định chủ quyền của dân tộc ta và lên án hành động xâm lăng phi nghĩa trái đạo trời của giặc: "đất nào sao ấy đã phân biệt rõ ràng", nêu bật dã tâm của giặc "bụng dạ ắt khác...giết hại dân ta, vơ vét của cải". Bên cạnh đó, ông còn nhắc lại truyền thống chống giặc ngoại xâm của dân tộc ta. Từ đó, ông đã kêu gọi quân lính "đồng tâm hiệp lực"; ra kỉ luật nghiêm... Thật vậy, lời phủ dụ như một bài hịch ngắn gọn và có ý nghĩa vô cùng to lớn. Nó vừa để kích thích lòng yêu nước vừa khẳng định ý chí quật cường của dân tộc ta. Qua đây, nhân dân thầm cảm ơn tài chỉ huy, lãnh đạo anh minh của Nguyễn Huệ, nhờ có ông mà đất nước mới được hòa bình, độc lập như này hôm nay.