Chán quá có ai kb với tui đi !!!!!!!!!!!!!!!!!♣️ ♣️ ♣️ ♣️ ♣️ ♣️ ♣️ ♦️ ♦️ ♦️ ♦️ ♦️ ♥️ ♥️ ♥️ ♥️ ♥️ ♥️ ♥️
🥗 ❤️ ❤️ ❤️ ❤️ ❤️ ❤️ ❤️ ❤️ ❤️ ❤️ ♥️ ♥️ ♥️ ♥️ ♥️ ♥️ ♥️ ♥️ ♥️ ♥️ ♥️ ♥️ ♥️ ♥️ ♦️ ♦️ ♦️ ♦️ ♦️ ♦️ ♦️ ♦️ ♦️ ♦️ ♦️ ♣️ ♣️ ♣️ ♣️ ♣️ ♣️ ♣️ ♣️ ♣️ ♣️ ♠️ ♠️ ♠️ ♠️ ♠️ ♠️ ♠️ ☢️ ☢️ ☢️ ☢️ ☢️ ☢️ ☢️ 0️⃣ 1️⃣ 2️⃣ 3️⃣ 4️⃣ 5️⃣ 6️⃣ 7️⃣ 8️⃣ 9️⃣ ㊗️ ㊙️ ◼️ ◾️ ◽️ ⚫️ 🇻🇨 🇹🇿 🇺🇦 🇻🇮 ☺️ ☺️ ☺️ ☺️ ☺️ ☹️ ☹️ ☹️ ☹️ ☹️ ☝️ ☝️ ☝️ ☝️ ☝️ ☝️ ☝️ ✌️ ✌️ ✌️ ✌️ ✍️ ✍️ ✍️ ✍️ ✍️ ✍️ ☘️ ☘️ ☘️ ☘️ ☀️ ☀️ ☀️ ☀️ ☁️ ☁️ ☁️ ☁️ ☕️ ☕️ ☕️ ☕️ ☕️ ☕️ ☕️ ☕️ ☕️
_♥️_♥️_♥️_♥️_Có những vết cắt tuy đã chữa lành nhưng vẫn để lại sẹo.Có những ký ức tuy đã xóa mờ nhưng mãi là nỗi đau._♥️_♥️_♥️_♥️_Anh thích cô ấy, cô ấy không thích anh. Và anh nói với em: cuộc sống không công bằng. Vậy anh có biết em yêu anh từ rất lâu không? Cuộc sống có công bằng với em ko?_♥️_♥️_♥️_♥️_Anh, em biết em yêu anh. Nhưng em cũng biết, thế giới của anh không có em. Em chỉ có thể đứng cạnh nỗi đau và đứng sau hạnh phúc của anh._♥️_♥️_♥️_♥️_Đơn phương là thế, dù rất thích, rất muốn bày tỏ nhưng bản thân không cho phép. Vì em sợ rằng một mai sẽ không còn là bạn mà là người dưng._♥️_♥️_♥️_♥️_Vì em yêu anh thật lòng, trước hàng trăm lí do từ bỏ. Vậy nên đừng hỏi vì sao em luôn cố tìm ra một lí do để tiếp tục yêu.Vì em yêu anh thật lòng, trước hàng trăm lí do từ bỏ. Vậy nên đừng hỏi vì sao em luôn cố tìm ra một lí do để tiếp tục yêu._♥️_♥️_♥️_♥️_Đã có lúc em nhớ lắm nhưng vẫn giả vờ không có gì, muốn gặp lắm nhưng vẫn cố gắng kiềm chế. Em thích lắm nhưng vẫn nói chỉ là bạn bè thôi. Muốn bày tỏ tình cảm lắm nhưng lại sợ không được đáp trả._♥️_♥️_♥️_♥️_Dù anh cứ hững hỡ với tình cảm của em nhưng xin đừng lạnh lùng quá như thế, đừng cắt đứt mọi liên lạc, để cho em cảm giác rằng mình đáng ghét đến thế này._♥️_♥️_♥️_♥️_ Em thương anh, thương anh rất nhiều. Nhưng có bao giờ anh dừng lại đâu đó, cảm nhận tình cảm em dành cho anh không? Hay anh mãi vô tâm, chưa từng một lần để ý đến em, chưa một lần nghĩ đến em. Vẫn luôn chỉ có em, âm thầm bên anh, âm thầm yêu anh._♥️_♥️_♥️_♥️_Yêu đơn phương là tự giày vò, tự khó chịu, tự giận dỗi, tự yêu thương, tự an ủi, tự trói buộc con tim vào một người vĩnh viễn không thuộc về mình. Mãi đứng sau nhìn người ấy hạnh phúc. Mà không dám bước thêm một bước, để nói với người ấy: em thích anh lâu rồi._♥️_♥️_♥️_♥️_
Đag rảng có ai mún chat ko ??? Chán lắm òi !!@@##%$$^%&**%^^ ~_~
🤓 ☺️ ❤️ ❤️ ❤️ ❤️ ❤️ ❤️ ❤️ ♥️ ♥️ ♥️ ♥️ ♥️ ♥️ ♥️ ♣️ ♣️ ♣️ ♣️ ♨️ 〽️ ✳️ ✴️ ✔️ ✔️ ✔️ ✔️
Hẳn là đang có một thứ gì đó rất mờ ám đằng sau đôi mắt của hắn.
Không phải ngẫu nhiên. Mà cũng không phải cố tình, Bella, nàng không phải là một cô bé bình thường!
Vùng ngoại ô Paric lúc nào cũng đông đúc dòng người người qua lại. Những quý cô Paric hôm nay trông mới thật lộng lẫy làm sao và tất nhiên, đó cũng không phải là lần đầu tiên và duy nhất. Nó đã được lặp lại đã nhiều lần rồi nhưng Anzella Bellamy nàng không biết. Chỉ là, có mơ nàng cũng không bao giờ được ướm thử bộ váy lộng lẫy của Lọ Lem trong lễ cưới đâu.
🤣 🤣 🤣 🤣 🤣 😎 😍 😋 😜 😛 ☺️ 🤗 😥 😌 🤑 🤑 🤑 🙃 😕 😕 😕 🤓 😜 😜 😲 😲 🙃 😞 🍢 🍩 🍧 🍙 🍪 🍣 🖥️ 🖥️ 🖨️ 🎥 🔋 🔋 💽 💽 🇩🇴 🇨🇺 🕡 🌐 💢 💚 💙 🔢 💘 ❤️ 💔 💕 💢 🌐 🕝 🕕 🕢 🎴 🀄️ ♣️ ♦️ ♥️ ♦️ ♦️ ♦️ ♦️ ♦️ ♦️ ♣️ 🃏 ⛳️ ⚾️ 🎳 🥉 🎗️ 🤽 🚣 🏄 🏌️ ⛷️ 🏇 🤺 ⛹️ 🎪 🚴 🤸 🤼 🤼 🛀 🎭 🎪 🎫 🥇 🏐 ⚾️ ⚽️ 🥉 🥉 🎳 🏏 🥊 🎮 🎤 🎮 🎮 🍲 🍕 🍑 🥗 🎁 🐪 🐪 🐫 👨👩👧👧 👩👩👧👦 👨👨👦 👩👩👧👧 Jp♦️ TMT( thánh bunny ) cùng Dragon Bhop ( cx là thánh bunny và siêu lầy ) 💯 😄 😎 😊
Thông thường, ai cũng chỉ muốn cuộc đời mình gắn với những niềm vui, chẳng ai lại thích thú trước những nỗi buồn. Thế nhưng khi tất cả những điều vui buồn bỏ lại sau lưng, ta sẽ thấy nhớ và quý quá khứ dù quá khứ đó có cả nỗi buồn. Tuổi thơ đối với tôi không ngọt ngào như viên kẹo tròn, không mơ mộng như một miền cổ tích nhưng lại khiến trái tim ghi nhớ cả một đời. Những vui buồn ngày ấy là những kỉ niệm tươi đẹp nhất trong đời tôi.
Ngày còn nhỏ, thấy các bạn thành thị xúng xính cặp sách, quần áo, đồ chơi đẹp, tôi thấy mình và những đứa trẻ vùng quê sao mà thiệt thòi thế. Chúng tôi chỉ có những bộ quần áo mới khi tết đến, đồ chơi cũng rất ít chủ yếu là những món vụn vặt mà chúng tôi nhặt được. Khi đủ khôn lớn tôi chợt thấy mình may mắn khi chúng tôi sinh ra và lớn lên ở vùng quê, nơi tôi có thể thỏa thích thả những cánh diều mơ ước. Tôi gửi những niềm vui nỗi buồn của mình trên những cánh đồng lúa bát ngát, hòa vào dòng nước mát rượi của dòng sông và lẫn bên trong từng trận cười giòn tan hay những giọt nước mắt của cô bé dỗi hờn. Ngày ấy, có một cô bé háo hức đợi cơn mưa đầu mùa để rủ đám bạn trong xóm chơi trò tạt nước, rồi theo những con kênh rạch cạn suốt ngày nắng hè để tìm những chú cá rô lên bờ. Niềm vui bắt được những chú cá vượt cạn, những con ốc, con cua đầy giỏ mà tôi cứ ngỡ như niềm vui của nàng Tấm khi nghĩ về chiếc yếm đào. Lũ trẻ đồng quê chúng tôi chẳng sợ bùn lầy cũng không ngại mưa gió như những đứa trẻ thành thị bây giờ. Có khi cả ngày lặn lội dưới ao xúc từng con tép hoặc những ngày nắng đầu trần đi câu cá mà vẫn không hề bị cảm. Chúng tôi giống nhau ở màu da sạm nắng và mái tóc cháy vàng, đôi chân trần vững chải duy chỉ có mỗi nụ cười vẫn hiện hữu trong đôi mắt.
Rồi những nỗi buồn bất chợt khiến tôi bao lần bật khóc. Đó là ngày cô bạn thân sát nhà chuyển sang lớp khác, chẳng còn ngồi chung bàn với tôi dù chúng tôi vẫn gặp nhau mỗi ngày sau giờ đi học. Cô bạn ấy là cả một miền kí ức với tôi. Chúng tôi cùng nhau lớn lên, cùng nhau xây ngôi nhà mơ ước dưới gốc me, gốc khế. Cùng nhau đi qua những tháng năm buồn vui của tuổi thơ và cùng hẹn ước mai sau lớn lên vẫn là những người bạn tốt. Hay những lần chơi trò rượt đuổi mải chẳng bắt được ai, cô bé hay hờn dỗi ấy đã khóc một mình bên đống rơm khô khiến cả đám bạn phải năn nỉ, chọc cười. Nỗi buồn của tuổi thơ tôi cũng có lúc vỡ òa trong thương nhớ. Đó là lần mẹ tôi về quê ngoại phụ ngoại thu hoạch vườn cây suốt một tháng trời. Tôi đếm từng ngày, mong từng đêm có khi còn mơ thấy mẹ về mang rất nhiều đồ chơi cho tôi. Nhưng những nỗi buồn ấy chẳng khác gì những bong bóng nước, nó dễ xuất hiện theo mỗi cơn mưa và cũng dễ tan vỡ đi trong phút chốc. Không giống như người lớn, những đứa trẻ chúng tôi sẽ cười thật to thật vui khi hạnh phúc và khóc òa khi buồn phiền. Chúng tôi chẳng biết gặm nhắm nỗi buồn vì ngày mai lại là một ngày mới.
Dù hôm nay tôi đã xa quê hương, xa những buồn vui tuổi thơ nhưng kí ức ấy vẫn nằm yên trong một góc tâm hồn. Mỗi khi gặp chuyện gì không vui tôi cố gắng nhớ lại những nụ cười đã mất và an ủi bản thân rồi sẽ vượt qua. Kí ức tuổi thơ dù vui hay buồn vẫn rất quan trọng trong đời mỗi con người, vì thế hãy để những đứa trẻ của chúng ta hôm nay được tự do trong vùng trời của ước mơ riêng chúng.
tôi đã được 12 tuổi và trong tháng 11 này tôi sẽ lên 13 tuổi. tôi đã trải qua rất nhiều lớp và lớp nào cũng đều gây ấn tượng cho tôi. khi trải qua từng lớp tôi lại xa 1 người mà tôi cũng yêu thương như ba mẹ và ông bà đó là thầy cô người cũng đã góp phần dạy dỗ tôi nên người . tôi đã rất nhớ họ, cứ như ko bao giờ gặp lại vậy. ngoài thầy cô ra tôi còn phải xa những người bạn thân đã gắn bó với tôi thời tiểu học, đến lúc tôi lên cấp 2 những người bạn thân được thay bằng những người bạn mới. cuộc sống cứ như vậy dần dần đến lúc mình trưởng thành và cũng ko bao giờ gặp lại được nữa. tôi rất yêu những thứ mà tôi có được.
nè các bn
có 1 cô bé thik 1 cậu bé. cậu bé đó cũng thích cô bé đó nhưng ko ai thổ lộ vậy cô bế đó phải làm sao