ai bảo yw 1 ng đâu! ( hơi gắt xí, đừng để tâm)
ai bảo yw 1 ng đâu! ( hơi gắt xí, đừng để tâm)
Và em đã thấy
Anh cùng người ấy
Làm điều gì đêm ấy
Em muốn biết anh thấy thế nào
Có như khi hôn em?
Dù em cố gắng, trấn an mọi thứ
Mọi chuyện rồi sẽ qua
Nhưng đâu biết có còn nguyên vẹn
Như khi anh bước đi
Và em đã thấy
Anh cùng người ấy
Làm điều gì phía sau
Em khóc như vậy
Đau như vậy
Anh đâu biết đâu
Và em đã thấy
Người đang đổi thay
Chính anh ngay lúc này
Nếu hết yêu rồi, cứ buông tay
Sao anh lại làm như thế này!
Là cô ấy tốt hơn
Hay những thứ anh cần...
Chẳng còn xuất phát từ em
Chẳng còn như lời anh hứa
Và em đã thấy
Anh cùng người ấy
Làm điều gì phía sau
Em khóc như vậy
Đau như vậy
Anh đâu biết đâu
Và em đã thấy
Người đang đổi thay
Chính anh ngay lúc này
Nếu hết yêu rồi, cứ buông tay
Sao anh lại như thế...
Nếu đến cuối em chẳng biết
Mọi chuyện cứ thế êm đẹp
Liệu rằng anh có biết dừng lại
Liệu anh có giật mình nhớ ra
Em vẫn đứng đấy
Vẫn luôn chờ anh
Dù điều gì xảy ra
Khiến em khóc như vậy, đau đến thế
Sao vẫn mong nhớ
Và em đã thấy, cô ấy đến nơi
Có anh đang đứng đợi
Nếu hết yêu rồi, cứ buông tay
Sao anh lại làm như thế này!
~ Đố các bạn đây bài j !
'Bởi vì e k bt kiếp sau cs còn gặp lại a nx k
Cho nên kiếp này ms lỗ lực yêu a đến tke'
Thế nào nak Thiên Thần-thế nào nak Ác Quỷ vậy?Theo mk thì Thiên Thần là những người tốt-đại diện cho cái tốt và họ có thể vì cả thế giới mak bỏ rơi bạn.Còn Ác Quỷ là những kẻ xấu-những kẻ luôn bị khinh thường và đóng những vai phản diện.Nhưng họ lại sẵn sàng vì bạn mak đối đầu vs cả thế giới.Bt vì s mk lại nói v k?Vì khi sinh ra mk cx nak 1 Thiên Thần đấy nhưng chính cuộc đời đã tước đi đôi cánh của t...Nhưng yên tâm...t vẫn sẽ bay..chỉ nak...trên 1 đôi cánh khác...1 đôi cánh tuyệt đẹp của Ác Quỷ thôi...!
Hôm nay e buồn ,còn a thì s?
Chắc là vẫn vui như mọi ngày
Trước mặt e thì cười ns rất vui vẻ cg vs m cậu bn
Trong đầu cứ tự hs
Tại s bn của a ns" Chào cô bé xik, lm ny a nhé!"
S a ở đấy cx nghe câu ns này mak s a k bảo j?
Lúc 1 cj ngồi cg a cx hs a có bt e k ?
Tại s a lại bảo k cơ cứ rõ ràng a bt rất nhiều thứ về e mak
E hok lp n, tên j, nhà ở đâu thg ik hok lúc mấy h. ik hok cg ai
Và 1 thứ rất đặc bt là " lúc e buồn, lúc e vui" a cx bt
Còn hn nx e ik qua a 3 lần, e cx thấy là ánh mặt của a cx hg về e
Nhg a bt hn e buồn mak a k hs thăm e 1 câu n cả
Lúc trc thì s chứ " e iu của a s hn buồn thế, a bt a ns đr mak đừng có che dấu chứ"
Bh thì s chứ k hề qt j đến ngt k 1 câu hs thăm
E hs a bh a cn ui e nx k hay iu 1 cô gái # r
A cứ ns ik e sẽ k buồn đâu
Forever Alone ( beat ) ... trích
Một nụ cười luôn hé, thế giới vẫn quay
Còn tôi vẫn nơi đây, đưa bàn tay lên trời xanh, ôm trọn vào lòng
1 khoảng trời nhỏ bé giữa những khát khao
Cơ mak chỉ tôi vs riêng tôi đêm nằm nghe
1 bài ca, về tình yêu, ôi chán ngán
Lang thang 1 mk, cx chẳng lm sao
Bao nhiêu lâu nay tôi đã quen rồi , quen rồi, quên 1 mk như tke
#Ngontinh_review
[ BẾN XE - THƯƠNG THÁI VI ]
Đã biết truyện này từ lâu , và đã đọc rất nhiều cmt nhận xét về cái kết bi thương của nó , lúc đó mình chả dám đọc , thế nhưng hôm nay không hiểu thế nào lại đọc nó , đọc xong cả ngày hôm nay mình vẫn ám ảnh bộ truyện này nó làm mình cảm thấy chạnh lòng , nếu họ không phải thầy trò thì kết cục của nó sẽ khác , có lẽ vì họ sẽ không gặp nhau nên kết cục sẽ khác , thật sự mấy ai chấp nhận được tình yêu thầy trò , ai có thể chấp nhận yêu một người khiếm thị , ai có thể chấp nhận hy sinh vì người mình yêu ??
Với một người luôn tự tin vào đôi mắt của mình , nhưng đến một ngày mắt người đó không thấy đường nữa thì cảm giác lúc đó của người ấy sẽ như thế nào ? Sợ hãi , lạnh lẽo , cô đơn ... Mình nghĩ đó là cảm xúc của thầy Chương trong câu chuyện này chính là như vậy , chỉ trong một ngày ba mẹ mất , đôi mắt thầy tự hào cũng mất và nó đã làm thầy khép trái tim của mình lại , thầy đã chọn cách tách biệt với mọi thứ , nhưng ngày đầu tiên lên lớp , thầy đã gặp một cô học sinh cứng đầu và cố chấp rất giống mình , cô ấy dìu thầy về phòng làm việc sau mỗi giờ tan lớp , giúp thầy chấm bài , giúp thầy lau dọn phòng , tưới hoa ... Và đưa thầy ra bến xe , tình yêu thầy trò được vun đắp theo năm tháng đi bên cạnh nhau , người đi người dìu , khi thầy nghe người khác chỉ trích người con gái thầy yêu , thầy đã làm gì ?? Thầy đã lấy sinh mạng của mình để đổi lấy danh dự và tương lai tốt đẹp cho người con gái mà thầy yêu , mấy ai có đủ can đảm đến vậy ??
Lúc đọc đến chương cuối mình không nghĩ thầy sẽ chọn kết thúc mình ở bến xe , và mình đã sai , có lẽ thầy muốn kiếp sau lại đợi người con gái thầy yêu ở đấy nên mới chọn nơi có nhiều kỉ niệm của hai người nhất để kết thúc nó ...
[ Đừng nói là Liễu Địch , cho dù là mình , mình cũng chấp nhận cả đời này đợi thầy ấy ]
✓ Đây là cảm nhận của mình , có thể hỗn loạn , có thể không hay , nhưng nó vẫn là cảm nhận và là suy nghĩ , cảm xúc mình viết ra thôi , nên xin mọi người thông cảm , mình thành thật cảm ơn !!
1 tuần cs 7 ngày , 1 ngày cs 24h , 1h cs 60 phút , 1 phút cs 60s. Không ngày nào , giờ nào là e k nhớ a. Không giây phút nào e k nghĩ về a. Tâm hồn và trái tym e đã ngập tràn hình bóng của a. Nhớ và yêu a nhiều. Nếu a là nhà thơ e sẽ viết tặng a những vần thơ cháy bỏng. Nếu a là nhạc sĩ e sẽ viết tặng a những bản tình ca bất hủ. Nếu a là trình lập viên e sẽ viết lên những đoạn mã ngập tràn hương vị tình yêu. Và nếu e cs tke, e sẽ lm tất cả vì a. E chỉ cs một tình yêu duy nhất . Dành tặng a bây giờ và mãi mãi . Dẫu a ik đến tận cùng Trái Đất . Vẫn hướng về a bằng trọn con tym 💘
(đây là 1 cmt mk thấy trên mạng) 3 năm học cấp 3 tôi học chug vs 1 cô gái ... tôi yêu cô gái ấy rất nhiều ,yêu sâu đậm ... nhưng lúc ấy cô ấy đã có người yêu tôi kiếm nén và chỉ đứng nhìn cô ấy từ phía sau ... lên đại học năm nhất cô ấy và bạn trai cũ chia tay ... tôi nhận thức được cô hội nên đã tỏ tình vs cô ... sau 3 tháng kiên trì tôi đã chinh phục được cô gái ấy ... lên đại học năm tư cô ấy về ra mắt gia đình tôi được bố mẹ cả 2 đồng ý nên quyết định là tốt nghiệp xong thì cưới lun ... tưởng rằng mọi chuyện có thể kết thúc êm đẹp nhưng không ... đến ngày sắp cưới tôi bảo vs cô ấy rằng "e đem tập tài liệu a để trên bàn đem đến trường giùm a vs " sau hơn 1 tiếng tôi cảm thấy phát bực vì cô ấy đến trễ đợi mãi thì có 1 cuộc gọi đến ... t nhìn vào thì đấy là số máy của bố cô ấy thông báo 1 tin trời giáng " linh bị tai nạn rồi ... con à " thêz giới của tôi sụp đổ ngay lúc đó tôi lập tức chạy đến bệnh viện nơi linh đang nằm ... tay tôi nắm lấy đôu bàn tay nhỏ bé run rẩy và yếu ớt của cô ấy áp vào má tôi đã khóc ... nước mắt của 1 thằng đàn ông ... trước khi ra đi cô ấy ghé vào tai tôi và nói " xin lỗi e đã không giữ lời hứa ... a hãy tự chăm sóc bản thân mình và ba mẹ với thằng em trai giùm e nhé ... a đừng tự trách mình và hãy lập gia đình mới nhé ... e ở thế giới bên kia sẽ phù hộ a ... vì e yêu a " cô ấy tắc thở ... đôi bàn tay nhỏ bé ấy đã rơi xuống ... đến bây giờ tôi vẫn k quên được phút giây ấy ... nếu tôi không bảo cô ấy đem tài liệu đến thì sẽ không sảy ra chuyện này người đáng lẽ phải nằm trong quan tài phải là a mới đúng ... a yêu em cô gái của gió và nắng ... nguyễn nhật linh ... xin em hãy tha thứ cho a ... (nguồn:copy)
tôi đã được 12 tuổi và trong tháng 11 này tôi sẽ lên 13 tuổi. tôi đã trải qua rất nhiều lớp và lớp nào cũng đều gây ấn tượng cho tôi. khi trải qua từng lớp tôi lại xa 1 người mà tôi cũng yêu thương như ba mẹ và ông bà đó là thầy cô người cũng đã góp phần dạy dỗ tôi nên người . tôi đã rất nhớ họ, cứ như ko bao giờ gặp lại vậy. ngoài thầy cô ra tôi còn phải xa những người bạn thân đã gắn bó với tôi thời tiểu học, đến lúc tôi lên cấp 2 những người bạn thân được thay bằng những người bạn mới. cuộc sống cứ như vậy dần dần đến lúc mình trưởng thành và cũng ko bao giờ gặp lại được nữa. tôi rất yêu những thứ mà tôi có được.