suốt 5 năm tiểu học qua đi mk đã có rất nhiều giây phút vui buồn cùng bạn bè.nhưng giờ đây mỗi đứa một trường ,ko hay gặp mặt,ko liên lạc gì vs nhau,...Mk ước gì có thể quay ngược thời gian trở về dưới ngôi trường tiêu học thân yêu ,được cùng bạn cắp sách tới trường mỗi sớm mai.Hi vọng bạn đọc đc nội dung này .Yêu bạn nhiều
Mấy ace ui,tui sắp lên cấp 2 oy,chán ~ Ước j mk trẻ mãi ko già nhỉ ~ Hnay là 8/5/2019,mai tui thi lên cấp 2 và hết tháng 5 nài tui nghỉ hè,hết nghỉ hè tui sang lớp 6 ~ 5 năm học trôi qua nhanh như ném cái dép xa thêm 5 m[ so sánh zui] Mà 5m đó giờ đây đã hết oy. Sang năm,nếu tui còn onl Bing be,tui vẫn sẽ để tên trường như hiện tại ( Trường Tiểu học Tiền Phong A) để lm kỉ niệm nha...Mong mn ko ns j về vấn đề để tên trường NTN nữa ~ Còn nếu sang năm tui ko onl Bing be thì ... thì... thì nó vẫn cứ thế thui.Tui sắp xa mái trường,xa các bn nhưng tui sẽ luôn luôn nhớ về nó.Haizza,chẳng mấy lại đến mai,lại pk thi và lại pk nghĩ về chuyện này.Thôi thì đằng nào cg pk lên cấp 2,cứ nghĩ như mk chưa bao giờ hok cấp 1 cho đỡ chán.
Tus hơi dài,mn đọc thông cảm.
#nguyenvng
Mấy ace ui,tui sắp lên cấp 2 oy,chán ~ Ước j mk trẻ mãi ko già nhỉ ~ Hnay là 8/5/2019,mai tui thi lên cấp 2 và hết tháng 5 nài tui nghỉ hè,hết nghỉ hè tui sang lớp 6 ~ 5 năm học trôi qua nhanh như ném cái dép xa thêm 5 m[ so sánh zui] Mà 5m đó giờ đây đã hết oy. Sang năm,nếu tui còn onl Bing be,tui vẫn sẽ để tên trường như hiện tại ( Trường Tiểu học Tiền Phong A) để lm kỉ niệm nha...Mong mn ko ns j về vấn đề để tên trường NTN nữa ~ Còn nếu sang năm tui ko onl Bing be thì ... thì... thì nó vẫn cứ thế thui.Tui sắp xa mái trường,xa các bn nhưng tui sẽ luôn luôn nhớ về nó.Haizza,chẳng mấy lại đến mai,lại pk thi và lại pk nghĩ về chuyện này.Thôi thì đằng nào cg pk lên cấp 2,cứ nghĩ như mk chưa bao giờ hok cấp 1 cho đỡ chán.
Tus hơi dài,mn đọc thông cảm.
#nguyenvng
Mấy ace ui,tui sắp lên cấp 2 oy,chán ~ Ước j mk trẻ mãi ko già nhỉ ~ Hnay là 8/5/2019,mai tui thi lên cấp 2 và hết tháng 5 nài tui nghỉ hè,hết nghỉ hè tui sang lớp 6 ~ 5 năm học trôi qua nhanh như ném cái dép xa thêm 5 m[ so sánh zui] Mà 5m đó giờ đây đã hết oy. Sang năm,nếu tui còn onl Bing be,tui vẫn sẽ để tên trường như hiện tại ( Trường Tiểu học Tiền Phong A) để lm kỉ niệm nha...Mong mn ko ns j về vấn đề để tên trường NTN nữa ~ Còn nếu sang năm tui ko onl Bing be thì ... thì... thì nó vẫn cứ thế thui.Tui sắp xa mái trường,xa các bn nhưng tui sẽ luôn luôn nhớ về nó.Haizza,chẳng mấy lại đến mai,lại pk thi và lại pk nghĩ về chuyện này.Thôi thì đằng nào cg pk lên cấp 2,cứ nghĩ như mk chưa bao giờ hok cấp 1 cho đỡ chán.
Tus hơi dài,mn đọc thông cảm.(post lại cho nó rõ)
#nguyenvng
Các bạn lớp 8A1 của trường THCS Quán Hành-Nghi Lộc-Nghệ An thân yêu! Mới có học lớp 8 mà mình cảm thấy nhưng học lớp 12 vậy! Mình cảm thấy có rất nhiều sự trống vắng và cô đơn khi chúng ta phải chuyển sang một ngôi trường mới và lúc đó mỗi người sẽ vào mỗi trường khác nhau! Nhưng những kỉ niệm tuổi học trò mình sẽ giữ mãi trong tâm trí của mình và mình sẽ mãi mãi ghi nhớ những việc mà chúng ta đã chia sẻ với nhau! Mãi yêu lớp 8A1! Em yêu tất cả thầy cô trong trường và các bạn của mình!
5 năm trôi qua như cơn gió nhẹ trôi đi ko một lời từ biệt. Dưới mái trường tiểu học để lại cho tôi bao nhung nhớ. Tôi nhớ từng nụ cười ngây thơ hồn nhiên của từng đưá bạn, nhớ từng bài kiểm tra, nhớ từng dòng chữ, nhớ từng thầy cô. Đừng quên tôi nhé mái trường tiểu học thân yêu!
tôi đã được 12 tuổi và trong tháng 11 này tôi sẽ lên 13 tuổi. tôi đã trải qua rất nhiều lớp và lớp nào cũng đều gây ấn tượng cho tôi. khi trải qua từng lớp tôi lại xa 1 người mà tôi cũng yêu thương như ba mẹ và ông bà đó là thầy cô người cũng đã góp phần dạy dỗ tôi nên người . tôi đã rất nhớ họ, cứ như ko bao giờ gặp lại vậy. ngoài thầy cô ra tôi còn phải xa những người bạn thân đã gắn bó với tôi thời tiểu học, đến lúc tôi lên cấp 2 những người bạn thân được thay bằng những người bạn mới. cuộc sống cứ như vậy dần dần đến lúc mình trưởng thành và cũng ko bao giờ gặp lại được nữa. tôi rất yêu những thứ mà tôi có được.
Tuổi học trò có biết bao chuyện buồn vui, hờn giận, nhớ nhung... rồi tất cả cũng trở thành những kỉ niệm đáng yêu đáng nhớ trong cuộc đời mỗi chúng ta. Với tôi, kỉ niệm không thể phai mờ trong tâm trí là ngày tổng kết năm học lớp Năm. Dường như đó cũng là một ngày tổng kết cấp học, để rồi từ đó, cuộc đời chúng tôi bước sang một trang mới. Ngày chia tay hội tụ bao tình cảm yêu mến xúc động dạt dào.
Tôi còn nhớ đó là chiều thứ ba. Hôm ấy, các bạn lớp tôi ai cũng đến dự đầy đủ. Ai nấy đều có vẻ mặt hớn hở vui tươi vàmặc đồng phục gọn gàng. Khi cả lớp đã đến hết, bạn lớp trưởng nhắc các bạn xếp lại bàn ghế ngay ngắn. Cô giáo bước vào lớp, chúng tôi đứng dậy chào. Cô mặc bộ quần áo thường ngày, nét mặt cô hiền hậu. Cô mời chúng tôi ngồi xuống và yêu cầu cả lớp trật tự để buổi lễ tổng kết được bắt đầu. Lúc nãy cả lớp còn ồn ào nhưng bây giờ đã im lặng ngay. Thoạt đầu, khi nghe cô khen ngợi thành tích chung của lớp ai cũng vui vẻ, hài lòng vì nghĩ rằng trong thành tích chung ấy có sự đóng góp của mình. Nhưng khi nghe cô chỉ ra những hạn chế còn tồn tại ai cũng cảm thấy xấu hổ vì chợt thấy bóng dáng mình trong đó. Một số bạn đã đứng lên nhận lỗi và hứa sẽ cố gắng sửa chữa để cô vui lòng. Nghe vậy cô giáo đã bớt lo lắng về chúng tôi, những học sinh trong mắt cô vẫn còn rất bé nhỏ ngây thơ, và cô nở một cụ cười rạng rỡ.
Tiếp đó, cô căn dặn chúng tôi một câu mà đến giờ tôi vẫn khắc ghi trong lòng: “Như vậy là năm học lớp Năm và cũng là năm năm dưới mái trường tiểu học đã trôi qua trong cuộc đời các em. Dù cô chỉ dạy các em một năm học cuối cấp nhưng cô nhận thấy các em đã rất cố gắng để đạt thành tích cao nhất trong suốt năm năm học. Tuy vẫn còn một sô bạn yếu kém chưa cố gắng nhưng cô tin các học sinh của cô sẽ có tự tin để bước vào một chặng đường vô cùng gian khổ, vất vả phía trước. Năm học tới, cô sẽ không còn dạy các em nữa nhưng cô hi vọng dù không có cô thì các em vẫn cố gắng trong học tập, lao động và nghe lời các thầy cô giáo mới. Cả lớp hãy hứa với cô đi!”. Nói đến đây thì cô dừng lại, những giọt nước mắt tràn ra trên hai má cô làm cho cả lớp không khỏi xúc động. Lớp chúng tôi là lớp đầu tiên mà cô làm chủ nhiệm. Với lớp, cô đã ân cần biết mấy, cô đã mang tất cả nhiệt huyết của tuổi trẻ để dạy dỗ và yêu thương chúng tôi. Bao nhiêu kỉ niệm về những ân nghĩa cô trò chợt ùa về. Vậy mà cô trò chúng tôi lại sắp phải xa nhau. Các bạn gái xúc động quá đã thút thít khóc. Tôi thì dù đã cố gượng cơn xúc động nhưng nước mắt cứ ứa ra ướt đẫm hai bên má. Cả lớp nghẹn ngào không ai nói được câu nào dù là để đáp lại lời cô. Cô giáo đã tin các học sinh yêu quý của cô sẽ có đủ vững vàng để tiến bước trên con đường này. Mai sau, khi lên cấp cao hơn, nếu gặp khó khăn, các em hãy về đây, cô sẵn sàng giúp đỡ các em và tiếp thêm sức mạnh để các em có thể vững tin trên con đường học tập. Cô tin ở các em!”. Những lời nói của cô thúc giục và làm cho chúng tôi vững tin hơn bao giờ hết. Tôi cảm thấy những lời ấy thật thấm thìa biết bao! Chúng như chiếc khăn mềm mại thấm nhanh những giọt nước mắt trên mỗi khuôn mặt chúng tôi. Rồi cô giáo tổ chức buổi liên hoan ngọt cuối cùng. Cô nói đây là buổi tổng kết nên mọi người hãy vui vẻ nói rồi cô hát tặng chúng tôi, kể cho chúng tôi nghe những câu chuyện cười. Thế là các bạn vui vẻ hẳn lên. Nắng vàng tươi trên sân ngày cuối cùng chúng tôi là học sinh tiểu học, không bỏ lỡ khoảnh khắc đẹp đẽ đó, chúng tôi mời cô ra chụp ảnh kỉ niệm. Buổi tổng kết ai nấy đều lưu luyến và điều hứa sẽ thi tốt để cô vui lòng.
Ngày tổng kết năm học lớp Năm đã qua từ rất lâu nhưng nó chất chứa nhiều tình cảm xúc động trong tuổi học trò của em. Giờ đây đã lớn khôn, nghĩ về ngày ấy, tôi không khỏi tiếc nuối nhưng nhiều hơn vẫn là quyết tâm học tập để xứng đáng với những kỉ niệm đẹp đẽ của tuổi thơ.
Hu hu mình muốn tuổi học trò kéo dài mải mãi
sắp đến 20-11 rồi, bao kỉ niệm ở mái trường xưa lại ùa về trong tâm trí mình, nhớ lắm cái lớp "cá biệt" ấy, nhớ cả những lần giận vu vơ nhau và nhớ cả khi chúng ta rời xa nhau, ai nấy đều khóc hết cả nước mắt...Thế mà khi còn ở dưới ghế nhà trường tiểu học chúng mình lại không trân trọng những khoảnh khắc ấy. Trường cũ là gì? Chính là lúc vừa mới tới, mình chỉ ước sao nhanh thoát khỏi nó. Đến khi thoát khỏi nó thật, mình lại chỉ hy vọng có thể được ở thêm, dù chỉ một hai ngày.
Có những khoảnh khắc bạn sẽ luôn mãi nhớ
Có những vết thương không bao giờ quên
Con đường trước mắt dẫu có bụi mờ
Vẫn khắc sâu trong tim mình hai chữ anh em...
Nếu có ai hỏi tình bạn giá bao nhiêu thì ta nên nhấn mạnh rằng “Tình bạn là vô giá”.
một lần nữa nhớ mãi đại gia dình 5/2 yêu thương...