Lời giải:
Anh Núp được gọi đi dự Đại hội thi đua.
Lời giải:
Anh Núp được gọi đi dự Đại hội thi đua.
Đọc truyện sau và trả lời các câu hỏi:
Người con của Tây Nguyên
1. Tháng ba, có giấy trên tỉnh kêu anh Núp đi dự Đại hội thi đua. Núp nói với anh Thế :
- Nên để bok Pa đi. Bok kể được nhiều việc hơn tôi.
Anh Thế cười :
- Không, tỉnh kêu anh đi đấy. Đi để học mà.
2. Núp đi Đại hội về giữa lúc Pháp càn quét lớn. Ban ngày anh chỉ huy đánh giặc, bạn đêm kể chuyện Đại hội cho cả làng nghe. Lũ làng ngồi vây quanh anh. Ông sao Rua mọc lên giữa lòng suối như một chùm hạt ngọc. Tay Núp cầm quai súng chặt hơn. Anh nói với lũ làng: Đất nước mình bây giờ mạnh hung rồi. Người Kinh, người Thượng, con gái, con trai, người già, người trẻ đoàn kết đánh giặc, làm rẫy giỏi lắm. Ở đại hội, Núp cũng lên kể chuyện làng Kông Hoa. Nghe xong, nhiều người chạy lên, đặt Núp trên vai, công kênh đi khắp nhà, mừng không biết bao nhiêu. Cán bộ nói:
- Pháp đánh một trăm năm cũng không thắng nổi đồng chí Núp và làng Kông Hoa đâu !
Lũ làng nghe tới đó vui quá, đứng hết dậy :
- Đúng đấy ! Đúng đấy !
3. Núp mở những thứ Đại hội tặng cho mọi người coi : một cái ảnh Bác Hồ vác cuốc đi làm rẫy, một bộ quần áo bằng lụa của Bok Hồ, một cây cờ có thêu chữ, một huân chương cho cả làng, một huân chương cho Núp.
Lũ làng đi rửa tay thật sạch rồi cầm lên từng thứ, coi đi, coi lại, coi đến mãi nửa đêm.
- Núp : Anh hùng Quân đôi Đinh Núp, người Ba-na, rất nổi tiếng trong kháng chiến chống thực dân Pháp.
- Bok : bác (từ xưng hô của một số dân tộc Tây Nguyên).
- Càn quét : đưa quân đến bao vây, bắt bớ…
- Lũ làng : dân làng (cách nói của đồng bào Tây Nguyên).
- Sao Rua (Tua Rua) : tên một cụm sao nhỏ.
- Mạnh hung : rất mạnh. - Người Thượng : người các dân tộc thiểu số ở Tây Nguyên.
Câu chuyện Người con của Tây Nguyên kể về ai ?
A. Anh Thế
B. Anh Núp
C. Làng Kông Hoa
D. Anh Núp và làng Kông Hoa
Sau khi nghe Núp kể lại chuyện đánh giặc của làng Kông Hoa, Đại hội đã làm gì ?
A.Cán bộ nói: Pháp đánh một trăm năm cũng không thắng nổi đồng chí Núp và làng Kông Hoa đâu!
B. Nhiều người chạy lên, đặt Núp trên vai, công kênh đi khắp nhà, mừng không biết bao nhiêu
C. Cả a và b đều đúng
Trước lời gọi đi họp Đại hội trên tỉnh, anh Núp có suy nghĩ gì ?
A. Vui mừng, hào hứng
B. Muốn để bok Pa đi vì mình không kể được nhiều việc
C. Chần chừ không muốn đi
Anh Núp được tỉnh cử đi đâu ?
Đã bao lâu , mà bác vẫn ngồi đó , ngồi 1 mình và đốt lửa cho chúng tôi , lần này đến lần khác đôi môi cứ lặng im chẳng nói gì , chỉ biết nhìn bác , dù cho bác chẳng để ý ~~
Và rồi bác đi dém chăn cho từng người , nhẹ nhàng đôi chân bước đi :( anh bộ đội chợt tỉnh giấc , thương bác rất nhiều nói với bác những điều tôi muốn nói :(
Là “ bác vẫn chưa ngủ sao , bác có lạnh lắm không “
Bác nhẹ nhàng nói “ chú an tâm cứ ngủ đi ngày mai còn phải đi đánh giặc “
Anh Núp đã kể lại cho dân làng nghe những chuyện gì ở Đại hội ?
A. Nội dung Đại hội trên tỉnh
B. Chuyện đất nước mình đang rất mạnh. Tất cả mọi người cùng đoàn kết với nhau đánh giặc, làm rẫy
C. Kể chuyện dân làng Kông Hoa đánh giặc
D. Tất cả các đáp án trên đều đúng
Đọc thơ sau và trả lời các câu hỏi:
Chú ở bên Bác Hồ.
Chú Nga đi bộ đội
Sao lâu quá là lâu !
Nhớ chú, Nga thường nhắc :
- Chú bây giờ ở đâu ?
Chú ở đâu, ở đâu ?
Trường Sơn dài dằng dặc ?
Trường Sa đảo nổi, chìm ?
Hay Kon Tum, Đắk Lắk ?
Mẹ đỏ hoe đôi mắt
Ba ngước lên bàn thờ:
- Đất nước không còn giặc
Chú ở bên Bác Hồ.
- Trường Sơn: dãy núi cao chạy suốt miền Trung nước ta.
- Trường Sa: quần đảo thuộc tỉnh Khánh Hòa
- Kon Tum, Đắk Lắk: hai tỉnh ở Tây Nguyên
Người được gia đình Nga nhắc đến trong bài thơ là ai ?
A. Chú của Nga
B. Bác Hồ
C. Những người chiến sĩ đã hi sinh
Chi tiết nào cho thấy anh Núp là một người anh hùng đánh giặc giỏi ?
A. Anh kể chuyện cho lũ làng nghe
B. Đại hội công kênh anh đi khắp nhà
C. Giữa lúc giặc Pháp càn quét lớn, anh đã chỉ huy dân làng đánh giặc
I. ĐỌC HIỂU
Đọc thầm bài văn sau:
Những bông hoa tím
Cồn cát cao trên kia là chỗ cô Mai nằm nghỉ. Những cây dương đang độ lớn vây quanh mộ cô. Hôm trước mẹ dắt Nhi ra thăm mộ, mẹ đọc hàng chữ đỏ khắc trên bia: "Nguyễn Thị Mai, dân quân, hi sinh ngày 10-10-1968". Mẹ không nói gì cả. Nhi cảm thấy bàn tay mẹ siết chặt lấy bàn tay bé nhỏ của Nhi. Ngày ấy, mẹ cùng cô Mai ở chung tiểu đội dân quân. Đêm nào mẹ cũng đi tuần trên bãi.
Những người già trong làng kể lại rằng: Chiều nào, cô Mai cũng ra cồn cát đó với một khẩu súng trường. Và trên nền cát trắng tinh, nơi ngực cô Mai tì xuống đón đường bay của giặc, mọc lên những bông hoa tím. Ngày chiếc máy bay bốc cháy đâm đầu xuống biển cũng là ngày cô Mai hi sinh. Những bông hoa ấy vừa nở, mùi thơm bay về tận làng làm nôn nao cả lòng người những buổi chiều như chiều nay.
Lũ trẻ ngồi im nghe các cụ già kể chuyện. Hôm sau chúng rủ nhau ra cồn cát cao tìm những bông hoa ấy. Lúc về, tay đứa nào cũng đầy một nắm hoa. Nhi gọi mẹ ríu rít:
- Mẹ ơi, những cồn cát cao sau làng, chỗ nào cô Mai cũng tì ngực xuống để bắn máy bay. Con thấy toàn hoa là hoa!
(Trần Nhật Thu)
Khoanh vào chữ cái trước câu trả lời đúng:
Câu chuyện của các cụ già kể vể điều gì?
A. về nguồn gốc của những bông hoa tím.
B. Kể về việc cô Mai chiến đấu bắn máy bay địch và việc cô đã hi sinh anh dũng như thế nào.
C. Kể về việc chiếc máy bay địch bốc cháy.