Chúng tôi đang ngồi chơi ở góc sân. Xa xa xuất hiện một đứa trẻ rách rưới. Mặc áo quần dơ bẩn. Chú bé e dè đến gần tôi, ngửa tay xin tiền. Tôi thấy thương cho chú bé quá. Hóa ra, chú mồ côi từ nhỏ, ở với bà ngoại. Giờ đây bà ngoại đã mất, chú phải tự lo cho mình. Chú thật đáng thương.
a) Tìm câu trần thật đơn không có từ là và câu trần thuật đơn có từ là. Nêu chức năng của những câu đó.
b) Tìm câu văn viết sai ngữ pháp và chữa lại cho đúng.
a) Câu trần thuật đơn ko có từ là:
- Chúng tôi đag ngồi chơi ở góc sân. (Dùng để kể)
- Xa xa xuất hiện một đứa trẻ rách rưới. (Dùng để thông báo)
- Mặc áo quần dơ bẩn. (Dùng để tả)
- Chú bé e dè đến gần tôi, ngửa tay xin tiền. (Dùng để kể)
- Tôi thấy thương cho chú bé quá. (Dùng để kể)
- Hóa ra, chú mồ côi ở nhỏ, ở vs bà ngoại. (Dùng để kể)
- Giờ đây bà ngoại đã mất, chú phải tự lo cho mk. (Dùng để kể)
- Chú thật đáng thương. (Dùng đề đánh giá, nêu ý kiến)
Ko có câu trần thuật đơn có từ là.
b) Câu viết sai ngữ pháp: Mặc áo quần dơ bẩn. (Vì thiếu thành phần CN)
Sửa: Chú bémặc áo quần dơ bẩn.