Dưới thời Văn Lang - Âu Lạc , cư dân Việt cổ sống chủ yếu bằng nghề gì ?
A. Làm ruộng trồng lúa nước
B. Làm nghề thủ công
C. Đánh bắt thủy sản và chăn nuôi
D. buôn bán trên biển
Ngành kinh tế chính của cư dân Văn Lang – Âu Lạc là
A. buôn bán. B. thủ công nghiệp.
C. nông nghiệp (trồng lúa nước). D. đánh bắt.
: Nền kinh tế chính của nước ta trong thời kì Bắc thuộc là gì?
A. Trồng lúa nước. C. Làm gốm.
B. Trồng cây ăn quả. D. Buôn bán.
Câu 10: Trong sách Nam phương thảo mộc trạng có nói đến kĩ thuật trồng cam đặc biệt của nười Việt. Đó là kĩ thuật gì?
A. Dùng côn trùng diệt côn trùng. B. Triết cành cây.
C. Phun thuốc diệt sâu. D. Bón phân.
Câu 16. Từ đầu Công nguyên đến thế kỉ X, trong quá trình giao lưu thương mại, Đông Nam Á chủ yếu cung cấp mặt hàng gì?
A. Sản vật tự nhiên: gỗ quý, hương liệu, ngà voi,…
B. Tài nguyên thiên nhiên: vàng, bạc, kim cương,…
C. Sản phẩm thủ công: len, dạ, đồ đồng, đồ sứ,…
D. Các đồ dùng sinh hoạt: bình, vò, thạp, mâm,…
Câu 7. Hoạt động kinh tế chủ yếu của cư dân Văn Lang – Âu Lạc là
A. sản xuất thủ công nghiệp.
B. trao đổi, buôn bán qua đường biển.
C. sản xuất nông nghiệp.
D. trao đổi, buôn bán qua đường bộ.
Câu 8. Về mặt tín ngưỡng, cư dân Văn Lang - Âu Lạc có tục
A. thờ cúng tổ tiên. B. thờ thần - vua.
C. ướp xác. D. thờ phụng Chúa Giê-su.
Câu 9. Nhà nước cổ đại đầu tiên xuất hiện trên lãnh thổ Việt Nam là
A. Chăm-pa. B. Phù Nam.
C. Văn Lang. D. Lâm Ấp.
thời Đường, bên cạnh chính sách cống nạp, chính quyền đô hộ còn tăng cường chính sách gì?
a. Bắt thở thủ công giỏi của ta đem về nước.
b. Bắt lính người Việt
c. Thuế ruộng và thuế than
d. Thuế khóa và lao dịch
-Chính sách cai trị của các triều đại phong kiến Trung Quốc đối với nhân dân ta trong thời kì Bắc:
- Bắt nhân dân ta đóng nhiều thứ thuế nặng nề: ngà voi, đồi mồi,…
- Bắt những người thợ thủ công giỏi, khéo tay về nước.
- Đưa người Hán sang sống chung với người Việt để “thuần hóa” người Việt. Bắt dân ta theo phong tục tập quán của người Hán, học chữ Hán,...
- Đàn áp các cuộc đấu tranh của nhân dân ta,..
- Chính sách thâm hiểm nhất là: đồng hóa dân tộc ta.
Câu 1. Trong tổ chức cai trị, chính sách của các triều đại phương bắc đối với nước Âu Lạc là gì?
A. Chia nước tra thành các quận, cử quan lại đến cai trị
B. Chiếm ruộng đất, bắt dân ta công nạp sản vật quý, hương liệu vàng bạc
C. Tăng thuế khoá và lao dịch nặng nề
D. Xoá bỏ những phong tục tập quán của người Việt
Câu 2. Chính quyền phong kiến phương Bắc truyền bá Nho giáo, tư tưởng lễ giáo phong kiến Trung Quốc vào nước ta nhằm mục đích gì?
A. Để khai hoá văn minh cho dân tộc ta
B. Để đào tạo ra các người tài, phục vụ cho chính quyền đô hộ
C. Để phát triển văn hoá Hán trên lãnh thổ nước ta
D. Để nô dịch đồng hoá nhân dân ta
Câu 3. Điểm nổi bật tình hình văn hoá nước ta thời Bắc thuộc là gì?
A. Văn hoá Hán không ảnh hưởng nhiều đến văn hoá nước ta
B. nhân dân ta tiếp thu văn hoá Trung Quốc một cách triệt để
C. tiếp thu văn hoá Trung Quốc để phát triển văn hoá dân tộc
D. Bảo tồn phong tục, tập quán truyền thống của dân tộc
Câu 4. Vương quốc Cham-pa được hình thành vào thời gian nào?
A. Đầu Công nguyên. B. Thế kỉ VII TCN C. Cuối thế kỉ II TCN. D. Cuối thế kỉ II
Câu 5. Địa bàn chủ yếu của Vương quốc Phù Nam ở đâu
A. Vùng ven biển miền Trung nước ta.
B. Các tỉnh Nam Bộ nước ta
C. Bao gồm nhiều vùng đất thuộc một số quốc gia Đông Nam Á hiện nay
D. Vùng đồng bằng sông Cửu Long nước ta
Câu 6. Vương quốc Phù Nam được hình thành vào thời gian nào?
A. Đầu công nguyên. B. Cuối thế kỉ I TCN. C. Thế kỉ VII TCN. D. Khoảng thế kỉ I
Câu 7. Vương quốc Phù Nam được hình thành trên cơ sở nền văn hoá nào?
A. Văn hoá Óc Eo. B. Văn hoá Chăm-Pa. C. Văn hoá Ấn Độ. D. Văn hoá Đông Sơn
Câu 8. Hiện nay ở nước ta có công trình văn hoá Chăm nào được UNESCO công nhận là gi sản văn hoá thế giới
A. Thánh địa Mỹ Sơn (Quảng Nam). B. Tháp Chăm (Phan rang)
C. Cố đô Huế. D. Tháp Hoà Lai (Ninh Thuận)
Câu 9. Hoạt động kinh tế phổ biến của cư dân Phù Nam là
A. đánh cá, săn bắn và khai thác hải sản.
B. thủ công nghiệp, buôn bán, khai thác rừng.
C. khai thác hải sản, ngoại thương đường biển.
D. sản xuất nông nghiệp.
Câu 10. Các lực lượng chính trong xã hội Phù Nam là
A. tăng lữ, quý tộc, nông dân, thương nhân, thợ thủ công.
B. quý tộc, địa chủ, nông dân, tăng lữ, nô lệ.
C. quý tộc, tăng lữ, nông dân, nô lệ, thương nhân.
D. thủ lĩnh quân sự, quý tộc, tăng lữ, nông dân, địa chủ.
Câu 11. Điểm nổi bật về đời sống kinh tế của vương quốc Phù Nam so với các quốc gia cổ khác trên đất nước Việt Nam là gì?
A. Kinh tế phồn thịnh, trở thành một vương quốc giàu mạnh.
B. Ngoại thương đường biển rất phát triển.
C. Thể chế quân chủ đạt đến trình độ điển hình.
D. Sản xuất nông nghiệp rất phát triển.
Câu 12. Điểm giống nhau trong đời sống kinh tế của cư dân Văn lang - Âu Lạc, Chăm-pa và Phù Nam là
A. chăn nuôi rất phát triển.
B. đẩy mạnh giao lưu buôn bán với bên ngoài.
C. nghề khai thác thủy - hải sản khá phát triển.
D. làm nông nghiệp trồng lúa, kết hợp với một số nghề thủ công.
Câu 13. Nhân tố quan trọng hàng đầu đưa đến sự phát triển mạnh của ngoại thương đường biển ở Phù Nam là
A. nông nghiệp phát triển, tạo nhiều sản phẩm dư thừa.
B. kĩ thuật đóng tàu có bước phát triển mới.
C. điều kiện tự nhiên, vị trí địa lí thuận lợi.
D. sự thúc đẩy mạnh mẽ của hoạt động nội thương.
Câu 14. Khi mới được thành lập, vương quốc Phù Nam có phạm vi lãnh thổ chủ yếu thuộc khu vực nào?
A. Nam Bộ.
B. Bắc Bộ.
C. Nam Trung Bộ.
D. Bắc Trung Bộ.
Câu 15. Đến khoảng đầu thế kỉ VII, Phù Nam bị quốc gia nào thôn tính?
A. Chân Lạp.
B. Chăm-pa.
C. Văn Lang.
D. Âu Lạc.
Câu 16. Lực lượng nào không tồn tại trong xã hội Phù Nam?
A. Tăng lữ.
B. Nông dân.
C. Thương nhân.
D. Nô lệ.
Câu 18. Nhờ đâu Phù Nam được coi là trạm trung chuyển của các tôn giáo vào Đông Nam Á?
A. Cảng biển và giao thông đường thủy phát triển.
B. Chính sách phát triển của nhà nước.
C. Kinh tế ngoại thương phát triển mạnh mẽ.
D. Cư dân trở thành lực lượng truyền đạo.
Câu 4. Tại sao nhà nước Ai Cập lại sớm hình thành và phát triển ở lưu vực sông Nin?
A. Do có điều kiện thuận lợi cho con người sản xuất và sinh sống.
B. Cư dân ở đây sớm phát minh ra công cụ bằng kim loại.
C. Đây vốn là địa bàn cư trú của người nguyên thủy.
D. Do có điều kiện thuận lợi để phát triển hoạt động buôn bán