kudo shininchi

Viết một bài văn tả mùa thu ( ko chép mang ,văn mẫu )

 

Lê Hồng Uyên
21 tháng 7 2020 lúc 9:16

Mùa thu đã tới, mọi thứ xung quanh tôi thay đổi lạ thường. Ngoài đường, các hàng cây thay nhau rụng lá, những cái lá cũng các màu sắc rất khác nhau, lá thì vàng ối ,lá thì vàng xuộm còn là bàng thì đỏ chói. Cơn gió của mùa thu cũng rất khác, nó se lạnh và lướt thướt. Bầu trời thì cao vút càm giác buồn trộn lẫn với vui . Rồi đêm rằm tới , mặt trăng tròng và tỏa ra một ánh sáng dịu nhẹ mát mẻ, lũ trẻ chúng tôi cầm những chiếc lồng đèn khác nhau chạy xung quanh khu phố.Và cả những cảm giác tựu trường gặp lại bạn bè sao lại vui biết mấy .Mùa thu trôi qua ,tôi lại đợi chờ mùa đông đến để ấp ủ những mầm non, để rồi khi nàng xuân tới thì những mầm cây ấy lại đâm chồi nảy lộc. 

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
»» Hüỳñh Äñh Phươñg ( ɻɛ...
27 tháng 7 2020 lúc 8:55

              Mùa thu năm nay có lẽ lại đặc biệt so với những mùa thu năm khác.

              Trước buổi bế giảng, lòng em cứ bao lòng hồi hộp lắm. Nhưng khi hè đã sắp chia tay đi thì lại là lúc phải thi những môn quan trọng cho cuối năm. Ôi, sao mà buồn thay! Cứ trễ mấy ngày hè thì lại là những ngày thi tra tấn dã man, chứ hi vọng lại bị tan đi chứ không như là mơ. Còn hoa phượng thì lại tàn, chỉ tàn một cách vô vị mà thôi. Chỉ đến khi bế giảng xong thì em lại mong cho gặp bạn bè kể về nỗi buồn ấy. Nhưng khi có ca bệnh mới ở Đà Nẵng xuất hiện thì lại là một ngày dã man khác. Ôi, sao thật nhớ nhung! Nếu dịch mà cứ tiếp tục như vậy thì sẽ không bao giờ gặp cô, gặp thầy, gặp bạn bè xưa. Thu này sẽ không còn ngày Tết trung Thu rộn rã, vui vui nữa. Thu này sẽ lại là một mùa thu buồn bã, không còn được gặp ai, không còn được thăm ai nữa. Còn xã hội 4G thì sẽ cứ phát triển, chỉ như thế thôi....

              Một buổi chiều, em cùng mẹ em đi chợ mua đồ. Mua xong thì mẹ em có qua nhà ai đó thăm. Trong lúc mẹ nói chuyện, em có lúc ngắm cây phượng. Thấy hoa phượng càng tàn đi, em càng thấy mùa thu năm nay quý bao nhiêu. Còn mùa hè thì càng nhớ, càng nhớ lại thấy buồn. Do đó mà chiều hôm đó, em về nhà lại viết ra những câu thơ nhìn thấy buồn buồn:

                          " Phượng ơi phượng đi bao phương

                      Đến giờ hôm nay mùa phượng đã tàn

                             Thay vào là lá vàng vàng

                      Nhìn vào cây phượng, ngập tràn câu buồn:

                           ' Mất hè - tuổi thơ rộn rã

                      Tại vì COVID, thế là mất hè! ' "

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa

Các câu hỏi tương tự
phạm thị phương thảo
Xem chi tiết
phạm thị phương thảo
Xem chi tiết
Khoa Bảo Dương
Xem chi tiết
#My#2K2#
Xem chi tiết
Nguyễn Như Quỳnh
Xem chi tiết
LêThi Mẫn Nhi
Xem chi tiết
Jdksm
Xem chi tiết
Anh Đông
Xem chi tiết
Duệ Lãnh
Xem chi tiết