Càng ra xa bến cảng ,ta thấy dòng sông êm đềm và thanh bình . Mặt sông vợn sóng uốn lượn như một tấm lụa đào .Càng đi xa sóng mất bớt đi .Lục bình sao đâu hết rồi ? Hay có lẽ nó nhỏ bé với cảnh sông nước bao la kia nên đã lẫn trốn đi .Mặt trời chiếu những tia nắng ánh hồng xuyên thấu dòng sông như một chiếc áo lấp lánh vàng.Bến cảng thưa dần ,thuyền rời đi .Đi đâu cũng có nhà, nhà cây ,tường ,thấp thoáng đâu đó những ngôi nhà cao tầng mọc lên.Âm thanh cỏ cây,sóng,gió hòa hợp tạo thành một bản hòa xướng .Giữa mặt nước bao la, bản hòa xướng của thiên nhiên ta thấy cuộc sống bình dị , thanh thản.
Ko coppy đâu . Hc tốt nha