nguyễn gia khiêm

viết bài văn biểu cảm về bác hàng xóm

Nguyễn Lê Việt An
25 tháng 4 2022 lúc 21:47

Tham khảo

Chúng ta sẽ bắt gặp rất nhiều người trong cuộc sống của mình và một trong số đó chính là người hàng xóm thân thuộc.

Cô Thơ là người hàng xóm mà em vô cùng yêu quý. Cô là một giáo viên dạy Mầm non đã về nghỉ hưu. Năm nay, cô Thơ ngoài 50 tuổi. Cô có dáng người thanh mảnh. Mái tóc cô dài đến quá lưng được cô búi lên gọn gàng, trên tóc đã điểm những sợi bạc. Nước da của cô ngăm ngăm và những nếp nhăn hằn in trên khuôn mặt cô là biểu hiện cho những vất vả cô trải qua trong cuộc đời. Cô có gương mặt phúc hậu giống như bà tiên bước ra từ truyện cổ tích dân gian vậy. Đôi mắt của cô luôn hiền từ và trìu mến. Đôi mắt ấy khiến mọi người nhìn vào đều có cảm giác được yêu thương. Là một cô giáo nên giọng nói của cô Thơ rất ấm áp. Em còn nhớ mỗi khi cô kể chuyện cho cả lớp, chúng em đều giữ trật tự và chăm chú lắng nghe. Giọng kể của cô diễn cảm và trầm bổng rất phù hợp với diễn biến câu chuyện.

Cô Thơ không chỉ là một giáo viên hiền dịu, tâm huyết với nghề mà cô còn là một người hàng xóm dễ mến, tốt bụng. Mỗi khi thấy ai gặp phải hoàn cảnh khó khăn, cô đều giúp đỡ nhiệt tình. Mọi người ở trong xóm rất quý mến và tôn trọng cô. Còn nhớ ngày học lớp mẫu giáo 5 tuổi, em có tranh giành đồ chơi của một bạn cùng lớp khiến bạn ấy òa khóc, cô bảo em đến xin lỗi bạn nhưng em không nghe lời. Cô phạt em mang ghế xuống ngồi phía cuối lớp đến hết giờ học. Điều đó khiến em rất tức giận, cho đến khi lớn hơn một chút em mới nhận ra cô làm như vậy là đúng vì em không nên giành đồ chơi của bạn và khi mình có lỗi thì phải xin lỗi người khác. Thỉnh thoảng sang nhà cô chơi, cô vẫn hay nhắc lại chuyện này để em nhớ mãi về bài học mà cô đã dạy. Khi hoa quả trong vườn chín, cô thường mang cho mọi người xung quanh. Tấm lòng của cô khiến mọi người vô cùng cảm kích.

Em rất yêu mến cô Thơ. Em sẽ học tập thật chăm chỉ để trở thành một giáo viên Mầm non giống như cô.

Bình luận (0)
(Nhật Nam_cute) 2k12
25 tháng 4 2022 lúc 22:03

Dân gian có câu "Bán anh em xa, mua láng giềng gần". Những người tuy xa lạ nhưng luôn gắn bó, chan hòa tình làng nghĩa xóm là những người rất đáng trân trọng. Trong đó, em rất yêu quý bác Tâm.

Nhà em ở trong một con ngõ nhỏ nên các nhà cứ quây quần lại với nhau, ngày nào cũng gặp gỡ chạm mặt nhau vài lần. Bác Tâm là hàng xóm đối diện nhà em từ khi em sinh ra. Giờ chỉ còn bác với bác trai còn hai đứa con đều đã lập gia đình ra ở riêng. Năm nay bác cũng ngoài năm mươi. Bác có dáng người nhỏ, mảnh khảnh. Bác bảo ngày xưa cuộc sống vất vả quá, làm việc quần quật, miếng ăn không có nên còm cõi vậy. Nhưng nhờ tập thể dục thường xuyên nên bác vẫn giữ được cơ thể khỏe mạnh. Nước da của bác cũng ngăm ngăm cộng thêm với thời gian nên nó cũng chẳng còn mịn màng mà đã dần có sự lão hóa của tuổi tác. Gương mặt bác trái xoan nhưng ẩn chứa gì đó nét khắc khổ. Gò má cao và hốc mắt sâu, sự trải đời hiện rõ trên từng đường nét. Bác không có hàm răng đều tăm tắp nhưng điều đó chẳng làm giảm đi sự rạng rỡ trong nụ cười của bác. Khi bác cười, dù ở khóe mắt xuất hiện những vết chân chim nhưng thần thái lại càng tươi trẻ ra. Hai bên má lấm tấm những tàn nhang nhưng em thấy bác càng duyên dáng hơn với chúng. Đôi mắt có phần mờ đục và hơi đỏ. Bác cũng rất hay bị đau mắt, có thể do công việc mưu sinh của bác phải tiếp xúc nhiều cát bụi. Mái tóc của bác dài đến ngang lưng thường được búi gọn sau gáy bằng một chiếc cặp dù đã cũ kỹ nhưng đó là món quà con gái đã tặng bác từ lâu. Mái tóc ấy cũng đã điểm nhiều sợi bạc. Bàn tay bác nhìn có vẻ gầy guộc với các ngón tay dài xương xẩu nhưng chính bàn tay ấy đã nuôi nấng hai anh chị nên người và đến giờ vẫn từng ngày vun vén và chăm lo cho chồng của bác. Bàn tay đó là vẻ đẹp của tình yêu thương và đức hi sinh. Sở dĩ em yêu quý bác như ruột thịt, thương cả dáng hình bác là bởi bác đã giúp đỡ gia đình em khi mới chuyển đến- bố em đã kể cho em nghe. Và cùng với gia đình, bác cũng chứng kiến năm tháng em lớn lên, thậm chí bác trông nom em nhiều lần khi còn bé, lúc bố mẹ em có việc và dạy em rất nhiều điều hay lẽ phải.

Đúng như cái tên đẹp đẽ của bác, bác Tâm đã sống bằng tất cả tấm lòng mình. Ở bác có rất nhiều đức tính em trân trọng và cảm phục!

Bình luận (0)

Các câu hỏi tương tự
phúc nguyễn huy
Xem chi tiết
Hải Đăng Phạm
Xem chi tiết
Trần Phạm Khánh An
Xem chi tiết
Nguyên Lê
Xem chi tiết
Lương Nguyễn Ngọc Trinh
Xem chi tiết
HOÀNG HÀ MY
Xem chi tiết
vũ nhã khiêm
Xem chi tiết
Trần Phạm Khánh An
Xem chi tiết
ph@m tLJấn tLJ
Xem chi tiết