https://olm.vn/hoi-dap/detail/253082150402.html
https://olm.vn/hoi-dap/detail/253082150402.html
Viết một đoạn văn ngắn (khoảng 7-10 câu) nêu cảm nhận của anh/chị về nỗi lòng, tâm trạng của Kiều khi phải trao duyên cho em
Câu thơ "Keo loan chắp mối tơ thừa mặc em" (trích Trao duyên của Nguyễn Du) diễn tả tâm trạng gì của Thúy Kiều khi trao duyên cho em?
A. Nàng hiểu và cảm thông cho hoàn cảnh của Thúy Vân nên không muốn ép uổng em.
B. Kiều xót xa khi mối duyên nàng trao cho em không trọn vẹn.
C. Kiều cay đắng khi nghĩ đến việc phải trao tình yêu đầu trong sáng và sâu sắc cho em.
D. Kiều lo lắng cho tương lai của em và Kim Trọng sau buổi trao duyên này.
Xin mọi người giúp mình. Cảm ơn !
1) Hãy xác định đề tài của "Tắt đèn" (Ngô Tất Tố) và nêu ý nghĩa của đề tài này đối với xã hội VN trước cách mạng tháng 8 năm 1945.
2) Phân tích đặc trưng của phong cách ngôn ngữ nghệ thuật thể hiện qua bài thơ " Cảnh ngày hè " của Nguyễn Trãi.
3) Hãy chỉ ra những biểu hiện chí khí anh hùng của nhân vật Từ Hải qua đoạn trích "chí khí anh hùng" của Nguyễn Du.
4) Hãy viết một đoạn văn ngắn (10-12 câu) nêu cảm nhận của mình về nỗi đau đớn trong lòng Thuý Kiều sau khi trao duyên cho Thuý Vân.
Mọi người giúp mình với ạ!! Mai mình phải nộp rồi ㅠㅠㅠ
Viết một đoạn văn ngắn từ 5-7 dòng nêu cảm nhận của em về câu mà em tâm đắc nhất trong truyện nếu biết trăm năm là hữu hạn
Viết khoảng 10 câu nêu cảm nhận của em về bài trao duyên
Câu thơ Keo loan chắp mối tơ thừa mặc em diễn tả tâm trạng gì của Thúy Kiều khi trao duyên cho em?
A. Kiều xót xa khi mối duyên nàng trao cho em không trọn vẹn.
B. Nàng hiểu và cảm thông cho hoàn cảnh của Thúy Vân nên không muốn ép uổng em.
C. Kiều cay đắng khi nghĩ đến việc phải trao tình yêu đầu trong sáng và sâu sắc cho em.
D. Kiều lo lắng cho tương lai của em và Kim Trọng sau buổi trao duyên này.
qua bài thơ tự thuật của nguyễn khuyến hãy viết 1 đoạn văn (khoảng 7-10 dòng) trình bày những cảm nhận của em về vẻ đẹp tâm hồn Nguyễn Khuyến trong bài thơ
Em hãy viết đoạn văn ngắn (khoảng 5 dòng) nhận xét về vẻ đẹp tâm hồn Nguyễn Trãi qua hai câu thơ: Dẽ có Ngu cầm đàn một tiếng, Dân giàu đủ khắp đòi phương.