Ngôi sao chứ mặt trăng thì biết hình dạng rùi
Tất cả đều thấy được
ý mình nói là ko thấy kìa
Ngôi sao chứ mặt trăng thì biết hình dạng rùi
Tất cả đều thấy được
ý mình nói là ko thấy kìa
Có một anh chồng giết vợ của anh ấy và không để lại chứng cứ gì.
Người hàng xóm thấy xác chết của vợ anh ấy đang ở vườn trong lúc anh chồng đang đi làm. Cảnh sát tới vườn nhà anh ấy thì đoán rằng bà vợ đã chết từ hôm qua. Sau khi Pháp chứng và Pháp y làm việc xong . Cảnh sát gọi anh chồng tới hiện trường . Anh chồng từ chỗ làm việc đến vườn nhà anh ấy- nơi có xảy ra án mạng một cách nhanh chóng.Anh ấy vừa mới đến vườn nhà thì lập tức cảnh sát bắt anh ta ngay. Hỏi tại sao cảnh sát lại biết anh ta là kẻ giết người . ( Biết rằng Pháp y và Pháp chứng chẳng giúp được gì cho cảnh sát.)
có một ông lão đang leo núi hỏi ông thấy gì
con người tiến hóa từ gì
sẽ ra sao nếu như trong không khí có 1% ô xi
câu ba là mình ko biết nha
nên câu ba đúng cũng được ko đúng cũng được
mà câu 1,2 là phải nói cả lý do vì sao nha
3 thì ko cần
Có chàng trai viết lên cây
Lời yêu thương cô gái ấy
Mối tình như gió như mây
Nhiều năm trôi qua vẫn thấy
Giống như bức tranh vẽ bằng dịu êm ngày thơ
Có khi trong tiềm thức ngỡ là mơ
Câu chuyện đã rất xa xôi
Niềm riêng không ai biết tới
Hai người sống ở hai nơi
Từ lâu không đi sát lối
Chỉ thương có người vẫn hoài gìn giữ nhiều luyến lưu
Mỗi khi nhớ đôi mắt biếc như thời chưa biết buồn đau
Ngày cô ấy đi theo nơi phồn hoa
Chàng trai bơ vơ từ xa trong tim hụt hẫng như mất một thứ gì
Không ai hiểu thấu vì
Tình yêu những đứa trẻ con thì
Vu vơ nhanh qua đâu nghĩ gieo tương tư đến dài như thế
Đời muôn ngả mang số kiếp đổi thay
Rồi khi tình cờ gặp lại hai thân phận khác dẫu tên người vẫn vậy
Có một người vẫn vậy
Thì ra xa nhau là mất thôi
Tay không chung đôi chỉ giấc mơ vẫn còn bồi hồi trọn đời
Có chàng trai lúc xuân xanh
Ngược xuôi bon chen đất khách
Mối tình cứ thế phai nhanh
Dường như thôi không nghĩ đến
Ít lâu có cô gái làm dịu êm hồn đã khô
Dẫu không có đôi mắt giống mùa thu
Câu chuyện đáng lẽ xa xôi
Niềm riêng không ai nhắc tới
Nhưng rồi ngăn cách xa khơi
Một hôm cơn mưa dẫn lối
Thấy cô gái năm ấy khiến thổn thức như lúc đầu
Vẫn nơi đó đôi mắt biếc nhưng giờ đã biết buồn đau
Ngày cô ấy đi theo nơi phồn hoa
Chàng trai bơ vơ từ xa trong tim hụt hẫng như mất một thứ gì
Không ai hiểu thấu vì
Tình yêu những đứa trẻ con thì
Vu vơ nhanh qua đâu nghĩ gieo tương tư đến dài như thế
Đời muôn ngả mang số kiếp đổi thay
Rồi khi tình cờ gặp lại hai thân phận khác dẫu tên người vẫn vậy
Có một người vẫn vậy
Thì ra xa nhau là mất thôi
Tay không chung đôi chỉ giấc mơ vẫn còn bồi hồi trọn đời
Có chàng trai viết lên cây
Lời yêu thương cô gái ấy
Có chàng trai viết lên cây
Lời yêu thương cô gái ấy
Có chàng trai viết lên cây...
1. Khi ở dưới nước bạn có khóc được không?
2. Một người quan trọng đến mức nào thì khi bị giết được gọi là “bị ám sát”?
3. Tại sao người ta lại so sánh người ngủ ngon là “ngủ như một đứa bé” khi mà con nít cứ vài tiếng lại thức dậy khóc oe oe?
4. Nếu bạn uống Pepsi trong khi đang làm việc ở một nhà máy sản xuất Coca Cola, bạn có bị đuổi việc không?
5. Tại sao người ta từ mặt đất leo lên các tòa nhà cao tầng rồi trả tiền chỉ để được dùng ống nhòm nhìn những thứ trên mặt đất?
6. Tại sao ở Mỹ, bầu tổng thống thỉ chỉ có 2 ứng cử viên, còn bầu hoa hậu thì có tới 50 ứng cử viên?
7. Nếu một nhân viên trực tổng đài 115 (cấp cứu) bị đau tim, anh ta sẽ gọi cho ai?
8. Tại sao người ta chỉ tay vào cổ tay để hỏi giờ mà không chỉ tay vào đũng quần để hỏi toilet ở đâu?
9. Người mù bẩm sinh khi ngủ có mơ không?
10. Tại sao người ta chia 1 ngày ra làm 24h mà không chia ra làm 10h?
11. Tại sao người ta vẫn cố bấm cật lực vào điều khiển từ xa khi đã biết rằng điều khiển đã hết pin?
12. Tại sao người ta vẫn tiệt trùng kim tiêm để tiêm chất độc khi hành quyết các tù nhân bị án tử hình?
13. Tại sao Tarzan không có râu?
14. Tốc độ của ánh sáng là 300k km/1s vậy tốc độ bóng tối là bao nhiêu?
15. Nếu hôm nay trời lạnh 0 độ C, ngày mai trời lạnh gấp 2 lần thì ngày mai trời sẽ lạnh đến mức nào?
16. Tại sao trong ngăn tủ lạnh có bóng đèn mà ngăn tủ đá lại không có?
17. Khi đợi thang máy thường ai cũng ấn nút gọi thang máy mấy lần, ấn đi ấn lại như vậy có làm thang máy tới nhanh hơn không?
18. Tại sao ngành điện biết mất điện thiệt hại kinh tế và ảnh hưởng xã hội rất lớn mà vẫn cứ cắt bụp?
19. Tại sao có kỷ niệm 1000 năm Thăng Long Hà Nội mà không có kỷ niệm 4000 Năm lịch sử Việt Nam?
20. Lịch sử VN ai cũng đã học sao không ai biết vua Hùng có Họ là gì?
21. Tại sao ai cũng biết hút thuốc rất có hại cho sức khỏe mà vẫn cho sản xuất và bán thuốc lá?
22. Tại sao rất nhiều người có quan điểm là có thế giới tâm linh (Cõi âm…) nhưng lại không cho phép thành lập các trung tâm nghiên cứu về nó và công bố các nghiên cứu đó?
23. Tại sao 1000 năm trước ta đã lập văn bia ghi danh các tiến sĩ tại Quốc Tử giám nhưng nay lại bỏ?
24. Tại sao bạn rất bận rộn mà vẫn ngồi đọc mấy câu hỏi củ chuối này làm gì?thế này ai mà trả lời được.
Đọc kĩ đi nhé !
Trong cung điện của Sunny Kingdom, tại một căn phòng lớn màu xanh biển nhạt, một cô gái có vẻ đẹp thuần khiết, trong sáng đang đứng tựa vào lan can, đôi mắt lục lam vô hồn hướng ra phía ngoài cung điện nơi các thần dân đang chờ đợi ngày vui của cả vương quốc. Trông cô như một vì sao sáng nổi bật giữa một bầu trời đêm rộng lớn…
Lulu: Công chúa Rein, đã sắp đến giờ làm lễ…mời người sửa soạn…
Rein *sực tỉnh rồi nở nụ cười hiền*: À sắp đến rồi sao ? Em sẽ chuẩn bị liền, chị giúp em nhé.
Lulu *lo lắng*: Vâng thưa công chúa. Nhưng sao tôi thấy người có vẻ không thích buổi lễ này lắm…
Rein *đỏ mặt vội lên tiếng phủ nhận*: Ơ…Không, làm gì có ạ, em rất vui là đằng khác đó chớ vì hôm nay em sẽ kết hôn với người mà em…yêu mà.
Lulu: Nhưng sao tôi thấy người không vui.
Rein: Hìhì chỉ là em hơi buồn vì sắp xa phụ hoàng và mẫu hậu thôi, cả Fine và bà Camelot nữa. À nhắc mới nhớ, bà Camelot đâu rồi ạ ?
Lulu: Bà Camelot đang chuẩn bị cho công chúa Fine ạ, nhưng do bận bịu quá nên nhờ tôi sang giúp công chúa trước.
Rein: Em hiểu rồi. Thôi, chị giúp em chuẩn bị đi ạ.
Lulu gật đầu rồi đi về phía cái tủ đồ to tướng, lấy trong đó ra một bộ lễ phục màu xanh được may vá cực kì tỉ mỉ, từng đường kim, mũi chỉ đều đích thân Pumo làm. Không chỉ Rein mà cả Fine cũng có một bộ, chỉ khác là váy của Fine có màu hồng. Lulu nhanh chóng giúp Rein mặc lễ phục rồi bới tóc cho Rein một cách khéo léo, cài trên đầu cô một cái vương miện kim cương. Giờ thì Rein còn đẹp hơn khi nãy, lộng lẫy hệt như một vị nữ hoàng thực thụ.
Rein: Em muốn được ở một mình.
Lulu: Nhưng công chúa Rein…
Rein: Không sao đâu ạ, tại em thấy hơi hồi hộp nên muốn yên tĩnh một chút thôi.
Lulu: Vậy tôi xin phép ra ngoài chuẩn bị, chốc tôi sẽ quay lại.
Rein: Dạ, chị đừng lo.
Lulu nghe theo lời Rein rời khỏi phòng nhưng trong lòng vẫn không khỏi lo lắng cho cô công chúa bé nhỏ của mình. Dù sao cũng đã theo hầu Rein từ rất lâu nên tính cô biết Rein đang cố gắng gượng cười để mọi người không lo lắng, cô cũng biết Rein đang buồn lòng về chuyện gì nhưng ý trời đã định, không ai có thể trốn khỏi được.
Cốc! Cốc! Cốc!
Lulu đi chưa được bao lâu thì có tiếng gõ cửa của ai đó vang lên.
Rein: Chị vào đi, cửa không khóa mà.
Cạch!
Rein: Chị quên gì sao ?
Rein tưởng là Lulu quên thứ gì đó nên quay lại hỏi thì bắt gặp ánh mắt thân thuộc của người mà cô không muốn gặp. Không phải là không muốn gặp mà là sợ, sợ phải đối diện với chuyện đó. Phải, là Shade. Cậu đang ở ngay tại đây và đang đứng trước mặt cô.
Shade *sững người trước vẻ đẹp của Rein*: Em…hôm nay đẹp lắm. Bộ lễ phục rất hợp với em.
Rein *lúng túng, cúi mặt xuống *: Cảm ơn anh…anh cũng rất đẹp…
Shade *bất ngờ ôm lấy Rein*: Ừm. Anh rất nhớ em…Rein…
Rein *đẩy ra*: Anh buông em ra, nếu người khác thấy sẽ không tốt đâu.
Shade: Em sẽ nhường anh cho Fine sao ? Em không hối hận khi lấy Bright chứ ?
Rein: Có hay không thì đã sao ? Chuyện của chúng ta đã chấm dứt rồi. Anh mau về phòng chuẩn bị hôn lễ đi.
Shade: Rein, anh yêu em và anh không muốn lấy ai khác ngoài em. Em không nhớ những kỉ niệm trước kia sao ?
Rein: Nhớ ư ? Fine là em gái em, chỉ cần Fine hạnh phúc thì em sẵn sàng đánh đổi hạnh phúc của mình.
Shade: Em làm vậy thì người đau cũng là em, cả Bright nữa, cậu ấy cũng rất yêu Fine mà.
Rein *nước mắt bắt đầu rơi*: Em và Bright chấp nhận đánh đổi hạnh phúc của mình để Fine hạnh phúc và hạnh phúc của em ấy là anh.
Shade: Anh không muốn lừa dối tình cảm của Fine. Cô ấy thật sự rất tốt nhưng…
Lulu *ở ngoài nói vọng vào*: Công chúa Rein, đã sắp đến giờ rồi, người mau ra đi ạ.
Rein *quay mặt đi*: Sắp đến giờ rồi, anh mau về đi.
Shade *nắm lấy tay Rein*: Anh không đi. Anh muốn bên cạnh em.
Rein: Có những chuyện ta không nên ích kỉ như vậy được. Nếu có duyên chắc chắn chúng ta sẽ bên nhau nhưng không phải ở kiếp này.
Shade: Rein…
Lulu *gõ cửa*: Công chúa Rein…
Rein: Hẹn gặp anh 5000 năm nữa, nơi ta tìm thấy nhau…Shade!
Rein ôm lấy Shade, những giọt nước mắt trong veo nhẹ nhàng rơi trên gương mặt của cô. Rein cố gắng nở nụ cười thật tươi, thật chua chát, đưa ngón tay út nhỏ nhắn ra. Shade cũng vậy, đây có lẽ sẽ là lần cuối cùng cậu được ở cạnh Rein, được ôm lấy Rein, tay cậu móc vào tay Rein minh chứng cho lời ước hẹn ngàn năm ra đời...
…Buổi lễ chính thức bắt đầu, Rein và Fine lần lượt bước ra với phụ hoàng của mình - vua Truth, theo sau là hai tiểu thiên thần xinh xắn cầm một giỏ hoa hồng một xanh một đỏ rải theo sau. Xúng xính trong bộ lễ phục hồng tuyệt đẹp, nụ cười rạng rỡ hiện trên gương mặt Fine, có lẽ hôm nay cô là người hạnh phúc nhất khi cuối cùng cô cũng đã được ở bên cạnh người cô yêu - Shade. Trên lễ đường, hai chàng hoàng tử điển trai đã đứng chờ sẵn ở đó. Khi đã đến nơi, vua Truth giao hai cô công chúa của mình cho hai chàng hoàng tử rồi trở về ghế ngồi với vợ mình - nữ hoàng Elsa.
Cha xứ đọc bản tuyên thệ cho hai cặp đôi hoàn hảo nhất của vương quốc diệu kì này, họ trao nhẫn cho nhau và chính thức là của nhau bởi sự ràng buộc vô hình…mãi mãi …
“Tạm biệt em…người con gái của nắng…Anh sẽ chúc em hạnh phúc…"
“Anh sẽ mãi yêu em…cho dù ở kiếp sau…hẹn gặp em vào ngày định mệnh đó…Thiên thần của anh…"
~END CHAP 1~
Chuyện ma đêm khuya đây !!!
Muahahahahahahahahah!!!!
Bóng người cuối lớp học
Chuyện này xảy ra được hơn 10 năm rồi , lúc ấy tôi mới chỉ là học sinh lớp 5 , của 1 trường tiểu học ( xin được giấu tên ) . lúc đó là năm cuối cấp tiểu học nên chúng tôi cũng học dữ dội lắm , nhiều lúc buổi sáng học không hết bài ôn thi , nên buổi tối chúng tôi cũng phải lên trường để học phụ đạo . Trong lớp tôi có thằng bạn tên là Trường là bạn rất thân , phần vì nhà tôi với nó ở cùng xóm , phần vì mỗi ngày đi học tôi hay đi ngang qua nhà nó , sẵn tiện rủ nó đi chung , cứ như thế thành thân luôn , một hôm như thường lệ tối hôm đó chúng tôi đi học , tôi vì dáng người nhỏ bé , nên được xếp ngồi bàn đầu , còn Trường to , cao nên được ngồi bàn cuối .
Trường của chúng tôi là một trường theo đạo , thuộc dạng dân lập , nên trên tường thường không có gắn ảnh Bác Hồ như mấy trường công lập khác , mà gắn ảnh của những bà sơ( thường gọi là ma sơ ) , làm việc trong trường rồi chết ở đấy , lớp tui cũng có 1 bức ảnh như thế , tối hôm đó khi cô giáo chúng tôi vừa dạy xong thì đồng hồ cũng chỉ tới 9 giờ
Lúc đó tôi và thằng Trường đứng ở ngoài mua cây kem chuối , thật sự chỉ có nó mua thôi chứ tôi không mua , và cũng đợi lớp trưởng Ngân cùng về chung , vì lớp trưởng phải dọn dẹp phấn . giẻ lau bảng , dáng của Ngân vừa bước xuống cầu thang ( lớp tôi học ở trên lầu ) , thì tôi mới sực nhớ là mình để quên hộp bút trong hộc bàn , tôi vốn tính gan dạ , tôi dặn Trường ở lại đợi tui tí để tui lên lớp lấy hộp bút, vừa lúc đó thì ba của Ngân tới đón bạn ấy về , tôi vừa bước tới cửa phòng thì nghe hơi lạnh chạy dọc xương sống , cả phòng học dường như bị hạ thấp nhiệt độ 1 cách lạ thường ,như 1 thói quen tôi ngước nhìn lên ảnh thờ bà ma sơ , thì không thấy bức ảnh đó nữa , tôi bắt đầu cảm thấy sợ , nhưng tôi cũng tự trấn an lại chắc bác bảo vệ , đã lấy xuống hồi lúc nãy để lau chùi rồi , tôi không vào chỗ mà , đứng ở ngoài cúi vào để lấy ,( vì tôi ngồi bàn đầu, khi vừa lấy xong thì khi ngước mặt lên , tôi giật bắn người khi thấy có ai ngồi chỗ của thằng Trường ở cuối lớp , nghĩ là thằng Trường hù tôi , nên tôi nói với giọng giễu cợt : " mài hả Trường " , im lặng trong vòng 3s , thì chợt ở ngoài trời đổ mưa , rồi bất chợt 1 tia sấm nổi lên , qua ánh sáng mờ mờ của áng sáng , tôi nhận thấy khuôn mặt của bà ma sơ , mà hằng ngày tôi hay thấy trên bức ảnh , là người đang ngồi ở cuối lớp , và đang nhìn tôi cười , một cách kinh rợn , tôi như người điên , la lên một tiếng rồi bỏ chạy , thằng Trường nghe vậy từ dưới sân chạy lên ,tay còn cầm cây kem chuối ăn chưa xong, tôi cắm cổ chạy , va chạy ngang qua nó , miệng nói to " có ma , chạy đi ".
Sau đó tôi chạy nhanh về nhà , nhưng khi chạy ngang qua nhà thằng Trường thì tôi thấy nó đang ngồi trước cửa tay còn cầm cây kem chuối , lúc đó tôi không có suy nghĩ gì , vì sao nó lại về nhà trước tôi, về đến nhà người ướt sũng thay vội quần áo rồi lên giường ngủ .
Sáng dzậy tôi nhùng nhằng không chịu đi học , nhưng do ba má tôi hăm he, chửi bới , nên tôi cũng quyết định đi , khi đi ngang qua nhà thằng Trường thì định rủ nó đi học thì được tin nó đã chết từ tối hôm qua , mẹ nó khóc la thảm thiết , tôi cũng đứng như trời trồng , nghe nói nó bị ngã từ cầu thang xuống , chấn thương sọ não chết , khựng lại 1 lúc trước nhà nó , tôi đi tiếp , bữa nay do tới trễ nên cả lớp tui đã vô lớp hết , nghĩ tới cảnh đã gặp bà ma sơ , nên khi vửa bước vô lớp , tôi nhìn ngay xuống chỗ bà ma sơ đã hiện về ( cũng là chỗ của thằng Trường ngồi ) tôi như muốn hét lên nhưng không được vì khi nhìn xuống chỗ đó tôi đã thấy thằng Trường đang ngồi đó tự bao giờ đang nhìn tôi cười và trên tay nó đang cầm cây kem chuối còn ăn dở .
Tôi bị ngất xỉu sau đó , và được đưa đi bệnh viện tôi phải nằm viện cả tuần , bỏ dở kì thi cuối cấp , sau đó ba tôi kiếm cho tôi 1 ngôi trường công lập , học lại lớp 5 , va` tôi phải chuyển nhà đi nơi khác để gần chỗ học . sau này khi về lại trường xưa , tôi mới biết là phòng học chúng tôi , hồi đó là chỗ ăn ngủ của các bà ma sơ , có một bà ma sơ đã chết ở trên giường vì bị trúng gió khi ngủ ở trong căn phòng đó , và chiếc giường mà bà ta nằm chính là chỗ ngồi của thằng Trường ./.
Thôi ko viết nữa đâu , phải đi thay bỉm cái đã :D
Lá cây mà chẳng có cành.
Có quả mà lại rành rành không hoa.
Còn dây thì vươn rất xa.
Xin bạn đoán thử em là cây chi ?
là cây gì?
con gì mang được miếng gỗ lớn nhưng ko mang được hòn sỏi?
Ở Việt Nam, rồng bay ở đâu và đáp ở đâu?
Có 1 người đứng ở chân cầu. Ở giữa cầu có một con gấu rất hung dữ ko cho ai qua cầu hết. Ng đó sẽ mất hết 5 phút để đi từ chân cầu cho đến giữa cầu và con gấu cũng chỉ ngủ có 5 phút là tỉnh dậy. Hỏi ng đó làm sao để qua dc bên kia?
Ở Việt Nam, một thằng mù và ba thằng điếc đi ăn phở, mỗi người ăn một tô. Mỗi tô phở là 10 ngàn đồng. Hỏi ăn xong họ phải trả bao nhiêu tiền?
Giả sử ta có 1 khúc vải, cắt nó ra làm 100 khúc, thời gian để cắt 1 khúc vải là 5 giây. Hỏi nếu cắt liên tục không ngừng nghỉ thì trong bao lâu sẽ cắt xong???