Viết một đoạn văn cảm nhận cái hay, cái đẹp của những đòng thơ sau:
Cô dạy em tập viết
Gió đưa thoảng hương nhài
Nắng ghé vào cửa lớp
Xem chúng em học bài.
(Cô giáo lớp em, Nguyễn Xuân Sanh)
Cô dạy em tập viết Gió đưa thoảng hương nhài Nắng ghé vào cửa lớp Xem chúng em học bài ( Cô giáo lớp em - Nguyễn Xuân Sanh ) dựa vào những dòng thơ trên em hãy viết một đoạn văn khoảng từ 15 đến 20 dòng miêu tả cảnh lớp hovj của em đang trong một giờ học
trong bài cánh cam lạc mẹ ,tác giả đã sử dụng những biện pháp nghệ thuật nào nổi bật? Nhờ các biện pháp nghệ thuật được sử dụng trong bài ,tác giả đã giúp em cảm nhận được em cảm nhận được điều gì ?
cô/dạy/em/tập/viết/gió/đưa/thoảng.hương/nhài/nẵng/ghévào/củalớp/xem/chúng em/học/bài/những/lời/co giáo/giảng/ấm/trang/vở/thơm tho/yêu thương/em ngắm /mãi/những/điểm/mười/cô /cho
từ láy:
từ đơn:
từ ghép:
trong khổ thơ sau tác giả đã sử dụng biện pháp nghệ thuật gì.nêu tác dụng của việc sử dụng nghệ thuật đó trong khổ thơ
chỉ ra biện pháp nghệ thuật mà tác giả sử dụng trong đoạn thơ dưới đây ,biện pháp ấy giúp em cảm nhận được điều gì đệp đẽ
Có bao nhiêu hoa thắm
Có bao nhiêu tiếng chim
Có bao nhiêu giọt nắng
Trải vàng bờ thảo nguyên?
Có bao nhiêu khuôn mặt
Có bao nhiêu nụ cười
Có một điều tin chắc
Em có một mẹ thôi.
Đọc khổ thơ sau: Rừng mơ ôm lấy núi Sương trắng đọng thành hoa Gió chiều đông gờn gợn Hương bay gần bay xa (Rừng mơ-Trần Lê Vân) Chỉ ra nghệ thuật chính đc sử dụng trong câu thơ thứ nhất. Cảm nhận của em về vẻ đẹp của rừng mơ đc gợi tả trong đoạn thơ
Trong bài “mầm non” nhà thơ Võ Quảng viết:
Mầm non vừa nghe thấy
Vội bật chiếc vỏ rơi
Nó đứng dậy giữa trời
Nó đứng dậy giữa trời
a. Khổ thơ trên đã sử dụng biện pháp nghệ thuật gì?
b. Em cảm nhận được gì từ hình ảnh “ mầm non” ở khổ thơ trên.
a) Trong bài đọc trên tác giả đã sử dụng biện pháp nghệ thuật gì?
b) Chỉ ra câu văn mà tác giả đã sử dụng các biện pháp nghệ thuật đó?
BẦU TRỜI NGOÀI CỬA SỔ
Đó là khung cửa sổ có bầu trời bên ngoài thật đẹp. Bầu trời ngoài cửa sổ ấy, lúc thì như một bức tranh nhiều màu sắc lúc thì như một trang sách hay. Bầu trời bên ngoài cửa sổ, Hà chỉ nhìn sắc mây thôi cũng có thể đoán biết mưa hay nắng, dông bão hay yên lành.
Bầu trời ngoài của sổ của bé Hà thường đầy ánh sáng, đầy màu sắc. Ở đấy, Hà thấy bao nhiêu điều lạ. Một đàn vàng anh, vàng như dát vàng lên lông, lên cành ấy, mà con trống bao giờ cũng to hơn, óng ánh sắc lông hơn – chợt bay đến rồi chợt bay đi. Nhưng có lúc, đàn vàng anh ấy đậu lên ngọn chót vót những cây bạch đàn chanh cao nhất giữa bầu trời ngoài cửa sổ. Những ngọn bạch đàn chanh cao vút ấy bỗng chốc đâm những "búp vàng". Rồi từ trên chót vót cao, vàng anh trống cất tiếng hót. Tiếng hót mang theo hương thơm lá bạch đàn chanh từ bầu trời bay vào cửa sổ. Đàn chim chớp cánh vàng khoe sắc với nắng rực rỡ, và tiếng chim lại như những chuỗi vàng lọc nắng bay đến với Hà. Chốc sau đàn chim chao cánh bay đi, nhưng tiếng hót như đọng mãi giữa bầu trời ngoài cửa sổ.
Buổi sáng, ánh nắng dịu dàng, ngọt màu mật ong từ bầu trời ngoài cửa sổ rọi vào nhà, in hình hoa lá trên mặt bàn, nền gạch hoa. Còn về đêm, trăng khi thì như chiếc thuyền vàng trôi trong mây trên bầu trời ngoài cửa sổ, lúc thì như chiếc đèn lồng thả ánh sáng xuống đầy sân.
Ôi! Khung cửa sổ nhỏ! Hà yêu nó quá! Hà thích ngồi bên cửa sổ nhổ tóc sâu cho bà, nghe bà kể chuyện cổ tích "Ngày xửa, ngày xưa..."