Trong bài thơ : Trước Cổng Trời có dọa viết :
" Người Tày từ khắp ngả
Đi gặt lúa, trồng rau
Những người Dáy, người Dao
Đi tìm măng, hái nấm
Vạt áo chàm thấp thoáng
Nhuộm xanh cả nắng chiều ".
Em có cảm nhận điều gì qua đoạn thơ trên.
................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................
Sau khi đọc bài thơ trên, em thấy được người Việt Nam chúng ta ai ai cũng chăm chỉ, cần cù, không ngại khó nhọc. Người Tày thì đi gặt lúa, trồng rau. Người Dáy, người Dao lên rừng tìm măng, hái nấm. Ai cũng bận rộn, để làm nên hạt gạo, bữa cơm. Những tia chói chang của buổi chiều rọi xuống, bỏng rát, vậy mà những con người kia vẫn chịu khó làm lụng. Đâu đâu cũng thấy thấp thoáng vạt áo, làm nhuộm xanh cá cái nắng oi bức đó. Làm cho không khí đỡ ngột ngạt hơn. Người đó đã vất vả làm nên hạt gạo cho chúng ta ăn. Và giờ đây, em mới cảm nhận, thấu hiểu được điều đó. Điều mà trước nay em không tôn trọng hay cảm thấy yêu quí nó. Đọc bài thơ lên, em thấy rất quí trọng những người đã khó nhọc làm nên hạt gạo, càng thấy trân trọng hơn những gì mình đang có.
p/s nha!
Trong bài thơ : Trước Cổng Trời có dọa viết :
" Người Tày từ khắp ngả
Đi gặt lúa, trồng rau
Những người Dáy, người Dao
Đi tìm măng, hái nấm
Vạt áo chàm thấp thoáng
Nhuộm xanh cả nắng chiều ".
Em có cảm nhận điều gì qua đoạn thơ trên.
=> Cảnh rừng sương gió ấm lên bởi có hình ảnh con người. Ai nấy tất bật rộn ràng vì công việc, người Tày từ khắp các ngả đi gặt lúa, trồng rau, người Giáng, người Dao đi tìm măng hái nấm, tiếng xe ngựa vang lên suốt triền rừng hoang dã, những vạt áo chàm nhuộm xanh cả nắng chiều.