a.gửi
b.tiễn
c.nói
d.mất
a.gửi
b.tiễn
c.nói
d.mất
Bài 1:Từ ''đi'' trong các trường hợp sau có phải hiện tượng đồng âm ko?
- Mẹ hay đi bộ vào buổi tối để giảm béo.
-Bố mới đi Hà Nội về.
-Hè này,cả nhà em đi du lịch.
-Cụ ốm nặng,đã đi hôm qua rồi.
-Anh đi con mã,tôi đi con tốt.
-Thằng bé đã đến tuổi đi học.
Bài 2:đặt câu có từ ''cứng'' để phân biệt từ đồng âm và từ nhiều nghĩa.[8 câu]
Từ đi trong các câu sau, câu nào mang nghĩa gốc, câu nào mang nghĩa chuyển ?
a) Ca nô đi nhanh hơn thuyền.
b) Anh đi ô tô, còn tôi đi xe đạp.
c) Bà cụ ốm nặng đã đi từ hôm qua.
d) Thằng bé đã đến tuổi đi học.
e) Nó chạy còn tôi đi.
g) Anh đi con mã, còn tôi đi con tốt.
h) Ghế thấp quá, không đi với bàn được.
Từ đi trong các câu sau, câu nào mang nghĩa gốc, câu nào mang nghĩa chuyển ?
a) Ca nô đi nhanh hơn thuyền.
b) Anh đi ô tô, còn tôi đi xe đạp.
c) Bà cụ ốm nặng đã đi từ hôm qua.
d) Thằng bé đã đến tuổi đi học.
e) Nó chạy còn tôi đi.
g) Anh đi con mã, còn tôi đi con tốt.
h) Ghế thấp quá, không đi với bàn được.
Tìm từ nghĩa CHUYỂN và nghĩa GỐC trong các câu sau
Nó chạy còn tôi đi
Anh đi ôtô còn tôi đi xe đạp
Cụ ốm nặng , đã đi hôm qua rồi
Đi ca-nô nhanh hơn đi thuyền
Anh đi con mã còn tôi đi con tốt
Ghế thấp quá, không đi được với bàn
nhanh nhất mk tick nhá
hãy cho bt nghĩa của từ đi trong từng câu sau
a)Nó đi còn tôi thì chạy.
b)Cụ ốm nặng đã đi hôm qua rồi
Từ đi trong các câu sau, câu nào mang nghĩa gốc, câu nào mang nghĩa chuyển?
a) Ca nô đi nhanh hơn thuyền.
b) Anh đi ô tô, còn tôi đi xe đạp.
c) Bà cụ ốm nặng đã đi từ hôm qua.
d) Thằng bé đã đến tuổi đi học.
e) Nó chạy còn tôi đi.
g) Anh đi con mã, còn tôi đi con tốt.
h) Ghế thấp quá, không đi với bàn được.
cho các câu kể sau
a, Những bông hoa đã héo ú sau một ngày khiêu vũ mệt nhoài.
b, Lượm vừa đi vừa hát
c, Em ấy chính là tấm gương cho các bạn noi theo.
d, Anh đưa giúp em chiếc điện thoại của Mai với.
Hãy chỉ ra danh từ chung, danh từ riêng, đại từ xưng hô, đại từ thay thế
Tìm các dấu chấm, chấm hỏi và chấm than trong mẩu chuyện vui dưới đây. Cho biết mỗi dấu câu ấy được dùng làm gì.Một vận động viên đang tích cực luyện tập để tham gia thế vận hội. Không may, anh bị cảm nặng. Bác sĩ bảo :
- Anh sốt cao lắm! Hãy nghỉ ngơi ít ngày đã!
Người bệnh hỏi:
- Thưa bác sĩ, tôi sốt bao nhiêu độ?
Bác sĩ đáp:
- Bốn mươi mốt độ.
Nghe thấy thế, anh chàng ngồi phắt dậy:
- Thế kỉ lục thế giới là bao nhiêu?
Mẹ con bác ta ở một căn nhà cuối phố, cái nhà cũng lụp xụp như những căn nhà khác. Chừng ấy người chen chúc trong một khỏang rộng độ bằng hai chiếc chiếu, có mỗi một chiếc giường nan đã gẫy nát. Mùa rét thì giải ổ rơm đầy nhà, mẹ con cùng nằm ngủ trên đó, trông như một cái ổ chó, chó mẹ và chó con lúc nhúc. Đối với những người nghèo như bác, một chỗ ở như thế cũng tươm tất lắm rồi. Nhưng còn cách kiếm ăn? Bác Lê chật vật, khó khăn suốt ngày cũng không đủ nuôi chừng ấy đứa con. Từ buổi sáng tinh sương, mùa nực cũng như mùa rét, bác ta đã phải trở dậy để đi làm mướn cho những người có ruộng trong làng. Những ngày có người mướn ấy, tuy bác phải làm vất vả, nhưng chắc chắn buổi tối được mấy bát gạo và mấy đồng xu về nuôi lũ con đói đợi ở nhà. Đó là những ngày sung sướng. Nhưng đến mùa rét, khi các ruộng lúa đã gặt rồi, cánh đồng chỉ còn trơ cuống rạ dưới gió bấc lạnh như lưỡi dao sắc khía vào da, bác Lê lo sợ, vì không ai mướn bác làm việc gì nữa. Thế là cả nhà nhịn đói. Mấy đứa nhỏ nhất, con Tý, con Phún, thằng Hy mà con chị nó bế, chúng nó khóc lả đi mà không có cái ăn. Dưới manh áo rách nát, thịt chúng nó thâm tím lại vì rét, như thịt con trâu chết. Bác Lê ôm ấp lấy con trong ổ rơm, để mong lấy cái ấm của mình ấp ủ cho nó.
Nếu gặp bác Lê, em sẽ nói gì với bác?