Các chi tiết sau đây cho thấy cảnh nhà Chử Đồng Tử rất nghèo: hai cha con chỉ có một chiếc khố mặc chung. Khi cha mất, Chử Đồng Tử thương cha nên đã quấn khố chôn cha, còn mình đành ở không.
Các chi tiết sau đây cho thấy cảnh nhà Chử Đồng Tử rất nghèo: hai cha con chỉ có một chiếc khố mặc chung. Khi cha mất, Chử Đồng Tử thương cha nên đã quấn khố chôn cha, còn mình đành ở không.
caau1(66)
Tìm những chi tiết cho thấy cảnh nhà Chử Đồng Tử rất nghèo khó
tìm những chi tiết cho thấy cảnh nhà chử đồng tử rất nghèo kho ? sách tiếng việt 3 tập 2 trang 66, 67
Chi tiết nào nói lên sự nghèo khó và tình yêu thương dành cho cha mẹ của Chử Đồng Tử ?
A. Mẹ Chử Đồng Tử mất sớm
B. Hai cha con chàng mặc chung nhau một chiếc khố
C. Khi cha mất chàng dùng khố để chôn cha nên đành ở trần, không quần áo
D. Tất cả các đáp án trên đều đúng
Tìm những chi tiết cho thấy Quang rất ân hận trước tai nạn do mình gây ra ?
Những chi tiết nào cho thấy Tâm và Hà rước đèn rất vui ?
Những chi tiết nào cho thấy cái chết của vượn mẹ rất thương tâm:
Đọc truyện sau và trả lời các câu hỏi:
Sự tích lễ hội Chử Đồng Tử
1. Đời Hùng vương thứ 18, ở làng Chử Xá bên bờ sông Hồng, có một chàng trai tên là Chử Đồng Tử. Nhà nghèo, mẹ mất sớm, hai cha con chàng chỉ có một chiếc khố mặc chung. Khi cha mất, chàng thương cha nên đã quấn khố chôn cha, còn mình đành ở không.
2. Một hôm, đang mò cá dưới sông, chàng thấy một chiếc thuyền lớn và sang trọng tiến dần đến. Đó là thuyền của công chúa Tiên Dung, con gái vua Hùng đang du ngoạn. Chàng hoảng hốt, chạy tới khóm lau thưa trên bãi, nằm xuống, bới cát phủ lên mình để ẩn trốn. Nào ngờ, công chúa thấy cảnh đẹp, ra lệnh cắm thuyền, lên bãi dạo rồi cho vây màn ở khóm lau mà tắm. Nước giội làm trôi cát đi, để lộ một chàng trai khỏe mạnh. Công chúa rất đỗi bàng hoàng. Nhưng khi biết rõ tình cảnh nhà chàng, nàng rất cảm động và cho là duyên trời sắp đặt, liên mở tiệc ăn mừng và kết duyên với chàng.
3. Sau đó, hai vợ chồng Chử Đồng Tử không về kinh mà tìm thầy học đạo và đi khắp nơi truyền cho dân cách trồng lúa nuôi tằm, dệt vải. Cuối cùng, cả hai đều hóa lên trời. Sau khi về trời, Chử Đồng Tử còn nhiều lần hiển linh giúp dân đánh giặc.
4. Nhân dân ghi nhớ công ơn Chử Đồng Tử, lập đền thờ ở nhiều nơi bên sông Hồng. Cũng từ đó hằng năm, suốt mấy tháng mùa xuân, cả một vùng bờ bãi sông Hồng lại nô nức làm lễ, mở hội để tưởng nhớ ông.
- Chử Xá : tên một làng nay thuộc xã Văn Đức, huyện Gia Lâm, Hà Nội.
- Du ngoạn : đi chơi, ngắm cảnh các nơi.
- Bàng hoàng : sững sờ, không ngờ tới
- Duyên trời : chuyện may mắn, hạnh phúc
- Hóa lên trời : không chết mà trở thành thánh hoặc tiên trên trời.
- Hiển linh : (thần thánh) hiện lên giúp người
Câu chuyện Sự tích lễ hội Chử Đồng Tử xảy ra vào thời nào ?
A. Vua Hùng Vương thứ 6
B. Vua Hùng Vương thứ 17
C. Vua Hùng Vương thứ 18
I. ĐỌC HIỂU
Đọc thầm bài văn sau:
Một con chó hiền
Có một cô gái quê nghèo, tội nghiệp tên là Phô-xơ. Từ nhỏ cô đã phải đi hành khất kiếm sống. Tối tối, cô ngủ trong vựa cỏ tại nhà một chủ quán. Bị mọi người xa lánh, ruồng bỏ, cô chỉ còn biết kết bạn với con chó của ông chủ quán.
Con chó của ông chủ quán rất nhỏ, dịu hiền như một con người. Bốn chân của nó màu đen trong khi toàn thân phủ một bộ lông trắng muốt. Giờ đây, khi kể lại cho các bạn nghe, tôi vẫn như trông thấy con chó tội nghiệp kia. Con chó nhỏ nhoi là sinh vật duy nhất lúc đó thường ném cho cô Phô-xơ những ánh nhìn thân thiện. Cô Phô-xơ dành cho con chó những miếng ăn ngon lành nhất của mình hằng ngày.
Mùa đông, con chó nằm ngủ dưới chân cô. Cô Phô-xơ đau lòng vô cùng khi thấy nó bị đánh đập. Cô dạy cho nó thói quen không vào các nhà ăn trộm những mẩu xương nhỏ, đành lòng ăn những mẩu bánh nghèo cô dành cho. Mỗi khi cô buồn, nó lại tới trước mặt cô, nhìn sâu vào trong mắt cô, tựa hồ nó quyến luyến cô gái nghèo. Nhưng rồi bà chủ đã quyết định đánh bả cho nó chết. Và con chó nhỏ đã chết trong tay cô gái nghèo... Cô đã khóc thương nó và chôn nó dưới gốc thông, như thể nó là đứa con cô đẻ ra vậy.
(Theo Ô-nô-rê Đờ Ban-dắc)
Khoanh vào chữ cái trước câu trả lời đúng:
Những chi tiết nào nói lên cảnh ngộ của cô Phô-xơ?
A. Nghèo, tội nghiệp, từ nhỏ đã phải đi hành khất để kiếm sống.
B. Phải ngủ trong vựa cỏ tại nhà một chủ quán.
C. Kết bạn với bà chủ quán và được bà giúp đỡ.
D. Bị mọi người xa lánh, ruồng bỏ, chỉ còn kết bạn với một con chó nhỏ.
Chi tiết nào cho thấy bác sĩ Đặng Văn Ngữ rất dũng cảm ?