Kết thúc bài thơ "Mẹ vắng nhà ngày bão" nhà thơ Đặng Hiển có viết :
Thế rồi cơn bão qua
Bầu trời xanh trở lại
Mẹ về như nắng mới
Sáng ấm cả gian nhà
Theo bạn hình ảnh nào đã làm nên vẻ đẹp của đoạn thơ ? Vì sao ?
GIÚP MIK VỚI CHIỀU MIK PHẢI ĐI HỌC RỒI ! THANKS
Câu 1 (4.0 điểm) Đọc đoạn thơ sau và thực hiện các yêu cầu: Thế rồi cơn bão qua Bầu trời xanh trở lại. Mẹ về như nắng mới Sáng ấm cả gian nhà. (Mẹ vắng nhà ngày bão, Đặng Hiển) a. Đoạn thơ trên đã sử dụng những danh từ nào? b. Chỉ ra động từ và tính từ trong câu thơ: Mẹ về như nắng mới. c. Từ nội dung đoạn thơ trên, hãy viết một đoạn văn ngắn bày tỏ cảm xúc của em về mẹ
Cho đoạn thơ sau:
Thế rồi cơn bão qua
Bầu trời xanh trở lại
Mẹ về như nắng mới
Sáng ấm cả gian nhà
(Mẹ vắng nhà ngày bão - Đặng Hiển)
a. Doan tho tren dc su dụng những danh từ nào
b.Chỉ ra động từ và tính từ trong câu : Mẹ vắng nhà ngày bão
đọc đoạn thơ sau và trả lời câu hỏi
thế rồi cơn bão đã qua
bầu trời xanh trở lại
mẹ về như nắng mới
sáng ấm cả căn nhà
a, đoạn thơ trên sử dụng những danh từ nào ?
b, chỉ ra động từ và tính từ trong câu : mẹ về như nắng mới
c, hãy viết một đoạn văn ngắn bày tỏ cảm xúc của em với me , ( dựa vào nội dung bài thơ )
Rồi sau khi đã rã chân lội bộ xuyên qua bao nhiêu là cát, đá và tuyết, cuối cùng hoàng tử bé cũng tìm thấy một con đường. Và mọi con đường đều dẫn về chỗ con người. - Xin chào! – Cậu nói. Đó là một khu vườn nở đầy hoa hồng. - Xin chào! – Các bông hoa nói. Hoàng tử bé nhìn chúng. Trông chúng rất giống với bông hoa của cậu. - Các bạn là ai? – Cậu ngơ ngác hỏi chúng. - Chúng tôi là hoa hồng – các bông hoa trả lời. - A! – Hoàng tử bé thốt lên… Và cậu cảm thấy buồn bã. Bông hoa của cậu đã nói rằng nó chỉ có duy nhất trong vũ trụ. Giờ trước mặt cậu là năm ngàn bông hoa như nó, rất giống nhau, chỉ trong một khu vườn. “Hẳn là bạn ấy sẽ rất lúng túng khi thấy cảnh này… - Hoàng tử bé nghĩ bụng – Bạn ấy sẽ ho khan và làm bộ muốn chết đi cho khỏi ngượng. Rồi mình sẽ phải tỏ quan tâm an ủi bạn ấy, vì nếu không, có thể bạn ấy sẽ chết đi thật để khiến cho mình đau lòng…” Rồi cậu tự nhủ: “Mình cứ tưởng là giàu có lắm với một bông hoa duy nhất trên đời, vậy mà chỉ có được một bông hoa tầm thường. Bạn ấy cùng với ba ngọn núi lửa chỉ cao tới đầu gối, mà một ngọn có khi đã tắt vĩnh viễn, chẳng thể giúp mình trở thành một hoàng tử lớn được..” Và nằm dài trên cỏ, cậu khóc. (Ăng-toan, đơ Xanh-tơ Ê-xu-pe-ri, Hoàng tử bé, Nguyễn Tấn Đại dịch, NXB Hội Nhà văn, Hà Nội, 2005, tr.66 – 67, Nguyễn Tấn Đại hiệu đính bản dịch, 2020) 1. Những câu văn nào thể hiện cảm giác ngạc nhiên của hoàng tử bé khi nhìn thấy cả một vườn hoa hồng? Vì sao hoàng tử bé ngạc nhiên khi nhìn thấy khu vườn đầy hoa hồng? 2. Khi biết rằng có đến “năm ngàn bông hoa” chỉ trong một khu vườn, hoàng tử bé đã có những cảm xúc, suy nghĩ gì? 3. Sự việc được kể trong đoạn trích diễn ra trước hay sau cuộc gặp gỡ giữa hoàng tử bé và cáo? Căn cứ vào đâu em xác định được điều đó. 4. Đoạn trích giúp em hiểu thêm điều gì về “món quà bí mật” mà cáo tặng cho hoàng tử bé trong phần kết của văn bản Nếu cậu muốn có một người bạn… (SGK, tr.24 – 25) 5. Tìm và giải thích nghĩa của ba từ láy trong đoạn trích. Đặt câu với một từ láy tìm được. 6. Nhập vai hoàng tử bé trong đoạn trích trên và viết đoạn văn bộc lộ tâm trạng, cảm xúc của hoàng tử bé khi nhìn thấy cả một vườn hoa hồng trên trái đất.
Rồi sau khi đã rã chân lội bộ xuyên qua bao nhiêu là cát, đá và tuyết, cuối cùng hoàng tử bé cũng tìm thấy một con đường. Và mọi con đường đều dẫn về chỗ con người. - Xin chào! – Cậu nói. Đó là một khu vườn nở đầy hoa hồng. - Xin chào! – Các bông hoa nói. Hoàng tử bé nhìn chúng. Trông chúng rất giống với bông hoa của cậu. - Các bạn là ai? – Cậu ngơ ngác hỏi chúng. - Chúng tôi là hoa hồng – các bông hoa trả lời. - A! – Hoàng tử bé thốt lên… Và cậu cảm thấy buồn bã. Bông hoa của cậu đã nói rằng nó chỉ có duy nhất trong vũ trụ. Giờ trước mặt cậu là năm ngàn bông hoa như nó, rất giống nhau, chỉ trong một khu vườn. “Hẳn là bạn ấy sẽ rất lúng túng khi thấy cảnh này… - Hoàng tử bé nghĩ bụng – Bạn ấy sẽ ho khan và làm bộ muốn chết đi cho khỏi ngượng. Rồi mình sẽ phải tỏ quan tâm an ủi bạn ấy, vì nếu không, có thể bạn ấy sẽ chết đi thật để khiến cho mình đau lòng…” Rồi cậu tự nhủ: “Mình cứ tưởng là giàu có lắm với một bông hoa duy nhất trên đời, vậy mà chỉ có được một bông hoa tầm thường. Bạn ấy cùng với ba ngọn núi lửa chỉ cao tới đầu gối, mà một ngọn có khi đã tắt vĩnh viễn, chẳng thể giúp mình trở thành một hoàng tử lớn được..” Và nằm dài trên cỏ, cậu khóc. (Ăng-toan, đơ Xanh-tơ Ê-xu-pe-ri, Hoàng tử bé, Nguyễn Tấn Đại dịch, NXB Hội Nhà văn, Hà Nội, 2005, tr.66 – 67, Nguyễn Tấn Đại hiệu đính bản dịch, 2020) 1. Những câu văn nào thể hiện cảm giác ngạc nhiên của hoàng tử bé khi nhìn thấy cả một vườn hoa hồng? Vì sao hoàng tử bé ngạc nhiên khi nhìn thấy khu vườn đầy hoa hồng? 2. Khi biết rằng có đến “năm ngàn bông hoa” chỉ trong một khu vườn, hoàng tử bé đã có những cảm xúc, suy nghĩ gì? 3. Sự việc được kể trong đoạn trích diễn ra trước hay sau cuộc gặp gỡ giữa hoàng tử bé và cáo? Căn cứ vào đâu em xác định được điều đó. 4. Đoạn trích giúp em hiểu thêm điều gì về “món quà bí mật” mà cáo tặng cho hoàng tử bé trong phần kết của văn bản Nếu cậu muốn có một người bạn… (SGK, tr.24 – 25) 5. Tìm và giải thích nghĩa của ba từ láy trong đoạn trích. Đặt câu với một từ láy tìm được. 6. Nhập vai hoàng tử bé trong đoạn trích trên và viết đoạn văn bộc lộ tâm trạng, cảm xúc của hoàng tử bé khi nhìn thấy cả một vườn hoa hồng trên trái đất.
Em cứ hỏi sao anh lại yêu em
Chẳng thể nào anh trả lời em được
Bởi cuộc đời ai mà không mơ ước
Giản dị thôi đó là được chung đôi.
Em biết không …yêu em quá mất rồi
Yêu cháy bỏng hơn ngày hè rực nắng
Cao hơn cả trời thu xanh phẳng lặng
Trong lành hơn ban trắng nở chào xuân.
Nếu em đếm được nắng trải vàng sân
Em đếm được sao sông Ngân mấy vạn
Em đong được nước biển khơi đến cạn
Thì tình anh khi ấy mới tận cùng.
Gật đầu đi, em hãy nói bằng lòng
Anh chờ đợi là ngàn đông băng giá
Câu nói em sẽ ấm hơn tất cả
Trái tim hồng hạnh phúc đã về đây.
các bạn suy nghĩ gì về 2 bài văn này:
Hồi đầu năm học, bố em có hứa rằng nếu em đạt danh hiệu Học sinh giỏi thì đến hè bố sẽ cho về thăm quê. Em đã cố gắng phấn đấu để trở thành con ngoan, trò giỏi và bố em đã thực hiện lời hứa của mình.
Bài văn kể về một chuyến về quê lớp 6 - Ảnh minh họa
Vào một buổi sáng đẹp trời, hai bố con em dậy từ rất sớm, chuẩn bị kĩ càng cho chuyến đi. Chiếc Hon da được lau chùi sạch sẽ và đổ đầy xăng. Túi quà biếu ông bà nội mà mẹ em sắp sẵn từ tối hôm qua cũng đã được chằng buộc kĩ càng. Mẹ tiễn hai bố con ra cổng rồi nắm tay em dặn:
- Con thưa với ông bà là mẹ gửi lời kính thăm ông bà nhé! Chúc hai bố con một chuyến đi vui vẻ!
Chiếc xe máy như con tuấn mã nhẹ nhàng lao đi trên con đường trải nhựa phẳng phiu, rộng rãi. Cây cối, nhà cửa hai bên đường vùn vụt lùi lại phía sau. Gió sớm lồng lộng thổi làm cho tâm trạng em thêm náo nức. Hai tay ôm chặt lấy lưng bố, em vui vẻ cất tiếng hát:
Quê hương là chùm khế ngọt
Cho con trèo hái mỗi ngày
Quê hương là đường đi học
Con về rợp bướm vàng bay…
Quê nội em ở huyện Thuận Thành, tỉnh Bắc Ninh, vùng đất nổi tiếng với hội Lim, với các làn điệu dân ca quan họ ngọt ngào, với tranh Đông Hồ nức tiếng gần xa. Bố em đã được sinh ra và lớn lên ở ngôi làng cổ ven sòng Đuống. Xa quê, bố hay nhắc đến những ki niệm thời thơ ấu gắn nền với cây đa, bến nước, mái đình,…
Rong ruổi độ hơn một tiếng đồng hồ, hai bố con em về tới cổng làng. Một đoàn người tay liềm tay hái, vai quảy quang gánh đang ra đồng gặt lúa. Bố con em cất tiếng chào, bao nhiêu tiếng bà con tíu tít đáp lại. Lòng em ấm áp hẳn lên bởi tình cảm quệ hương thân thiết.
Nhà ông bà nội kia rồi! Năm gian nhà ngói giữa một vườn cây trái sum suê. Hàng cau cao vút trồng dọc lối vào đeo những buồng sai quả. Giàn trầu bên giếng nước vẫn xanh tươi như trước. Dưới gốc cam, mẹ con đàn gà đang rỉa lông rỉa cánh…
Ông bà và các bác, các anh chị ùa ra đón. Người dắt xe, người xách túi… Tiếng nói tiếng cười rộn rã cả một khoảng sân.
Ông nội dắt tay em vào nhà. ông cười, chòm râu bạc rung rung:
- Cu Thuận con bố Thành năm nay học hành ra sao, kể cho ông nghe nào!
Em bẽn lén thưa rằng em đạt được đanh hiệu Học sinh xuất sắc, ông vui lắm, xoa đầu em khen:
- Cháu ông giỏi lắm! Mấy tháng nữa là lên lớp 7 rồi, phải chăm ngoan hơn nữa nghe chưa!
Cả nhà cười vang. Em xấu hổ chạy đến nấp sau lưng bà nội.
Mấy ngày ở quê, em được dẫn đi thăm hết thảy họ hàng; được lên chơi trên chùa Bút Tháp, được theo các anh chị ra đồng xem thu hoạch lúa…
Vui nhất là đêm rằm, anh Tiến con bác Cả đưa em ra sân đình chơi cùng các bạn. Nào là trò rồng rắn lên mây, nào là trò ú tim tìm bắt, nào là trò chồng nụ chồng hoa… Chúng em tung tăng chạy nhảy trên thảm rơm vàng. Mùi rơm mới thơm nồng tỏa lan trong đêm trăng sáng. Dưới ánh trăng, cảnh vật quê em thật là thơ mộng.
Trên đường về thành phố, em thủ thỉ bên tai bố:
- Bố ơi, con thích sống ở quê lắm bố ạ! Tết này bố cho cả mẹ và em Hoa về quê ăn Tết, bố nhé!
Bố em bật cười:
- Ý kiến của con hay đấy! Con trai của bố!
-------------------------
Bài 2. Bài văn kể về một chuyến về quê lớp 6 của em Phan Trí Viễn:
Chủ nhật vừa rồi em cùng với bố mẹ về quê thăm bà ngoại. Đó là nơi có cánh đồng lúa xanh mướt, chỉ ngửi thôi, cũng đã thấy dễ chịu vô cùng.
Sau một thời gian thi cử mệt mỏi, cuối cùng em cũng đã được xả hơi. Quê ngoại là nơi em luôn mong được về chơi. Em rất nhớ ngoại, nhớ anh chị , cô chú ở đó.
Bài văn kể về một chuyến về quê lớp 6 - Ảnh minh họa
Quê ngoại em là một miền quê yên bình, tĩnh lặng , không ồn ào như thành phố Hà Nội. Suốt chặng đường đi, em luôn háo hức, mong chờ. Cũng lâu lắm rồi em mới được về thăm ngoại. Hai bên đường về nhà ngoại lúa xanh mướt, thoang thoảng mùi thơm của lúa lúc trổ đòng! Xa xa là bóng hình những chú bò, trâu đang chăm chỉ gặm cỏ. Các chú rất khoái món cỏ bởi cỏ cũng xanh và "ngon" như lúa vậy! Các bác nông dân đang ngồi nghỉ bên bờ, ai cũng nở nụ cười rất tươi dù trên trán vẫn lấm tấm những giọt mồ hôi. Gặp ai bố em cũng chào rất nhiệt tình. Mọi người dường như đều là người quê, người làng người nước nên thân thiết ghê!
Về tới nhà ngoại, em đã thấy ngoại đón sẵn ở cổng. Ngoại lo em và bố mẹ mệt nên chuẩn bị sẵn chiếc chiếu ngoài hiên để cả nhà ngồi nghỉ. Nhưng em không thấy mệt tí nào, dù đường có hơi xa một chút, em vẫn cảm thấy "sung sức" lắm! Nhìn ngoại ngày một già đi, em thương ngoại lắm! Mái tóc ngoại bạc hết rồi, chỉ còn lưa thưa vài sợi đen. Ngoại vuốt tóc em, hỏi em súc khoẻ, học tập và dặn dò em rất ân cần.
Nghỉ một lát, em vội phụ ngoại ra vườn hái hoa quả. Chà, vườn nhà ngoại nhiều quả tươi ngon ghê! Nào là na, nào là ổi, là khế,..... Rất nhiều quả cho em lựa chọn. Em phụ ngoại hái mỗi loại một ít đem về ăn. Quả do tay ngoại trồng có khác. Ngon và mát vô cùng!
Ngoại có nuôi một chú mèo rất dễ thương. Em chơi với chú mãi mà không thấy chán. Buổi tối em phụ ngoại nhặt rau nấu cơm. Bữa cơm tối hôm đó, cả nhà em quây quần bên nhau. Thấy ngoại cười hạnh phúc, lòng em cũng tràn ngập xúc động. Em thương ngoại lắm , năn nỉ ngoại lên ở cùng gia đình mà không được. Ngoại nói ngoại ở quê quen rồi, ngoại không muốn đi ở nơi khác.
Hôm sau tạm biệt ngoại mà trong lòng em buồn rười rượi. Chỉ mong hè tới thật nhanh để em có thể về thăm ngoại được lâu hơn.