Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài
Lugarugan

Tả một kỉ niệm đẹp của em đối với quê hương

Ai tick mình mình tick lại !

Lugarugan
29 tháng 7 2018 lúc 20:55

Quê hương có một vị trí quan trọng trong lòng mỗi người. Mỗi người dân Việt Nam đều có tình cảm thiêng liêng gắn bó với quê hương xứ sở của mình. Đối với những con người lao động, nhất là người nông dân, họ đã gắn bó mật thiết với quê hương. Từ lúc cất tiếng khóc chào đời, rồi tuổi thơ đẹp đẽ, những công việc lao động, rồi cuộc sống gia đình, cho tới lúc chết họ đã sống gắn liền với làng quê. Tình cảm yêu quê hương đất nước là một truyền thống tốt đẹp và đáng quý của dân tộc Việt Nam. Cho dù có ở nơi xa nhưng mỗi người vẫn luôn nhớ về quê nhà của mình. Quê hương như một người mẹ hiền ôm ta vào lòng và dành cho ta những gì tốt đẹp nhất. Quê mẹ là nơi ấp ủ tình yêu thương, nơi nuôi ta lớn, dạy dỗ, an ủi che chở cho ta. Quê hương - hai tiếng thân thương mỗi lần nghe thấy chúng ta không khỏi xúc động bồi hồi. Tình yêu quê hương đã ăn sâu vào máu thịt, đi sâu vào lòng mỗi con người. Vì vậy nếu ai chưa nhận thức chưa có tình cảm gắn bó với xứ sở của mình thì hẳn họ chưa được coi là trưởng thành. Quê hương đi vào lòng con người một cách rất tự nhiên. Người ta có thể nhớ tới quê hương đất nước của mình chỉ qua một món ăn bình dị hay một địa danh đã gắn liền với những kỷ niệm đẹp...

Lugarugan
29 tháng 7 2018 lúc 20:56

\(\Rightarrow>< \Leftarrow\)

Hoặc cũng có thể nói về vai trò của Quê Hương đối với mỗi con người !

Nhanh nha !

Chúc các bạn học tốt !

Đặng Hoàng Uyên Lâm
29 tháng 7 2018 lúc 20:58

Quê em là một vùng nông thôn nằm ở ngoại thành của Hà Nội, quê em có rất nhiều cảnh quan tuy đơn sơ giản dị nhưng rất đẹp và lãng mạn. Một trong những nơi em yêu thích và cảm thấy đẹp nhất của địa phương em, đó là cánh đồng lúa chín.

Vì quê em ở nông thôn nên bố mẹ em và các bác đều có hoạt động sản xuất chính đó là trồng lúa và thu hoạch thóc. Quê em vào những ngày lúa chín vô cùng đẹp. Cả cánh đồng rộng bát ngát được mặc trên mình bộ áo vàng rực rỡ, những bông lúa chín càng vàng ruộm dưới ánh nắng vàng, vô cùng rực rỡ, tươi đẹp. Khi lúa đã vào mùa thu hoạch, bông lúa đã bắt đầu trĩu bông, mỗi khi có những cơn gió, dù rất nhẹ nhàng nhưng cũng đã hương thơm dịu của lúa chín thổi đến khắp mọi nơi, dù ở trong làng nhưng cũng vẫn có thể ngửi thấy. Mùi hương của lúa rất đặc biệt, nó dìu dịu không nồng đậm hương như những loài cây, loài hoa khác nhưng lại mang đến cảm giác rất dễ chịu,thoải mái.

Em thấy ngồi trên bờ đê mà nhìn xuống những thửa ruộng xa xa là đẹp nhất, vì lúc ấy không thể nhìn thấy đâu là điểm kết thúc của sắc vàng kia, những bông lúa thì đung đưa theo những con gió, trông như những cánh tay đang vẫn chào, trông rất đáng yêu. Bên cạnh bờ ruộng là hàng cây xanh cao thẳng tắp, những cây này được trồng thành hàng, bao quanh lấy cánh đồng lúa. Sắc vàng của lúa hòa cùng với sắc xanh của hàng cây trông đẹp như một bức tranh sơn dầu.

Hàng cây cũng là nơi các bác, các cô nghỉ ngơi, ngồi hóng những đợt gió để thổi bay cái nóng nực của hè, tiếp thêm sức lực để có thể tiếp tục thu hoạch lúa. Bên cạnh còn là những chú trâu đang được buộc vào thân cây, những chú trâu chờ cho lúa thu hoạch xong rồi làm nhiệm vụ chở những xe lúa đầy về nhà. Khung cảnh tươi đẹp nơi cánh đồng bát ngát lại thêm không khí lao động sản xuất càng làm cho cảnh sắc của địa phương em trở nên sinh động, giàu sức sống hơn.

Quê hương của em tuy còn nghèo, cũng không có những di tích, những địa điểm tham quan nổi tiếng như những địa phương khác nhưng vẻ đẹp bình dị của cánh đồng bát ngát lúa, khung cảnh yên bình, êm ả nơi làng quê em thì những nơi thành phố nhộn nhịp, đông đúc khó mà có được. Em yêu và rất tự hào về quê hương em, em yêu ở chính cái vẻ đẹp giản dị mà thanh bình ấy.

I don
29 tháng 7 2018 lúc 21:05

Với mỗi người con đi xa khi nhắc đến quê hương ai cũng nghẹn ngào xúc động, bởi quê hương đã gắn bó với những kỉ niệm tuổi thơ mà chúng ta mang theo suốt cuộc đời. Đối với tôi cũng vậy, mỗi khi được trở về quê hương, những kỉ niệm lại ùa về trong tâm trí tôi.

Những kỉ niệm của tuổi thơ trên quê hương thì nhiều lắm, nó chiếm hết tâm trí tôi. Đó là những buổi trưa hè cùng nhau đi thả trâu, khi trâu được dắt ra đồng, chúng em rủ nhau ra bờ sông Hồng tắm mát. Dòng sông trong xanh luôn thu hút chúng em vào những ngày hè oi bức. Trên dòng sông mênh mang ấy, chúng em tha hồ lặn hụp reo hò thích thú. Có lúc em thầm hỏi: “Sông ơi! Sông bắt nguồn từ đâu mà dài và đẹp đến thế?”. Sông vẫn lặng lờ, êm ả chảy. Thỉnh thoảng có những đám lục bình tím ngắt trôi theo dòng nước vô tư. Dòng sông như gắn liền với tuổi thơ của chúng em. Nó như đi vào huyết mạch của đám trẻ, bởi cứ ra khỏi nhà là chúng tôi lại ùa ra sông tắm mát.

Vào những buổi chiều tối mát mẻ  trên những thửa ruộng vừa gặt xong, chúng em rủ nhau thả diều. Nào là diều cánh bướm, diều cánh tiên, diều rồng nghiêng mình chao lượn. Gió nâng cánh diều lên, diều bay bổng giữa vòm trời cao vợi. Tâm hồn em bay cùng những cánh diều. 

Khi mùa đông lạnh giá đến, chúng tôi không giám xuống sông tắm nữa. Nhìn dòng nước trong xanh, dòng nước chảy hiền hòa, chúng em thèm lắm, muốn sà xuống để hòa mình vào cùng dòng sông nhưng không dứa nào có thể chịu đựng được cái lạnh cắt da cắt thịt của thời tiết, Em cùng chú đi đánh giậm, úp cá, đơm tép, móc con cua bên vệ sông. Thật là sung sướng khi nhìn những chú cá hồn nhiên kéo nhau nằm gọn trong mẻ lưới, những chú cua rập rình trước cửa hang bị em tóm cổ. Và thú vị hơn nữa ở những ngày chủ nhật được ra đồng bắt dế. Những chú dế mơn mởn, oai phong đứng trước cửa hang đã bị em bắt gọn. Trong lòng đất ấy, em nghe hơi nước thơm thơm, man mát, chúng đang rạo rực như muốn nói một điều: “Cánh đồng này đẹp lắm!”. Những lúc ấy, em thấy mình yêu quê hương hơn bao giờ hết. 

Thời gian dần trôi và đi theo quy luật mà nó đã ấn đinh sẵn. Mùa đông giá lạnh cũng qua đi, nhường chỗ cho tiết trời xuân ấm áp, hoa đào hao mai nở báo hiệu tết sắp về. Chúng em lại vui với cảnh vật giao mùa, nhất là những ngày giáp tết, vui thú nào hơn được đi chợ hoa với bố, đi chợ tết cùng mẹ. Ôi! Đủ thứ hoa quả, bánh mứt với sắc màu sặc sỡ. Các gian hàng áo quần, giày dép đủ loại, kẻ mua, người bán lon xon, chật ních. Hai bên lề đường, những bức tranh lợn gà, chuột, ếch được giải tiếp nối nhau. Đây đó, một vài cụ đồ nho cặm cụi viết thơ xuân, viết những câu đối đỏ trên bức sáo. Em mãi ngắm tranh, ngắm cảnh chợ tết mà quên cả mẹ bên lề đường đang đợi. 

Giờ đây gia đình em đã chuyển lên thành phố khác, không được hàng ngày hàng giờ gắn bó vợi mọi vật quê nhà, nhưng em vẫn nhớ quê đến da diết, nhớ những kỉ niệm về tuổi thơ, nhớ dòng sông xanh cho em tắm mát, nhớ những buổi thả diều trên cánh đồng mênh mông… Nhớ lắm, tự hào lắm quê hương tươi đẹp.

#


Các câu hỏi tương tự
︵✰ßล∂
Xem chi tiết
Nakamori Aoko
Xem chi tiết
Lugarugan
Xem chi tiết
Nguyễn Sỹ Dũng
Xem chi tiết
Hạnh Phạm
Xem chi tiết
Lugarugan
Xem chi tiết
Lugarugan
Xem chi tiết
❤️Hoài__Cute__2007❤️
Xem chi tiết
lê trường
Xem chi tiết