Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài
Hà Anh Vũ

Tả một chiếc đồng hồ báo thức . 

Các bạn giúp mình với  nha ^_^

Ngô Bảo Châu
26 tháng 4 2020 lúc 10:06

                                                                     Bài làm

Sáng hôm chủ nhật, em đều dọn dẹp căn phòng ngủ của mình cho gọn gàng hơn. Và, khi thấy chiếc đồng hồ báo thức của mình đã hết pin, những kim chỉ đã lặng yên từ lúc nào, em liền vội vã đi thay pin mới. Lúc này, em mới có cơ hội được ngắm nhìn thật kĩ chiếc đồng hồ đã gắn bó với mình suốt bao năm qua này.

Chiếc đồng hồ này rất đặc biệt. Nó không có màu sắc rực rỡ hay khoác lên mình bộ đồ màu sáng, cả chiếc đồng hồ được bao phủ bởi một màu đồng cổ như thể đã trải qua biết bao thời gian vậy. Toàn bộ chiếc đồng hồ nhìn từ xa như một ngôi nhà với kiến trúc cổ kính, trang nhã. Hai cái cột nhà lớn chống đỡ cả mái nhà – thứ che nắng che mưa cho người bạn đồng hồ ở bên trong.

Mặt đồng hồ có một màu trắng sáng, những chữ số trên đó là những chữ số La Mã màu đen trông càng thêm cổ điển, sang trọng. Em vẫn còn nhớ hồi bé được tặng đồng hồ này, em chẳng biết xem giờ thế nào vì những chữ số kia khó hiểu quá. Khi ấy, bố đã dạy cho em số đếm trong tiếng La Mã từ một đến số mười hai. Từ đó em đã biết cách xem giờ mà chẳng cần phải hỏi bố nữa.

Phía sau đồng hồ có hai cái nút nho nhỏ: một cái nút để chỉnh kim cho đúng vị trí giờ giấc nếu đồng hồ có chạy nhanh hơn hay chậm hơn vài phút, còn một nút còn lại để hẹn giờ báo thức. Mỗi lần muốn hẹn giờ, em chỉ cần dùng cái nút đó xoay vòng, nhìn theo kim giờ chạy đến giờ mình muốn là xong rồi. Mỗi sáng, tiếng chuông kêu vang như tiếng chuông trong nhà thờ ở những bộ phim em đã từng xem, nghe rất êm tai và dễ chịu, không inh ỏi chói tai như nhiều tiếng báo thức khác.

Chiếc đồng hồ này được mua từ lâu rồi nhưng nó vẫn còn bền lắm bởi em đều luôn giữ gìn nó thật cẩn thận. Cứ cuối tuần rảnh rỗi là em lại dùng khăn lau cho nó, giúp cho chiếc đồng hồ thêm sáng hơn. Em vẫn còn nhớ chiếc đồng hồ này là quà sinh nhật đầu tiên bố dành tặng cho em. Lần ấy bố đi công tác xa, vào ngày sinh nhật em, bố gọi điện về nói không thể về kịp được. Khi ấy, em đã giận dỗi mà chẳng còn tâm trạng đâu để ý đến bữa tiệc sinh nhật mình và mẹ đã dày công chuẩn bị nữa, trong đầu em chỉ còn những câu hỏi trách bố, giận dỗi với bố. Chẳng hiểu sao tối ấy trời đổ cơn mưa, khi em đang chuẩn bị thổi nến thì cửa nhà được mở ra, người bố ướt sũng vì nước mưa, bố mỉm cười và lấy từ trong cặp ra chiếc đồng hồ được bọc gói cẩn thận. Bởi vậy, chiếc đồng hồ không chỉ là người bạn giúp em dậy sớm đúng giờ mà còn là nơi lưu giữ kỉ niệm khó quên ấy của em và bố.

Học tốt !!!! k mình nha

Khách vãng lai đã xóa
Đoàn Hà Trâm Anh
26 tháng 4 2020 lúc 10:35

Người bạn giúp em luôn thức dậy đúng giờ đi học mỗi buổi sáng chính là chiếc đồng hồ báo thức. Nó là món quà xinh đẹp mà ông nội đã tặng em nhân ngày em tròn 10 tuổi.

Chiếc đồng hồ của em mang hình dáng của chú mèo máy Doremon tinh nghịch, đáng yêu. Chiếc đồng hồ khoác lên mình màu xanh da trời thật đẹp mắt. Bên trong là các chữ số từ một đến mười hai được xếp thành vòng tròn xinh xắn, đúng thứ tự. Khi bác pin đồng hồ thức dậy thì cũng là lúc cuộc chạy đua của ba anh em nhà kim bắt đầu.

Anh kim giờ lớn tuổi nhất, mập mạp nhất nên chạy chậm nhất. Anh hai kim phút nhỏ hơn anh cả kim giờ một chút nên tốc độ nhanh hơn. Nhưng người thắng cuộc luôn là em kim giây nhanh nhẹn. Ba anh em nhà kim còn có thêm một người bạn hàng xóm đó là bạn kim báo thức. Bạn kim này giúp em luôn không bị muộn giờ đến lớp. Đằng sau lưng chú Doremon là hai nút bấm điều khiển. Một nút đặt báo thức, một nút điều chỉnh giờ. Mỗi khi bác pin không chịu làm việc, em lại nhờ bố mở chiếc nắp nhỏ sau lưng chú mèo máy để thay cho bác pin người bạn mới. Cứ cuối tuần được nghỉ là em lại mang chiếc đồng hồ ra lau chùi sạch sẽ.

Em sẽ giữ gìn chiếc đồng hồ thật cẩn thận để nó mãi là người bạn tốt, đồng hành cùng em trên con đường học tập.

HOK TỐT #

Khách vãng lai đã xóa

Bài làm

“Tích… tắc… reng… reng…”, tiếng hát trong trẻo của cô bạn đồng hồ xinh đẹp đã gọi tôi dậy đón chào một ngày mới tốt lành.

Đó là chiếc đồng hồ tròn như cái bánh bao, chỉ khác là nó có chân đỡ. Cô bạn này được khoác một cái áo màu hồng phấn khá điệu đà. Phía mặt ngoài của đồng hồ được bảo vệ bởi một lớp kính khó vỡ. Nhìn qua lớp kính trong suốt ấy là cả một làng quê thanh bình với những hình ảnh bắt mắt. Trước hiên nhà, một chú bé để tóc trái đào đang cho gà ăn. Từng giây trôi qua, chú bé lại mở tay ra, đóng tay vào, những hạt thóc cứ rơi xuống từ bàn tay bé nhỏ của chú. Gần đó có những cánh đồng bát ngát thẳng cánh cò bay, phía trên bầu trời biếc xanh, những đám mây trắng hững hờ trôi. Xa xa, những chú chim hải âu đang tung cánh chấp chới bay liệng giữa bầu trời cao và xa tít tắp.

Trên “khuôn mặt” đáng yêu của cô bạn đồng hồ là đại gia đình số và các anh em nhà kim đồng hồ. Xung quanh mặt đồng hồ, các con số từ 1 đến 12 đứng thành vòng tròn như đang chơi trò mèo đuổi chuột. Các anh em nhà kim đồng hồ mới thật là hay. Bác kim giờ áo đỏ, chậm chạp, nặng nề lê từng bước khó khăn. Bác như người đã đứng tuổi, bước đi không còn nhanh nhẹn nữa. Anh kim phút màu xanh lam nhẹ nhàng đi từng bước một chậm rãi. Anh chính là một chàng thanh niên khỏe mạnh mà không hấp tấp. Bạn kim giây diện bộ váy hồng thật nhí nhảnh. Bạn hệt như một đứa trẻ tinh nghịch nhưng hoạt bát và hiếu động, luôn chạy trước các anh. Còn em kim vàng bé nhất nhưng lại… “lười” nhất. Em chẳng hề nhích chân. Tuy vậy thôi chứ em có ích lắm đấy. Em là kim hẹn giờ.

Cô bạn của tôi làm việc suốt 24 tiếng đồng hồ mà không biết mỏi. Mỗi sáng sớm, bằng bài hát quen thuộc và giọng hát trong trẻo, cô luôn gọi tôi đón chào một bình minh tuyệt vời. Từng giờ, từng phút, tôi đều được biết nhờ khuôn mặt ngộ nghĩnh của cô. Đặc biệt, các con số và kim đều được tráng một lớp dạ quang nên đêm tối, tôi cũng biết là bao nhiêu giờ. Không những thế, đồng hồ còn là một người bạn tri kỉ của tôi. Tất cả những chuyện vui, buồn tôi đều chia sẻ với cô và được đáp lại bằng những tiếng tích… tắc… Mặc dù không nói thành lời nhưng nó cũng khiến tôi thấy thanh thản hơn. Nhưng quan trọng hơn cả là bạn muốn nói: “Thì giờ là vàng bạc”.

Thời gian cứ trôi mãi. Thấm thoát đã 9 năm rồi. Đồng hồ đã trở thành cô bạn thân thiết của tôi. Tôi thầm nói: “Cảm ơn bạn nhé! Tớ hứa sẽ không phung phí thời gian đâu, bạn yêu ạ!”.

Bạn có thể tham khảo bài làm đó ở đây nha:https://yeuvan.com/ta-chiec-dong-ho-bao-thuc-van-mau-lop-6

Chúc bạn học tốt(^-^)

Khách vãng lai đã xóa

Các câu hỏi tương tự
Hưng Đặng
Xem chi tiết
Xem chi tiết
Hương Giang
Xem chi tiết
Xem chi tiết
Hoàng Thị Diệu Anh
Xem chi tiết
Nguyễn Phúc
Xem chi tiết
Hà Đức Anh
Xem chi tiết
Tiểu Sam
Xem chi tiết
hoàng cẩm tú
Xem chi tiết