Giữa sân trường tôi, đứng sừng sững một cây phượng đang nở rộ những đoá hoa đỏ thắm. Tôi không biết nó được trồng từ bao giờ, chỉ biết rằng, khi tôi mới đặt chân vào trường đã thấy nó đứng đấy như một chàng hiệp sĩ hiên ngang, che chắn nắng mưa cho tụi nhỏ trường tôi.
Cây phượng đã già lắm rồi. Thân cây đã chuyển sang gam màu xám có nhiều đốm trắng bạc vì cao tuổi. Nó giương những cánh tay che chở cho chúng tôi khỏi những tia nắng gay gắt cùa mùa hè đổ lửa. Dưới gốc cây, nổi lên những cái rễ lớn, ngoằn ngoèo, uốn lượn như những con rắn đang trườn vào bóng râm hóng mát. Phía trên là tán lá như một cái lọng khổng lồ. Tôi không biết ai đã đan những cành cây lại với nhau mà thành cái lọng khéo đến như vậy. Những chú ve thường ẩn mình trong vòm lá phượng và cất tiếng kêu ra rả suốt ngày.
Giữa khoảng trời mênh mông, những đoá hoa phượng đỏ rực nổi bật lên, rực thắm và dễ thương. Vào giờ ra chơi, những cánh hoa phượng được các bạn gái tách ra thành những chú bướm xinh xinh. Sau nhừng ưận mưa rào, hoa phượng rơi rải rác khắp sân trường tựa như cả mặt sân được trải lên một tấm thảm màu đỏ tươi, ánh lên dưới tia nắng mặt trời. Cây phượng thay lá quanh năm. Mùa đông, cây rụng hết lá, phô ra những cành trơ trụi, khẳng khiu. Nhưng sang xuân, chồi non lại nhú ra, phủ một màu xanh tươi mát cho cây. Mỗi lần như thế dường như tuổi thanh xuân lại trở về với cây phượng già, xoá đi sự già nua đã in hằn lên thân hình của nó. Sau đó không lâu, ở khắp sân trường hình ảnh của mùa hè lại được vẽ lên bằng những chùm hoa đỏ thắm. Cây phượng đem lại niềm vui sướng, háo hức cho tuổi học trò.
Mùa hè lại đến và những cánh phượng như những cánh bướm vẫn nằm trong những trang lưu bút của tụi nhỏ chúng tôi như một dấu ấn kỉ niệm đẹp mà trước lúc chia tay gửi lại cho nhau để nghỉ hè.
hok tốt~
Bài làm : Trong các cây cổ thụ, có lẽ cây đa là cây gắn bó thân thiết với dân làng em nhất. Vừa vào cổng làng được một đoạn, mọi người sẽ thấy cây đa sừng sững ven đường tỏa bóng mát một khoảng đường rộng. Một màu xanh biếc trên nền xanh da trời thật mát mẽ làm sao !
Dưới gốc đa là quán nước nhỏ. Trời nắng chang chang thế này làm mồ hôi ướt đẫm.Hễ ai đi đường mà vào quán làm cốc nước thì còn gì sướng bằng. Cây đa to đến chục người ôm. Rễ cây nổi như cồn trên mặt đất. Rễ phụ từ trên tán cây xõa cả xuống đất. Cây đa như một ông thần bên đường. Chim chóc không biết từ đâu tụ họp hót véo von rất nhộn nhịp trong vòm cây. Đám con nít nô đùa chạy giỡn dưới gốc đa.
Mấy cái lá đa còn non màu xanh dày. Khi lớn hơn một tí thì làm đồ chơi cho chúng em. Sừng trâu, sừng ngé bằng lá đa. Thân đa gần gũi có vài vết tích của chiến tranh để lại. Nó đã chứng kiến bao lớp người ra quân chiến trận, bao trận tác chiến oách liệt của dân làng em. Cây đa còn là nơi đầu tiên được treo cờ tự do, độc lập của quê nghèo.
Cây đa luôn gợi nhắc về lịch sử hào hùng của dân tộc ta. Dường như nó là hình ảnh đại diện cho nhân dân miền Bắc từ bao đời nay." Cây đa, giếng nước đầu đình" là nét văn hóa rất đỗi thân quen. Là cây cổ thụ không biết được bao nhiêu tuổi nhưng cây đa xứng đáng được vinh quang, công nhân và bảo tồn. Chúng em nên quét rác dưới gốc đa và làm những việc cần thiết để bảo vệ cây đa quê hương.