Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài
Ngọc

Tả bố của em.

Trong gia đình tôi, bố là người yêu thương tôi nhất. Bố luôn luôn lắng nghe mọi người nói và đặc biệt là tôi.

Bố có một thân hình to, cao, khoẻ mạnh. Bố rất khoẻ và luôn giúp đỡ mọi người trong gia đình. Bố có một đôi tay nổi cơ bắp, bàn tay bố có nhiều vết chai cứng như đá vì phải làm việc nhiều. Mặt bố tròn, mũi cao, mồm rộng, để râu và bố có đôi mắt màu nâu tuyệt đẹp.

Hôm nào tôi đi học, bố và mẹ cũng ra tiễn tôi. Bố dặn dò tôi rất kỹ, nào là “đi học hôm nay phải…”, rồi thì “phải nghe lời cô giáo…”, nhưng câu cuối cùng vẫn là “con đi đường cẩn thận nhé”. Khi đi học về, đang dắt xe vào nhà thì tiếng nói của bố từ trong nhà vọng ra “Con đã về rồi à?”. Nhưng bố cũng rất nghiêm khắc, những hôm nào tôi mắc khuyết điểm, hay bị điểm kém thì bố lại bắt tôi làm bản kiểm điểm. Tuy vậy, nhưng tôi vẫn yêu bố.

Bố tôi! Một người trụ cột trong gia đình. Đối với tôi, bố cho việc lớn thành việc nhỏ, việc nhỏ thì cho qua. Bố tôi là một tấm gương sáng cho gia đình. Tục ngữ có câu “con không cha như nhà không có nóc ” và đúng là như vậy. Bố con như người cha trong câu tục ngữ ấy, là một con người mẫu mực, một trụ cột không thể thiếu trong gia đình tôi. Là một người siêng năng, kiên trì, thông minh khác hẳn những người khác và đã có ý định làm gì thì phải làm cho bằng được nên bố được rất nhiều người kính trọng.

Tôi rất tự hào khi là con trai của bố, con sẽ luôn ghi nhớ những điều bố dạy bảo và sẽ cố gắng học thật giỏi để không phụ công ơn của bố.

Trong gia đình tôi, bố là người yêu thương tôi nhất. Bố luôn luôn lắng nghe mọi người nói và đặc biệt là tôi.

Bố có một thân hình to, cao, khoẻ mạnh. Bố rất khoẻ và luôn giúp đỡ mọi người trong gia đình. Bố có một đôi tay nổi cơ bắp, bàn tay bố có nhiều vết chai cứng như đá vì phải làm việc nhiều. Mặt bố tròn, mũi cao, mồm rộng, để râu và bố có đôi mắt màu nâu tuyệt đẹp.

Hôm nào tôi đi học, bố và mẹ cũng ra tiễn tôi. Bố dặn dò tôi rất kỹ, nào là “đi học hôm nay phải…”, rồi thì “phải nghe lời cô giáo…”, nhưng câu cuối cùng vẫn là “con đi đường cẩn thận nhé”. Khi đi học về, đang dắt xe vào nhà thì tiếng nói của bố từ trong nhà vọng ra “Con đã về rồi à?”. Nhưng bố cũng rất nghiêm khắc, những hôm nào tôi mắc khuyết điểm, hay bị điểm kém thì bố lại bắt tôi làm bản kiểm điểm. Tuy vậy, nhưng tôi vẫn yêu bố.

Bố tôi! Một người trụ cột trong gia đình. Đối với tôi, bố cho việc lớn thành việc nhỏ, việc nhỏ thì cho qua. Bố tôi là một tấm gương sáng cho gia đình. Tục ngữ có câu “con không cha như nhà không có nóc” và đúng là như vậy. Bố con như người cha trong câu tục ngữ ấy, là một con người mẫu mực, một trụ cột không thể thiếu trong gia đình tôi. Là một người siêng năng, kiên trì, thông minh khác hẳn những người khác và đã có ý định làm gì thì phải làm cho bằng được nên bố được rất nhiều người kính trọng.

Tôi rất tự hào khi là con trai của bố, con sẽ luôn ghi nhớ những điều bố dạy bảo và sẽ cố gắng học thật giỏi để không phụ công ơn của bố.

yuriboyka
13 tháng 3 2018 lúc 10:54

bo em la bo cua may

Phước Lộc
13 tháng 3 2018 lúc 10:55

Gia đình em có 4 người, mẹ em, bố em, anh hai và em. Mẹ em lúc nào cũng dễ dãi, nuông chiều con cái, còn bố em thì ngược lại, rất nghiêm túc. Thế nhưng em vẫn kính yêu bố em vô cùng.

Nhìn bố, ít ai nghĩ rằng ba đang ở vào độ tuổi bốn mươi lăm. Vì tóc bố vẫn còn đen, chỉ có lơ thơ vài sợi tóc trắng. Người bố hơi cao, không mập lắm, nên có vẻ khỏe khoắn. Sở dĩ được như vậy là do bố em năng tập thể dục vào mỗi buổi sáng. Nghe bà nội em kể rằng, thuở nhỏ bố em rất thích chơi thể thao; bóng chuyền, bóng bàn môn nào bố cung giỏi. Gương mặt bố hao hao hình chữ điền, trông đầy nét cương nghị.

Hàng ngày, sau giờ làm việc ở cơ quan về, bố em còn cuốc đất vun gốc cho mấy cây trồng xung quanh nhà. Cho nên, tuy vườn không phải là rộng lắm nhưng có nhiều thứ hoa quả. Cây nào cây nấy thẳng lối ngay hàng, đẹp chẳng khác chi một công viên nho nhỏ.

Đêm đêm, bố em hay thức tới khuya để làm thêm một số công việc tăng thu nhập cho gia đình. Em biết rõ điều đó lắm. Vì chúng em mà bố em phải chịu nhiều vất vả. Nhưng bố nào có quản khó nhọc gì đâu. Bố thường nói với mẹ em rằng, dù cực khổ mấy cũng chịu được, miễn là nhìn thây chúng em ngoan ngoãn, siêng năng học hành là ba đã vui rồi. Bây giờ em mới hiểu câu “Công cha như núi Thái Sơn” thật là cao cả biết dường nào.

Những lúc rảnh rỗi, bố em thường dắt chúng em đi dạo quanh làng. Vừa đi, bố vừa kể chuyện hay giảng giải những điều thắc mắc chúng em thường gặp. À, mà sao cái gì bố cũng biết, biết nhiều thứ lắm. Anh Hai và em cứ nhờ bố giảng cho bài văn, hướng dẫn cho bài toán. Bố đúng là ông thầy thứ hai, ở nhà.

Em rất kính yêu bố em. Nhờ có bố mà cả gia đình sống trong cảnh ấm no, hạnh phúc. Cho nên, lúc nào, em cũng cố gắng học thật giỏi để bố em được vui lòng.

Phan Lê Gia Khang
6 tháng 5 2021 lúc 16:10

  Hình ảnh người bố luôn là đề tài muôn thưở trong văn hóa và cuộc sống của con người Việt Nam. Như bao người khác, em rất may mắn được sinh ra trong một gia đình đầm ấm gồm 4 thành viên: Bố, mẹ, em trai và em. Mọi người trong gia đình em luôn yêu quý và đùm bọc lẫn nhau. Một đứa em ngoan ngoãn, một người mẹ dịu hiền và đặc biệt nhất người em luôn luôn thần tượng và gần gũi chính là bố của em.

  Bố em tên là Phan Phi Thạch, năm nay bố đã 37 tuổi. Bố em làm nghề sữa chữa máy tính. Thân hình bố cao, to vạm vỡ. Làn da cuẩ bố rám nắng trong rất cương tráng. Dưới hàng lông mày rậm là đôi mắt to luôn ánh lên sự yêu thương và quan tâm đến mọi người. Nhìn vào ánh mắt ấy mắt ây em cảm nhận được cả một bầu trời yêu thương. Mỗi khi mắc lỗi, ánh mắt ấy lại ánh lên sự nghiêm nghị khiến em phải tự nhìn lại bản thân để rút kinh nghiệm và không phạm sai lầm lần nữa. Nhưng cũng khi em vấp ngã, thất bại khi đã cố gắng hết sức thì bố cũng không hề trách móc, ánh mắt bố toát lên sự bao dung, ánh mắt đó khiến em liên tưởng đến một câu hát:" Tình cha ấm áp như vầng Thái Dương", nó rất đầm ấm và vĩ đại vô cùng. Trán của bố em cao, vuông. Chính vầng trán ấy đã bao đêm thao thức, suy tư để tìm ra hướng giải quyết cho gia đình. Mái tóc bố đã lấm tấm những sợi bạc theo thời gian. Vào thời gian rãnh rỗi, bố em rất thích đọc báo và xem thời sự cho nên bố có vốn hiểu biết uyên thâm về mọi lĩnh vực của đời sống kinh tế, chính trị đến văn hóa, giáo dục. Vì vậy mà từ khi biết nhận thức và tiếp thu, bố đã dạy em nhiều điều hay lẽ phải, cách nói chuyện lễ phép với người lớn để rồi em khôn lớn hơn mỗi ngày. Giọng của bố lúc dạy dỗ các con rất trầm ấm, dứt khoát mà đầy yêu thương, trìu mến. Bố em làm việc rất nghiêm túc nhưng vào những giờ giải lao bố lại rất vui vẻ và trông bố trẻ trung hơn nhiều. Cầm cây đàn ghi ta trên tay, bố hát vang các bài hát về quê hương đất nước. Giọng hát của bố nghe rất hay, lúc trầm, lúc bỗng khi lại du dương. Bố là người rất khéo tay. Mọi đồ đạc trong nhà hầu hét là do bố tự tay làm, từ chiếc bàn học, cái kệ sách đến cái nôi ngày nhỏ em nằm. Nhờ bàn tay của bố mà mọi đồ đạc trong nhà đều rất đẹp đẽ. Tối tối thì bố dạy em học bài. Tính tình bố em rất ân cần, chu đáo, khi thì hiền lành nhưng cũng có lúc rất cương quyết, nghiêm nghị. Đối với bà con hàng xóm, có việc gì thì bố luôn sẵn sàng giúp đỡ thế nên mọi người đều kính nể và yêu quý bố.

  Nếu mẹ là người ân cần, chu đáo, tần tảo sớm hôm lo cho cả gia đình thì bố lại chính là người đàn ông đầy nghị lực, gánh vác mọi công việc lớn nhỏ trong nhà như ca dao có câu: " Nước biển mênh mông không đông đầy tình mẹ. Mây trời lồng lọng không phủ kính công cha." Em rất tự hào khi có một người bố như vậy. Theo em thì bố của mình như một cây đại thụ che chở mọi người trong gia đình khỏi những giông tố, bão táp. Em luôn tự nhủ với lòng mình rằng sẽ học thật giỏi để không phụ lòng mong mỏi của bố.

Khách vãng lai đã xóa

Các câu hỏi tương tự
Nguyễn Trung Dũng
Xem chi tiết
nguyenvankhoi196a
Xem chi tiết
Linh vk Jimin
Xem chi tiết
Fudo
Xem chi tiết
Nguyễn Trung Dũng
Xem chi tiết
TRanNgocHuyen
Xem chi tiết
Đinh Hoàng Yến Nhi
Xem chi tiết
Nguyễn Dương Nguyệt Linh
Xem chi tiết