Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài
Dung Thùy

Tả bác nông dân đang cày ruộng

Huỳnh Bá Nhật Minh
15 tháng 4 2018 lúc 18:30

Bác Tùng là một nông dân cần cù, chất phác. Bác là người họ hàng của gia đình em. . Em được biết đến bác là nhờ một lần về thăm quê ngoại. Gặp bác khi bác đang cày ruộng.


Hôm ấy, trên đường về quê em phải qua một cánh đồng rộng. Xa xa là dãy núi tím ngắt. Con mương nhỏ dẫn nước chạy men theo con đường trải đá răm. Đang vui vẻ nói chuyện cùng bố. Bố em dừng lại chào to: “ Chào bác Hải, trưa rồi mà vãn không nghỉ tay à?”

Bác Tài đang cày ruộng. Bác ngừng trâu. Dừng lại, nở nụ cười thật tươi chào lại bố con em. Năm nay bác chừng ngoài bốn mươi tuổi rồi. Dáng người bác cao lớn, vạm vỡ. Trên khuôn mặt chữ điền là đôi mắt to và sáng. Da bác sám nắng, tay chân chắc nịch. Bác say sưa cày ruộng trong chiếc áo đen đã bạc màu, ướt đẫm mồ hôi. Chiếc quần vải màu xanh dày dặn được xắn cao để lộ màu da chân đỏ au, vồng lên những bắp thịt cuồn cuộn, rắn chắc. Đôi tay cứng cáp điều khiển cái cày khéo léo. Một tay bác cầm chuôi cày, còn tay kia thì cầm cái roi dài để phết vào mông trâu khi nào trâu lười biếng. Theo lưỡi cày, đất được lật lên ngọt xớt, phơi mình trên thửa ruộng chạy dài, thẳng tắp. Thỉnh thoảng bác lại quất nhẹ vào lưng trâu, miệng quát to: "Ngọ! Ngọ!". Hai con trâu đi chậm rãi dần vì phải kéo cả lưỡi cày, lật bao nhiêu lớp bùn đất. Trong ruộng có nước, khi lưỡi cày đi qua, nó để lại trong nước những hình xoắn tròn to, rồi nhỏ dần nhỏ dần. Khi cày đã thấm mệt, bác dừng lại nghỉ ngơi. Bác ngồi dưới một gốc cây to rồi lấy trong túi ra một gói thuốc rê đã được vê thành từng điếu rồi châm lửa hút. Lúc này, các động tác của bác chậm rãi. Hai con trâu khoan thai, vẫy đuôi găm cỏ. Mặt trời giờ đã lên cao, ánh nắng rải chan hoà khắp thửa ruộng. Mặt bác nhễ nhãi mồ hôi, nhưng bác vẫn cùng con trâu tiếp tục cày xong thửa ruộng. Trâu sau một lát nghỉ ngơi, lại ngoan ngoãn bì bõm kéo cày theo sự điều khiển của bác. Em thấy quý và cảm phục bác làm sao. Nhìn những hàng đất cày thành luồng trông rất đẹp dưới nắng trưa, em lại nhớ đến câu tục ngữ: "Ăn một bát cơm, nhớ người cày ruộng".


Em và bố tiếp tục lên xe vào nhà nội, mỗi lúc một xa, bóng bác Hải khuất dần. Để làm ra hạt gạo, người nông dân phải đổ biết bao mồ hôi, công sức. Em thầm cảm ơn các bác nông dân , những người đã cho ta bát cơm trắng, dẻo thơm trong sự nhọc nhằn vất vả của mình.

Chúc bạn học giỏi nha!!!

Barbie Vietnam
15 tháng 4 2018 lúc 18:27

   Nói đến bác nông dân đang cày ruộng, em nhớ đến bác Tám ở quê ngoại.  Bác là một nông dân cần cù chất phát, bác chuyên đi cày thuê kiếm cơm, nên bác là người sử dụng cày rất thành thạo. Em biết được bác là nhờ hôm Trung thu về thăm quê ngoại.

   Hôm ấy, trên đường em phải qua một cánh đồng rộng mênh mông. Em đang ngồi trên xe mà lòng cứ nôn nao mong chóng về gặp ngoại. Nhưng mà oái ăm thay, giữa đường xe bị hỏng nên em phải đi bộ qua con đường khá dài. Chính trên con đường này, em được làm quen với bác Tám cày ruộng. Tiếng “ví tá” của bác làm em chú ý và tìm cách làm quen. Bác trạc năm mươi tuổi. Khác với những người ở phố, bác có một thân hình cường tráng, vạm vỡ rắn chắc làm sao. Gương mặt bác trông hơi khắc khổ: da sạm nắng, tay chân chắc nịch bị phủ một lớp bùn đất vì bác đang cày. Quần bác xắn cao, đôi tay nhanh nhẹn chỉ lái cặp trâu. Một tay bác nắm sợi dây đang mắc vào mũi trâu, còn tay kia thì nắm cái roi dài để phết vào mông trâu khi nào trâu lười biếng không đi. Mồ hôi bác đang đầm đìa nhỏ giọt, miệng bác luôn “ví thá, tá ví” làm em thấy lạ tai. Hai con trâu đi chậm chạp vì phải kéo cá lưỡi cày lật bao nhiêu lớp bùn đất. Lúc ấy trong ruộng có nước, khi lưỡi cày đi qua, nó đê lại trong nước những hình xoắn tròn to, rồi nhỏ dần dần. Bác cày rất kĩ. Không để sót khoảnh đất nào. Nhìn cách làm, em thấy được đức tính kĩ lưỡng của bác.

   Khi cày gần nửa đám ruộng, bác nghỉ giải lao. Lúc đó, bác đến một gốc cây đa, nằm gác chăn lên rễ cây để nghỉ, mắt bác lim dim như muốn ngủ. Lúc này hai con trâu đang vẫy đuôi gặm cỏ. Khi bác tiếp tục công việc, trời đã nắng gắt, người và vật bắt đầu thấm mệt, mồ hôi nhễ nhại. Em thấy thương và cảm phục bác làm sao. Nhìn những hàng đất cày thành luống trông rất đẹp dưới nắng trưa, em nhớ đến câu tục ngữ: Ăn một bát cơm, nhớ người cày ruộng.

  Hình ảnh vất vả trên đồng ruộng của bác Tám theo em mãi về thành phố đến hôm nay.


 


 

Lê Hữu Phúc
15 tháng 4 2018 lúc 18:28

Hè vừa rồi, khi về quê thăm nội, tôi làm quen với bác Tám và được xem bác cày ruộng.

Hôm ấy, sau một đêm mưa nước ngập đồng, từ mờ sáng tôi đã theo bác Tám ra đồng. Bác có vóc người khỏe mạnh, tuổi khoảng trên bốn mươi. Nước da ngăm đen, đầu đội chiếc nón lá cũ. Bác mặc áo bà ba, quần cụt đen, để lộ cánh tay và bắp chân thật rắn chắc. Gương mặt bác trông đã già trước tuổi nhưng biểu hiện nét phúc hậu và thật thà, miệng bác ngậm điếu thuốc, tay dắt trâu, vai vác cày ra đồng. Cánh đồng lúc này đã ngập nước trắng xóa mênh mông nó chia ngang, chia dọc những bờ đê nhỏ. Các bác nông dân ở các thửa ruộng đã có mặt tự bao giờ. Đến nơi, bác bảo tôi ngồi dưới bóng cây mát. Bác bắt cày vào ách đôi trâu. Rồi tay phải bác nắm chặt cày, tay trái bác cầm roi đánh vào lưng trâu để ra hiệu cho cặp trâu xuống ruộng. Bác bắt đầu cày ở vòng ngoài rồi lẫn vào trong, cặp trâu quẹo trái quay phải theo tiếng "Ví, thá” của bác. Tiếng lội bì bõm của người và vật hòa lẫn tiếng điều khiển trâu của các bác nông dân tạo nên một âm thanh nhộn nhịp, phá tan bầu không khí yên tĩnh của cánh đồng. Lưỡi cày từ từ lướt đi rẽ nước và đất bùn ra hai bên. Trâu lặng lẽ kéo cày, chân nó bị lún sâu xuống bùn, bước chậm chạp, miệng thở phì phò, bọt miệng đầy nước dãi, mắt nó đỏ gay. Tuy thế nó vẫn ra sức kéo cày, cổ nó rướn thẳng bước nặng nhọc, nó vẫn tiến tới theo sự điều khiển của bác Tám. Đôi lúc nó chừng như mệt quá, nó muốn dừng lại, nhưng bác Tám gõ chiếc roi lên sừng là nó cố sức tiến lên. Bác Tám khéo léo điều khiển lưỡi cày ăn sâu xuống đất, lưng bác cũng ướt đẫm mồ hôi. Cày được một lúc bác dừng lại nghỉ mệt lấy thuốc ra hút và trò chuyện với tôi. Rồi bác tiếp tục công việc cho đến khi mặt trời lên đỉnh đầu, cũng là lúc cày xong thửa ruộng. Bác tháo cày và dắt trâu về nhà.

Nhìn những luống cày mới úp lên nhau, tôi thầm nghĩ mai đây cánh đồng lúa này sẽ mọc bời bời và cho ta những hạt thóc quý thơm ngon nuôi sống mọi người… Em thầm cảm ơn các bác nông dân cần cù như bác Tám đã đổ bao nhiêu giọt mồ hôi cho chúng em những bát cơm thơm dẻo… 


 

Lê Hữu Phúc
15 tháng 4 2018 lúc 18:30

Tuy nắng hè gay gắt đang sắp sửa đổ xuống cánh đồng làng nhưng em vẫn dừng lại để quan sát công việc cày ruộng của bác Tư.

Bác Tư có dáng người cao lớn, nước da ngăm đen, đầu đội nón lá rộng vành. Bác mặc bộ bà ba màu nâu sẫm, áo đã sờn bạc ở vai.

Bác đang say sưa cày ruộng, tay phải nắm chặt cán cày, tay trái cầm roi tre, mắt đăm đăm nhìn về phía trước. Con trâu khoác ách trên vai nhưng vẫn bước phăng phăng, lưỡi cày chúi sâu vào lòng đất, từng lớp đất được lật lên thẳng tắp. Tay bác vẫn giữ vững cán cày, lái trâu đi theo ý muốn của mình. Trâu đi thật nhanh và bước chân bác Tư thật dài, mới một lát mà đã tới bờ ruộng. Quay mình, bác nhanh nhẹn nhắc cán cày quay vòng theo kịp bước trâu đi. Trời nắng chang chang, cánh đồng như đổ lửa. Hơi nước bốc lên bao bọc lấy thân người. Mồ hôi từ trán bác Tư rơi thánh thót, mặt bác đỏ bừng, con trâu như pho tượng đồng đen đang tắm nắng. Dường như trâu cũng thâm mệt nên bước đi chậm dần, mồm thở phì phò. Ây vậy mà bác Tư vẫn mải miêt làm.

Nắng trưa đã rọi xuống đỉnh đầu, bác cho trâu dừng lại. Trâu được bác cho đi trầm mình dưới dòng kênh. Bác ngồi trên bờ nghỉ ngơi, hút thuốc. Bác tỏ vẻ hài lòng trước công việc đã làm.

Nhìn bác Tư làm việc, em nghĩ rằng công việc của bác thật vất vả và cũng thật là cao quí. Đế có được hạt gạo, bác Tư và bao người nông dân khác phải trải qua nhiều gian khổ, phải chông chọi với nắng trời, bất chấp mưa gió đế cày bừa, gieo hạt giống cho mùa sau. Rồi đây trên thửa ruộng mới cày này sẽ rập rờn sóng lúa, lúa nặng trĩu bông. Mùa màng bội thu, no ấm sẽ đến với bác Tư và đến với những người lao động cần cù.

Em thầm nghĩ:

Muốn no thì phải chăm làm

Một hạt thóc vàng chín giọt mồ hôi Em cảm thấy biết ơn và yêu quí bác Tư, người đã trực tiếp làm ra bao hạt thóc vàng.

Lê Hữu Phúc
15 tháng 4 2018 lúc 18:31

sai thì chữa lại giùm mình

Dung Thùy
15 tháng 4 2018 lúc 19:06
Cảm ơn các bạn nhiều nhé <3

Các câu hỏi tương tự
Huy Nguyễn
Xem chi tiết
ARMY 2k7
Xem chi tiết
Trinh Nhu Quynh
Xem chi tiết
Duong Minh Huyen Trang
Xem chi tiết
Huỳnh Bá Nhật Minh
Xem chi tiết
Tui FA
Xem chi tiết
nguyễn trần mạnh đoàn
Xem chi tiết
Hà Na
Xem chi tiết
Nguyễn hà vy
Xem chi tiết