thùng rác mình nhanh nhất tik mình nha
thùng rác
ủng hộ cho mình lên 100 nha các bạn
thùng rác mình nhanh nhất tik mình nha
thùng rác
ủng hộ cho mình lên 100 nha các bạn
một anh chàng làm nghề diễn viên trong khi chờ bắt đầu diễn anh đứng bên canh cái cây có khắc hình con rồng của sàn diễn. Một người hâm mộ anh lại hỏi anh đóng vai gì anh nói vai tôi là ở ngay cái cây tôi đang đứng. Vậy hỏi anh ấy đóng vai gì?
Những câu đố vui nhé!!
Quần rộng nhất là quần gì?
Cái gì của chồng mà vợ thích cầm nhất (không nghĩ lung tung)?
Cái gì mà đi thì nằm, đứng cũng nằm, nhưng nằm lại đứng?
Câu này nghĩa là gì: 1' => 4 = 1505
Môn gì càng thắng càng thua ?
Con gì đầu dê mình ốc ?
Con gì đập thì sống, không đập thì chết?
Có 1 đàn chuột điếc đi ngang qua, hỏi có mấy con?
Bỏ ngoài nướng trong, ăn ngoài bỏ trong là gì?
Trong 1 cuộc thi chạy, nếu bạn vượt qua người thứ 2 bạn sẽ đứng thứ mấy?
3 + 3 = ?
Đó mn bài gì đây nha :
{ Verse 1 }
Anh và tôi thật ra gặp nhau và quen nhau cũng đã được mấy năm
Mà chẳng có chi lời hỏi thăm
Rằng giờ này đã ăn sáng chưa ?
Ở bên ấy nắng hay mưa ?
Anh và tôi thật ra MmMmm mải me nhìn lén nhau
Và không một ai nói nên câu
Rằng người ơi tôi đang nhớ anh
Và anh có nhớ tôi không ?
{ Pre - Chorus }
Tôi ... từ lâu đã thích anh rồi
Chỉ mong hai ta thành đôi
{ Chorus }
Anh nhà ở đâu thế ?
Cứ tới lui trong tim tôi chẳng nhớ đường về ah
Cứ khiến cho tôi ngày đêm phải khóc rồi cười vì nhớ một người
Khiến trái tim tôi lâu nay tương tư về anh đấy
Chỉ muốn anh có thể nghe được hết tâm tư này
Nhưng lại sợ anh từ chối
Muốn nói rồi lại thôi ...
Nên anh và tôi vẫn thế
Hooh Hooh Hooh x 3
Hey nhà anh ở đâu thế ?
Chẳng cần để ý người khác nói nhưng gì
Anh hoàn toàn không sao nhưng đôi lúc thật ích kỷ
Anh thật sự thích em
Anh muốn tiến tới làm quen
Nhưng do đôi lần ngốc nghếch đã chẳng dám gọi tên
Anh muốn điều gì anh cũng không biết
Nhưng hãy cứ gọi nó là tình yêu đê
Em ơi em à nhà em ở đâu thế ?
Sao cứ tới tới lui lui trong tim anh chẳng nhớ đường về
Gios lay cành trúc la đà
Em có muốn về nhà với anh không ?
Anh ngỏ lời em lại " Ái chà chà "
Chắc trong đầu đang suy nghĩ tôi thì về cùng anh
Nhưng nó là thính hay thật
Lời em nói toàn thứ đường mật
Không đi bên anh em chắc vẫn hạnh phúc
Bởi vì anh chẳng có gì
Chỉ là một thằng chân đất thôi ...
Tôi ... từ lau đã thích anh rồi
Chỉ mong hai ta thành đôi
Nhà anh ở đâu ?
Cứ tới lui trong tim tôi chẳng nhớ đường về ah
Cứ khiến cho tôi ngày đêm phải khóc rồi cười vì nhớ một người
Khiến trái tim tôi lâu nay tương tư về anh đấy
Chỉ muốn anh có thể nghe hết tâm tư này
Nhưng lại sợ anh từ chối
Muốn nói rồi lại thôi...
Nên anh và tôi vẫn thế
Ấp úng mấy câu thương nhau nhưng chẳng nói gì
Nên anh và tôi vẫn thế
Vẫn chẳng thể đi bên nhau cùng chung lối về
Thật buồn ghê...
Hooh Hooh Hooh x3
Hey anh nhà ở đâu thế ?
Ai nhanh mk tk cho nhé
Quyền lực của lời khen
Những lời động viên, khích lệ có sức nặng gấp nhiều lần lời trách móc. Biết cách khen ngợi, phát huy sức mạnh của lời khen đúng lúc và chân tình chính là thể hiện sự tôn trọng người khác một cách tinh tế nhất.
New York tráng lệ và sôi động, cuộc sống và tất cả những gì được chứng kiến ở đây khiến một đứa trẻ chín tuổi như tôi cảm thấy sợ hãi. Ba tôi đã cố gắng xin cho tôi vào học tại một trường học nhỏ cách nhà không xa.
Những ngày tháng đầu tiên ở trường mới, tôi hoàn toàn cô độc. Tất cả học sinh đều xa lánh thay vì giúp đỡ tôi hòa nhập. Thậm chí khi tôi chủ động làm quen, chúng bỏ đi, chẳng thèm nhếch mép sau khi đã ném về phía tôi những cái nhìn chế giễu, miệt thị. Vài đứa lớn còn tụ tập lại để bắt nạt tôi.
Tôi lờ mờ hiểu rằng ở đây chẳng ai ưa một đứa trẻ da đen con nhà nghèo, gầy gò và quê mùa như tôi cả. Suốt ba tháng, tâm lý sợ hãi và bị bỏ rơi khiến tôi gần như đứng bét lớp, mặc dù chương trình học đối với tôi chẳng khó khăn gì.
Thế nhưng, sau kỳ nghỉ đông mọi sự đã khác khi thầy Sean tới. Thầy được phân công chủ nhiệm lớp tôi thay cho thầy Paul bị nằm viện. Thầy rất nghiêm khắc, nhưng không nặng lời với bất kỳ ai. Dần dần lớp học trở nên có trật tự hơn, và những rắc rối của tôi cũng giảm đi nhiều. Có một điều tôi cảm thấy được an ủi, đó là thầy Sean cũng là người da đen.
Một ngày, đó là ngày mà tôi chẳng thể nào quên, khi thầy Sean công bố kết quả thi giữa kỳ. Thầy nhìn khắp cả lớp, từng người một, và khi tới tôi, thầy dừng lại thật lâu làm tôi cảm thấy run sợ. Nhưng rồi thầy vui vẻ nói: “Bài thi này các em làm rất tốt, nhưng luôn có một người làm tốt nhất. Thầy hoan nghênh tất cả các em”. Khỏi phải nói lúc đó tôi vui như thế nào, vì tất cả các lần thầy Paul đọc điểm thi tôi đều bị than phiền.
Cuối buổi học, thầy nói tôi ở lại. Tôi sợ, rụt rè đến bên thầy, ấp úng: “Thưa thầy…”. “Ồ, Joe, hôm nay em là người làm bài tốt nhất đấy, tuyệt lắm!”. Tôi òa khóc, cái điều mà tôi chưa từng làm từ khi tới đây. Thầy Sean ôm tôi vào lòng: “Đừng sợ, cố gắng lên, có thầy luôn bên em”.
Những lời của thầy Sean đã làm thay đổi cuộc đời tôi. Lúc nào trong đầu tôi cũng có hình ảnh của thầy đang cổ vũ cho tôi. Và tôi trở lại là tôi, học sinh xuất sắc nhất lớp vào cuối năm học đó, giống như khi tôi còn ở Chicago.
Năm sau, thầy Sean lại ra đi khi thầy Paul khoẻ trở lại. Nhưng lúc nào tôi cũng thấy như có thầy ở bên, và năm đó, cũng như những năm về sau, tôi luôn là người đứng đầu lớp.
Mãi sau này, khi tôi học đại học, khi tôi bảo vệ luận án tiến sĩ, và ngay giờ đây khi tôi đang đứng giảng bài trước hàng trăm sinh viên của một trường đại học danh tiếng, không khi nào tôi quên được hình bóng thầy.
Hôm qua, tôi mừng đến phát khóc khi biết được địa chỉ của thầy sau 40 năm xa cách. Tôi đã lái xe một mạch 300km tới thăm người thầy mà tôi kính yêu nhất đời.
Gặp lại thầy, tôi bật khóc, những kỷ niệm ngày đó bỗng sống lại như mới. “Ồ, Joe – thầy nói hệt như 40 năm trước – em vẫn yếu đuối như ngày nào”. Tôi lặng người khi nghe thầy kể: “Hôm đó, bài làm em chỉ được điểm B, nhưng em đã cố gắng. Nhìn vào em, thầy thấy lại mình nhiều năm trước. Khi đó, một lời động viên của cô giáo đã giúp thầy vượt qua tất cả. Thầy đã tin rằng em cũng vậy, đó là lý do mà thầy gọi em ở lại hôm ấy. Và thầy không lầm”.
Một lời khen đúng lúc mới kỳ diệu làm sao !
Tớ đố các cậu :
Nắng 3 năm tôi ko bỏ bạn,mưa 1 ngày sao bạn lại bỏ tôi,là cái gì ?
Ai trả lời đúng mình cho 1 tick nha !
1. Bốn bề thành lũy xây cao
Hai bên tướng sĩ cùng vào tiến công.
Là cái gì?
2. Bốn chân đều chẳng biết đi
Có cánh nhẵn bóng phẳng lì chẳng bay.
là cái gì?
3. Bác học trí thức là ta
Lòng luôn rộng mở người ta trông vào.
Là cái gì?
4. Ba mươi sáu tuổi suốt đời
Không già, không trẻ hẹn người cùng ca.
là cái gì?
5. Bụng thì võng, lưng thì gù
Cơm ăn hai bữa chẳng thù oán ai.
Là cái gì?
6. Bụng còn gạo lục bục sôi
Gạo thành cơm chín thì tôi im lìm.
Là cái gì?
7. Bỏ tiền mua về luộc ăn
Mang tiếng nhờ vả tiện tằn ăn theo.
Là cái gì?
8. Có miệng mà ngửa lên trời
Ruột gan nóng bỏng, đứng nơi góc nhà.
Là cái gì?
9. Có mặt mà chẳng có đầu
Mênh mông sóng trải một màu xanh trong.
Là mặt gì?
10. Có một ông ở trong nhà
Cơm thì ăn trước trẻ già ăn sau.
Là cái gì?
11. Có gáy có ruột mỏng dày
Bụng chứa toàn chữ vơi đầy ý xa.
Là cái gì?
12. Có quả rồi mới có hoa
Mỗi khi hoa nở sáng lòa trời mây.
Là quả gì?
Ba năm nắng tôi ko bỏ bạn, một ngày mưa bạn lại bỏ tôi là cái gì?
5 thằng vác một đôi sào
Lùa đàn trâu bạch chạy vào trong hang
Là gì?
Thân em thì nhỏ tí ti
Các bà, các chị, các dì đều thương
Em đi, em lại bốn phương
Dọc ngang lắm lối, lách luồn nhiều nơi
Tấm thân hiến trọn cho người
Sang hèn chẳng chê chuộng
Giúp người chẳng quản công
Là gì?
NẮNG BA NĂM TÔI KHÔNG BỎ BẠN MƯA MỘT NGÀY SAO BẠN LẠI BỎ TÔI LÀ CÁI GÌ