Thái độ và tình cảm của nhân vật “tôi” đối với lão Hạc có sự thay đổi qua từng tình huống truyện.
- Lúc đầu nghe chuyện của lão với thái độ thờ ơ, dửng dưng
- Khi nghe câu chuyện của lão về con trai, ông giáo đã thốt lên: “Lão Hạc ơi! Bây giờ thì tôi hiểu tại sao lão không muốn bán con chó Vàng của lão. Lão chỉ còn một mình nó để làm khuây” -> nhân vật "tôi" bắt đầu có sự đồng cảm với hoàn cảnh của lão Hạc.
- Khi thấy lão Hạc khóc: “Tôi muốn ôm choàng lấy lão mà òa lên khóc. Bây giờ thì tôi không xót xa năm quyển sách của tôi quá như trước”. Nhân vật “tôi” đã hoàn toàn hiểu được nỗi đau trong lòng lão Hạc. Dùng cách động viên an ủi chia sẻ với lão để vơi đi những buồn đau. Bên cạnh đó giúp đỡ lão âm thầm trong những ngày túng thiếu.- Khi chứng kiến cái chết dữ dội của lão Hạc: Nhân vật “tôi” đã vô cùng cảm động, hứa làm tròn những điều mà lão Hạc gửi gắm.
=> thái độ của nhân vật "tôi" đối với lão Hạc có sự biến chuyển theo hướng tích cực
Thái độ và tình cảm của nhân vật “tôi” đối với lão Hạc có sự thay đổi qua từng tình huống truyện.
- Lúc đầu nghe chuyện của lão với thái độ thờ ơ, dửng dưng
- Khi nghe câu chuyện của lão về con trai, ông giáo đã thốt lên: “Lão Hạc ơi! Bây giờ thì tôi hiểu tại sao lão không muốn bán con chó Vàng của lão. Lão chỉ còn một mình nó để làm khuây” -> nhân vật "tôi" bắt đầu có sự đồng cảm với hoàn cảnh của lão Hạc.
- Khi thấy lão Hạc khóc: “Tôi muốn ôm choàng lấy lão mà òa lên khóc. Bây giờ thì tôi không xót xa năm quyển sách của tôi quá như trước”. Nhân vật “tôi” đã hoàn toàn hiểu được nỗi đau trong lòng lão Hạc. Dùng cách động viên an ủi chia sẻ với lão để vơi đi những buồn đau. Bên cạnh đó giúp đỡ lão âm thầm trong những ngày túng thiếu.- Khi chứng kiến cái chết dữ dội của lão Hạc: Nhân vật “tôi” đã vô cùng cảm động, hứa làm tròn những điều mà lão Hạc gửi gắm.
=> thái độ của nhân vật "tôi" đối với lão Hạc có sự biến chuyển theo hướng tích cực