Về thăm cô giáo
Bao tháng năm dòng em ở nơi xa
Nay về thăm, cô thành người tuổi tác
Hai cánh hao gầy, tóc đà chuyển bạc
Đứa học trò xưa cô vẫn nhận ra
Em đã từng đi muôn dặm hải hà
Vẫn nhớ như in bao lời cô dạy
Ngắt đúng dấu câu, chấm than, dấu phẩy
Nắn nót từng ly nét chữ- nết người
Những năm chiến tranh sơ tán nhiều nơi
Lán lớp, ghế, bàn, tranh tre nứa lá
Cơm độn sắn, khoai cần chi thịt cá
Miệng cười tươi phơi phới tuổi trăng tròn
Hết giờ học cô lội suối trèo non
Cùng học trò nam đốn cây, hái củi
Đường dốc, trượt trơn chúng em ngã dụi
Còn cô thì áo ướt đẫm mồ hôi
Đứng giữa đồi cao cô vẫn tươi cười
Động viên chúng em gắng lên chút nữa
Lời nói nhẹ nhàng mà như tiếp lửa
Cháy sáng bập bùng trong mỗi con tim
Đêm về khuya làng xóm đã lặng im
Phòng nhỏ nhà dân nơi cô ở trọ
Ánh đèn dầu chỉ còn khêu rất nhỏ
Cô vẫn soạn bài lên lớp ngày mai
Văng vẳng xa xa từ cánh đồng ngoài
Tiếng ếch lẻ loi dính vào tuổi nhỏ
Tiếng ếch vọng vào căn phòng đâu đó
Để đến bây giờ vẫn đọng bên tai
Những kỷ niệm xưa không thể tàn phai
Ơn nghĩa trò-cô như áng sông dài
Chảy mãi ngàn năm không hề đổi hướng
Lắng tạp phù sa, trong suốt ban mai
Em nguyện được làm giọt nước sông dài
Để biết đường đi, lối về nơi ấy
Để biết nông sâu, nơi nào sóng dậy
Biết sống hài hòa dòng nước muôn quê.
http://thuthuat.taimienphi.vn/tho-20-11-tho-chuc-mung-nha-giao-vn-2827n.aspx
Rồi các em một ngày sẽ lớn
Sẽ bay xa đến tận cùng trời
Có bao giờ nhớ lại các em ơi
Mái trường xưa một thời em đã sống
Nơi đã đưa em lên tầm cao ước vọng
Vị ngọt đầu đời bóng mát ca dao
Thủa học về cái nắng xôn xao
Lòng thơm nguyên như mùi mực mới
Dẫu biết rằng những tháng ngày sắp tới
Thầy trò mình cũng có lúc chia xa
Sao lòng thầy canh cánh nỗi thiết tha
Muốn gởi các em thêm đôi điều nhắn nhủ
Một lời khuyên biết thế nào cho đủ
Các em mang theo mỗi bước hành trình
Các em lúc nào cũng nhớ đừng quên:
Sống cho xứng với lương tâm phẩm giá...
Rồi các em mỗi người đi mỗi ngã
Chim tung trời bay bỗng cánh thanh niên
Ở nơi đâu: rừng sâu, biên giới khắp ba miền
Ở nơi đâu có thầy luôn thương nhớ
Bạn lên mạng là được mình gợi ý câu đầu
"Muốn sang thì bắc cầu kiều
.............................................."
Thầy có dạy tôi rằng "Tiên Học Lễ"
"Hậu Học Văn" cứ thế phải trau dồi
Thời con nít bỏ ngoài tai...mặc kệ
Khiến tôi thường bị lắm trận đòn roi
Thầy tôi dạy chữ NHÂN là tính thiện
"Nhân Chi Sơ"...bản ngã của con người
Tâm kiên định giữa dòng đời vạn biến
Sự hung tàn, chỉ có hại mà thôi
Thầy luôn dạy sống sao cho đúng NGHĨA
Với cuộc đời...ân oán phải phân minh
Đừng thiên vị, ngả nghiêng về một phía
Biết xả thân khi thấy chuyện bất bình
Thầy đã dạy...người thanh cao giữ LỄ
Biết kính trên nhường dưới thật ân cần
Mang tình cảm đối nhân và xử thế
Chuyện vợ chồng luôn phải "kính như tân"
Thầy thường dạy...học hành cho có TRÍ
Hiểu nhiều điều sẽ tránh được chông gai
Tránh lầm lạc để đời không uổng phí
Giúp cho mình vững bước đến tương lai
Thầy cũng dạy đừng bao giờ bội TÍN
Chỉ một lần thì mọi chuyện sẽ hư
Điều tôi học của người Thầy đáng kính
Gấp vạn lần câu "Bán Tự Vi Sư " !
NGƯỜI LÁI ĐÒ THẦM LẶNG
Tác giả: Thái Xuân
Ngôi trường thân yêu ngày xưa đây
Thấm thoát thoi đưa theo thời gian
Ơn sâu công thầy những kỷ niệm
Tóc xanh thầy cô điểm pha sương.
Như người lái đò trong thầm lặng
Chẳng quản vất vả bao gian nan
Ươm tri thức, âm thầm gieo mầm
Dậy thành người đàn em hôm nay..!
CÔ THẦY TÔI
Tác giả: Giang Phú
Trong trường vất vã dạy đàn con
Chẳng ngại gian lao quãng thân mòn
Ló sáng bình minh cơm mãi vội
Về đêm lịm tắt bữa chưa ngon
Âm thầm chỉ dẫn ơn luôn nhớ
Lặng lẽ khuyên răng nghĩa vẫn tròn
Áo đẫm mồ hôi toàn bụi phấn
Cô Thầy khổ nhọc tựa ngàn non.
NHỚ ƠN THẦY CÔ
Tác giả: Văn Thông
Chèo lái đưa đò cặp bến sông
Thầy cô mang nặng trái tim nồng
Trồng người dạy chữ niềm say đắm
Mỗi chuyến đò qua thỏa nỗi lòng
Nhớ lắm ngày xưa tuổi học trò
Nhớ từng nét chữ các thầy cô
Mặc trời mưa nắng hay se lạnh
Lời giảng còn vang vọng tới giờ
Thế hệ chúng tôi nay đã lớn
Mỗi người mỗi việc gắng hoàn thành
Vẫn luôn canh cánh bao hoài niệm
Bài học năm nào thuở tuổi xanh ./.
THƠ LỤC BÁT NHỚ ƠN THẦY
Thơ: Phan Trung Trực
Thầy ơi mấy khúc đoạn trường
Trăm năm vẫn mãi tình thương cho trò.
Ngày đông lặng lẽ chuyến đò
Vừa chèo vừa lái đưa đò sang sông.
Thầy sống với bao bão giông
Khổ cam chịu đựng trong lòng thầy thôi.
Em đi đến hết cuộc đời
Trong tim vẫn mãi những lời khắc ghi.
THƠ LỤC BÁT NHỚ ƠN CÔ
Thơ: Phan Trung Trực
Tháng năm dãi nắng dầm sương
Cô nâng trọn bước con đường em đi.
Em và cô, nhớ những khi
Ân tình nghĩa nặng, khắc ghi trong lòng.
Xa quê, em gửi hoa đông
Về trong một phút, xa trong mấy lời...
Gửi cô một mái chèo đời
Chiếc thuyền vô địch trong trời bão giông...
chúc cô ngàn lời tốt
ngàn lời hay điều đẹp
Ơn cô
Mỗi khi giở sách học bài
Em tưởng như có ai bên mình
Động viên, an ủi, tâm tình
Thân thương, ấm áp dáng hình bóng cô
Cô như là nước ven hồ
Lòng em thư thái bên cô dịu dàng
Cô là kho sách, kho vàng
Cho em kiến thức mở mang từng ngày
Cô là gương sáng đẹp thay
Em soi vào đó mỗi ngày lớn lên
Ơn cô ! Em nhớ không quên !
Yêu cô như thể mẹ hiền của em.
chúc cô ngàn lời tốt
ngàn lời đẹp điều hay
cô mong em nên người
nắm giữ lấy tương lai
ơn cô em mãi nhớ
để em mãi nên người
BÀI THƠ NÀY MANG TÊN : TẶNG CÔ
Tặng cô bao đóa hoa hồng
Tặng cô với cả hương nồng sắc xuân
Tháng ngày dạy dỗ ân cần
Cho bao thế hệ góp phần dựng xây
Tiếng cô tưởng nhớ mới đây
Xây bao hạnh phúc tràn đầy yêu thương.