thuyết minh về nhà văn Nguyên Hồng và đoạn trích “Trong lòng mẹ” ( Trích Những ngày thơ ấu của Nguyên Hồng)
Hãy phân tích cách trình bày nội dung trong các đoạn văn sau.
a) Tẩy xe bò “mồ hôi ướt lưng, căng sợi dây thừng” chở vôi cát về xây trường học, và mời bác về nhà mình… Em thương thầy giáo một hôm trời mưa đường trơn bị ngã, cho nên dân làng bèn đắp lại đường.
(Theo Xuân Diệu)
b) Mưa đã ngớt. Trời rạng dần. Mấy con chim chào mào từ hốc cây nào đó bay ra hót râm ran. Mưa tạnh, phía đông một mảng trời trong vắt. Mặt trời ló ra, chói lọi trên những vòm lá bưởi lâó lánh.
(Tô Hoài, O chuột)
c) Nguyên Hồng (1918 - 1982) tên khai sinh là Nguyễn Nguyên Hồng, quê ở thành phố Nam Định. Trước Cách mạng, ông sống chủ yếu ở thành phố cảng Hải Phòng, trong một xóm lao động nghèo. Ngay từ tác phẩm đầu tay, Nguyên Hồng đã hướng ngòi bút về những người cùng khổ gần gũi mà ông yêu thương thắm thiết. Sau Cách mạng, Nguyên Hồng tiếp tục bền bỉ sáng tác, ông viết cả tiểu thuyết, kí, thơ, nổi bật hơn cả là các bộ tiểu thuyết sử thi nhiều tập. Nguyên Hồng được Nhà nước tặng Giải thưởng Hồ Chí Minh về văn học nghệ thuật (năm 1996).
(Ngữ văn 8, tập một)
Hãy phân tích nhân vật bé Hồng trong văn bản "Trong lòng mẹ" của nhà văn Nguyên Hồng
Nhà văn Nguyên Hồng sáng tác ở thời kì nào?
A. Sau Cách mạng tháng Tám
B. Trước Cách mạng tháng Tám
C. Sáng tác ở cả hai thời kì trước và sau Cách mạng tháng Tám
D. Sáng tác trong thời gian từ năm 1918 – 1982.
Viết đoạn văn ngắn nêu cảm nhận của em về nhà văn Nguyên Hồng
viết đoạn văn lí giải lời nhận xét nguyên hồng là nhà văn của phụ nữ và nhi đồng.
ĐỌC TRUYỆN NGẮN "TRONG LÒNG MẸ" CỦA NGUYÊN HỒNG, TA THẤY BÉ HỒNG CÓ MỘT TÌNH CẢM YÊU THƯƠNG MẸ THẬT LÀ THẮM THIẾT. EM HÃY CHỨNG MINH NHẬN XÉT TRÊN.
Viết một đoạn văn (khoảng 200 chữ) nêu cảm nghĩ của em về nhân vật bé Hồng trong đoạn trích sau? Qua đó nhà văn Nguyên Hồng muốn gửi đến chúng ta thông điệp gì?
“Xe chạy chậm chậm... Mẹ tôi cầm nón vẫy tôi, vài giây sau, tôi đuổi kịp. Tôi thở hồng hộc, trán đẫm mồ hôi, và khi trèo lên xe, tôi ríu cả chân lại. Mẹ tôi vừa kéo tay tôi, xoa đầu tôi hỏi, thì tôi òa lên khóc rồi cứ thế nức nở. Mẹ tôi cũng sụt sùi theo:
- Con nín đi! Mợ đã về với các con rồi mà.
Mẹ tôi lấy vạt áo nâu thấm nước mắt cho tôi rồi xốc nách tôi lên xe. Đến bấy giờ tôi mới kịp nhận ra mẹ tôi không còm cõi xơ xác quá như cô tôi nhắc lại lời người họ nội của tôi nói. Gương mặt mẹ tôi vẫn tươi sáng với đôi mắt trong, và nước da mịn làm nổi bật màu hồng của hai gò má. Hay tại sự sung sướng bỗng được trông nhìn và ôm ấp cái hình hài máu mủ của mình mà mẹ tôi lại tươi đẹp như thuở còn sung túc? Tôi ngồi trên đệm xe, đùi áp đùi mẹ tôi, đầu ngả vào cánh tay mẹ tôi, tôi thấy những cảm giác ấm áp đã bao lâu mất đi bỗng lại mơn man khắp da thịt. Hơi quần áo mẹ tôi và những hơi thở ở khuôn miệng xinh xắn nhai trầu phả ra lúc đó thơm tho lạ thường.
Phải bé lại và lăn vào lòng một người mẹ, áp mặt vào bầu sữa nóng của người miệng, để bàn tay người mẹ vuốt ve từ trên trán xuống cằm, và gãi rôm ở sống lưng cho, mới thấy người mẹ có một êm dịu vô cùng. Từ ngã tư đầu trường học về đến nhà, tôi không còn nhớ mẹ tôi đã hỏi tôi và tôi đã trả lời mẹ tôi những câu gì. Trong những phút rạo rực ấy, cái câu nói của cô tôi lại nhắc lại.”
Đề 1: Đóng vai bé Hồng trong văn bản “ Trong lòng mẹ”- Nguyên Hồng kể về tuổi thơ của mình.