Mẹ vắng nhà mấy ngày nay , đang lúc em mong đợi thì mẹ về .Em hãy nhớ lại và tả hình dáng ,cử chỉ mẹ em lúc ấy . Mình cần gấp. Cảm ơn.
Có 1 bữa , mẹ vắng nhà lâu ngày, e đang nóng lòng mong đợi mẹ về . Thế rồi sự mong đợi của e đã thành hiện thực ''mẹ đã về '' . Hãy tả mẹ trong lúc ấy.
Tan học, em đang chờ mẹ đón thì mẹ tới.Hãy tả hình dáng và cử chỉ của mẹ lúc đó.
Mình cần gấp nhanh lên nhé !
Ai giống mẹ Sung sướng biết bao nếu mình giống mẹ. Có ba cô bé khoe nhau, đố nhau xem ai giống mẹ nhất. Cô bé thứ nhất nói: - Mắt mình này, miệng mình này, rồi chân tay, cả tóc mình nữa giống mẹ mình nhất. - Tớ cũng thế nhưng tớ còn hơn cậu. Áo tớ có hoa y như áo mẹ tớ là một. Tớ cũng có vòng đeo tai như mẹ tớ là hai. Mẹ tớ bảo sẽ uốn tóc tớ y như mẹ tớ là ba. Cô bé thứ ba má bụ, mắt tròn suốt từ nãy đến giờ chỉ nghe hai bạn nói. Em cũng muốn khoe lắm, nhưng chẳng thể nào hơn những điều các bạn ấy đã kể. Vì rằng thỉnh thoảng mẹ lại cứ khen em giống bố cơ. Thế là chịu thua hai bạn ấy. Sau lúc gặp nhau, ba cô bạn ai lại về nhà nấy. Cô thứ nhất nhớ ngay ra là bụng mình đang đói. Cô thứ hai chỉ mong mẹ chóng về để đi uốn tóc. Cô thứ ba thấy đôi dép của em bé vương dưới gầm giường bố. Em bỗng ngần ngừ. Không, dép của em bé, mẹ để ở góc nhà cho em cơ. Cô bé liền đặt lại đôi dép y như mẹ vẫn làm. Rồi em nghển cổ nhìn ra dây phơi xem quần áo khô chưa, có cái nào bị rơi không. Mẹ hay làm thế lắm. Chợt thấy bóng mình trong gương. Đưa tay lên vuốt tóc y như mẹ lúc soi gương. Cô bé trong gương ấy đang cười. Mặt gương long lanh như muốn nói: - Cô bé ơi! Chính cô là cô bé giống mẹ nhất!
Có bao nhiêu câu ghép
Đặt mình vào vai bạn nhỏ trong bài thơ dưới đây, em hãy viết một bức thư gủi mẹ kể về việc ba bố con ở nhà như thế nào trong những ngày bão vắng mẹ
Mẹ vắng nhà ngày bão
Mấy ngày mẹ về quê
Là mấy ngày bão nổi
Con đường mẹ đi về
Cơn mưa dài chặn lối
Hai chiếc giường ướt một
Ba bố con nằm chung
Vẫn thấy trống phía trong
Nằm ấm mà thao thức
Nghĩ giờ này ở quê
Mẹ cũng không ngủ được
Thương bố con vụng về
Củi mùn thì lại ướt
Nhưng chị vẫn hái lá
Cho thỏ mẹ, thỏ con
Em thì chăm đàn ngan
Sớm lại chiều no bữa
Bố đội nón đi chợ
Mua cá về nấu chua...
Dựa vào dàn ý hãy viết một bài văn tả mẹ
* Mở bài:
- Dẫn thơ hoặc ca bài, bài hát nói về mẹ
“Lòng mẹ bao la như biển Thái Bình dạt dào”
- Trong cuộc đời này, không ai yêu thương, quan tâm, chăm sóc và lo lắng cho mình bằng mẹ.
- Với em, mẹ là người quan trọng nhất, người em yêu quý và kính trọng nhất
* Thân bài:
- Tả ngoại hình (đoạn 1)
- Mẹ không phải là người phụ nữ đẹp. Hình ảnh mẹ trong em thật giản dị nhưng cũng rất cao quý
- Dáng mẹ gầy, nhìn dáng mẹ tôi đã thấy được bao nỗi vất vả, lo toan…
- Dáng đi của mẹ uyển chuyển, nhẹ nhàng…
- Khuôn mặt mẹ không được trắng trẻo mà đã bị nắng mưa làm đen xạm đi…
- Đôi mắt mẹ trong tôi thật đẹp, nó lấp lánh niềm vui khi…, nó đượm buồn khi …., nó dịu dàng ấm áp khi…Trên đôi mắt ấy đã có những nếp nhắn trước tuổi.
- Sống mũi mẹ không cao nhưng rất hài hòa với khuôn mặt của mẹ.
- Nụ cười tươi luôn nở trên môi mẹ dù khó khăn vất vả như thế nào chăng nữa
- Tôi nhận ra bàn tay mẹ thô ráp, chiếc áo mẹ đã bạc màu, đôi vai mẹ gầy hơn trước.
- Hình như trông mẹ già hơn cái tuổi bốn mươi của mẹ. Mái tóc dài mượt ngày trước giờ đã ngắn và mỏng đi khá nhiều, thấp thoáng đã thấy những sợi bạc.
- Tả về tính cách, hoạt động (đoạn 2)
- Mẹ là một giáo viên luôn tận tụy với công việc. Những đêm khuya khi tôi đã ngủ, tôi thấy mẹ vẫn miệt mài bên bàn làm việc với những chồng vở của học sinh. Mẹ cẩn thận sửa từng lỗi nhỏ trong bài làm…
- Với gia đình, mẹ luôn chu toàn mọi việc, chăm sóc ân cần cho cả gia đình…Một mình mẹ lo hết cả công việc nhà, làm tròn trách nhiệm trong công việc ở trường.
- Mẹ là một người vợ hiền, một người dâu thảo.
- Tả về kỉ niệm với mẹ, sự quan tâm của mẹ với mình (đoạn 3)
- Với tôi, mẹ luôn dành sự quan tâm nhiều nhất: Lo cho tôi từng bữa ăn, giấc ngủ, mẹ còn dành chút thời gian ít ỏi khi nghỉ ngơi để hướng dẫn tôi học tập.
- Ánh mắt mẹ dịu dàng, hiền hậu chỉ cho tôi từng lỗi sai, giúp tôi hiểu bài hơn.
- Mẹ luôn bên tôi khi tôi gặp khó khăn, động viên an ủi khi tôi vấp ngã. Mẹ hứng hết nỗi cực nhọc để tôi có được cuộc sống hạnh phúc, đủ đầy.
* Kết bài:
- Nêu tình cảm với mẹ
- Tôi sẽ cố gắng….
các b xem hộ mk bài này nha:
bài làm
Năm nay, mẹ đã ngoài tuổi bốn mươi. Với dáng người cao cao, làn da ngăm đen nên trông mẹ có vẻ rắn chắc. Mẹ thường mặc những bộ quần áo sẫm màu, tóc búi cao. Ây vậy mà trông mẹ rất đẹp. Mẹ đẹp một cách giản dị, tự nhiên. Nổi bật trên khuôn mặt của mẹ là cặp mắt đen, long lanh và dịu hiền. Đôi mắt ấy thường ánh lên những nét tươi vui, ấm áp. Mỗi khi mẹ mỉm cười, hàm răng trắng nõn nà hiện ra, chiếc răng khểnh đã tăng thêm phần duyên dáng của mẹ. Trong mắt tôi, mẹ là người đẹp nhất.
Mẹ rất yêu thương gia đình và hết lòng chăm sóc con cái. Dù bận rộn công việc ở cơ quan nhưng mẹ luôn dành thời gian chăm lo gia đình, nhắc nhở tôi học tập. Mẹ rất vui khi tôi học hành tấn tới. Những lần tôi mắc khuyết điểm, mẹ ân cần chỉ bảo chỗ sai để tôi khắc phục, sửa lỗi. Không chỉ có thế, mẹ tôi là người luôn khoan dung, độ lượng, sống cởi mở và luôn quan tâm đến tất cả mọi người. Đặc biệt, mẹ rất quan tâm đến người nghèo khó. ơ cơ quan, mẹ luôn hoà nhã với đồng nghiệp, săn sàng giúp đỡ đồng nghiệp gặp khó khăn, ơ nhà, mẹ quan tâm đến từng miếng ăn giấc ngủ của mọi thành viên trong gia đình. Những bữa cơm ngon lành nhờ tay mẹ nấu. Đúng như lời ca từ tuổi mẫu giáo mà tôi thường hát:
Cơm con ăn tay mẹ nấu
Nước con uống tay mẹ đun
Trời nắng nóng, gió từ tay mẹ...
Công việc bề bộn là thế nhưng mẹ không bao giờ phiền lòng. Mẹ chỉ mong tôi ăn khỏe ngon, ngủ ngon, học hành tiến bộ, mong gia đình êm ấm, trên thuận dưới hoà... Mẹ mong hạnh phúc đến cho mọi người thì nhiều nhưng mong cho mẹ chẳng bao nhiêu. Mẹ tôi là người thật tuyệt vời.
Thời gian cứ lặng lẽ trôi qua, bây giờ tôi đã cao gần bằng mẹ. Mẹ tôi mỗi ngày một già đi. Đúng như lời thơ của Trương Nam Hương:
Lưng mẹ cứ còng dần xuống
Cho tôi ngày một thêm cao...
Mẹ là “Tổ quốc” của riêng tôi! Mỗi lần nghĩ về mẹ, lòng tôi lại dâng lên những tình cảm thiêng liêng nhất. Tôi thầm biết ơn mẹ. Tôi nguyện chăm ngoan, học giỏi để đáp lại tình cảm to lớn của mẹ. Tôi mong rằng mẹ sẽ sống mãi bên tôi, là chỗ dựa vững chắc cho tôi.
Em hãy hình dung và tả lại cảnh mẹ lúc trở về nhà sau cơn bão và sự ngóng chờ cùng niềm vui của gia đình khi ấy
Các bạn xem qua bài văn của mình và xữa lỗi giúp mình nha!!!!
Bài làm
Trong cuộc đời này, ai cũng có một người mà mình tôn trọng, yêu quý. Em cũng thế, người đó đã chăm sóc và nuôi nấng em từ nhỏ cho đến giờ: đó là mẹ của em.
Tuy trông vẻ bên ngoài không còn thanh xuân nữa nhưng mẹ em chỉ mới 30 tuổi thôi. Thân hình của mẹ em gầy gò, ốm yếu vì mấy ngày nay mẹ không ăn gì cả nên em rất lo lắng. Mái tóc của mẹ đen, óng mượt. khuông măt mẹ hao hao hình trái xoan giống như em bé lên 3. Vì mẹ em làm việc nhiều ở ngoài trời nên nước da của mẹ mới ngăm đem. Đôi mắt của mẹ long lanh, trong trẻo như hai viên ngọc đang tỏa ánh hào quang trong màn đêm sâu thẳm. Miệng mẹ rất tươi và hay cười. Mặc dù đôi bàn tay mẹ lúc chưa có thành viên thứ 4 thì rất mềm mại và trắng trẻo nhưng bây giờ mẹ bàn tay của mẹ đã không còn như trước nữa. Chẳng những đôi bàn bàn tay ấy để lại những vết trầy xước vì mẹ phải làm những công việc nặng nhọc mà còn bị chai nữa.
Thường ngày mẹ em hay dậy sớm để làm việc nhà. Sau đó, mẹ em nấu bữa sáng cho em và cả nhà. Tiếp theo, mẹ em phải giúp cha buôn bán. Tiếp nữa, mẹ em phải chuẩn bị bữa trưa, lau dọn bàn ghế, lau nhà, quét nhà,... Tiếp tục, mẹ em phải chuẩn bị bữa tối. Sau đó, mẹ xem lại còn việc gì mình làm còn dở dang. Nếu như có thì mẹ em sẽ làm cho xong mới ngủ. Mỗi ngày mẹ em cứ làm việc như thế nên không có thời gian để nghĩ ngơi làm em thấy thương mẹ hơn. Lúc làm việc, mẹ thường mặc những bộ trang phục giản dị. Lúc có chuyện vui thì mẹ luôn kể cho mọi người và ai cũng bậc cười.
Em cảm thấy mẹ đã vất vả quá nhiều vì gia đình và nhất là em. Em hứa với mẹ là em sẽ cố gắng học tập để đem về điểm 10 để không làm phụ lòng mẹ.