Nếu ai hỏi tôi rằng người bạn thân nhất của bạn là ai? Tôi sẽ không ngần ngại mà trả lời rằng đó chính là Lan - Cô bạn lớp trưởng lớp tôi.
Lan năm nay 11 tuổi, bằng tuổi tôi. Bạn có dáng người cân đối, khỏe mạnh cùng với cách ăn mặc trang nhã, gọn gàng cộng với tác phong nhanh nhẹn, hoạt bát nên trông bạn thật xứng đáng là con chim đầu đàn của lớp.
Lan thật xinh đẹp, luôn nổi bật trong đám bạn gái lớp tôi bởi bạn có khuân mặt trái xoan, nước da trắng hồng cùng với mái tóc dài đen nhánh. Đôi mắt tròn, đen lộ rõ vẻ thông minh. Cái mũi dọc dừa xinh xắn càng làm cho khuân mặt của bạn thêm thanh tú. Mỗi lúc vui đùa hay nói chuyện Lan luôn nở ra nụ cười rất tươi, để lộ hai hàm răng trắng đều như hạt bắp. Ai gặp Lan cũng phải trầm trồ khen ngợi vì vẻ đẹp dịu dàng, ít ai có được.
Còn tính tình của Lan thì khỏi phải nói. Tuy bằng tuổi tôi nhưng bạn chính chắn hơn tôi rất nhiều. Lan sống chan hòa, cởi mở với bạn bè. Về học tập Lan luôn đứng đầu lớp, không những thế bạn còn luôn đi đầu trong các hoạt động của lớp cũng như của trường. Con người bạn thật mẫu mực. Vừa xinh đẹp lại giỏi giang nhưng bạn không hề kiêu căng mà sống hết mình về tập thể.
Ở lớp, có việc gì khúc mắc, bạn bình tĩnh khéo léo giải quyết. Đối với những bạn học yếu bạn tận tâm giúp đỡ, chỉ bảo đến nơi, đến chốn. Nhờ có bạn mà lớp tôi luôn luôn đi đầu trong các hoạt động của liên đội. Vì thế trong trường thầy cô nào cũng yêu quý Lan. Ở lớp Lan như vậy đấy còn về nhà Lan lại càng tuyệt vời hơn. Ngoài giờ học, Lan còn rất chăm chỉ làm việc nhà. Đối với ông bà cha mẹ Lan còn là một đứa cháu hiếu thảo, một người con ngoan ngoãn. Đối với mọi người xung quanh Lan luôn kính trọng, lễ phép. Vì thế mọi người đã dặt cho Lan một cái tên thật thân mật: ''Cô Tấm chăm làm". Tình bạn giữa tôi và Lan ngày càng thân thiết. Tôi và Lan cùng vui chơi, truy bài, học nhóm. Nhiều lần tôi chưa hiểu bài Lan đến tận nhà giảng bài cho tôi. Tôi thật ngưỡng mộ bạn. Không chỉ với tôi mà tất cả các bạn trong lớp, trong trường đều ngưỡng mộ bạn.
Chơi với Lan tôi thấy rất thỏai mái. Tôi thật tự hào khi có một người bạn như vậy. Tôi mong ước sẽ được học cùng bạn để học tập những phẩm chất tốt của Lan.
Tuổi học trò là tuổi thần tiên, lứa tuổi hồn nhiên và tươi đẹp nhất. Trong quãng thời gian quý giá đó, ta không những được thầy cô dẫn dắt, chỉ bảo mà còn gặp được những người bạn tốt. Em cũng có những người bạn như thế, nhưng người bạn mà em thân thiết nhất là Linh Đan.
Linh Đan là bạn thân từ thuở thơ ấu của em, nhà em ở cạnh nhà Đan, chúng em chơi với nhau từ những ngày còn bé xíu, cùng nhau lớn lên, cùng nhau đến trường. Năm nay Đan 13 tuổi giống em nhưng cô bạn sinh vào đầu năm nên có phần chín chắn hơn bạn bè cùng lứa chúng em. Điểm thu hút đầu tiên khi gặp Đan chính là ngoại hình dễ thương của bạn ấy. Đan thấp hơn em nửa cái đầu, dáng người nhỏ nhắn xinh xắn, trông giống như búp bê. Mái tóc Đan dài, mượt như tơ, màu nâu hạt dẻ tự nhiên giống như cô bé người ngoại quốc vậy. Khuôn mặt bầu bĩnh, tròn tròn, hai má phúng phính hồng hồng, da trắng mịn như trứng gà bóc, em rất thích nhéo má bạn ấy. Đôi mắt Linh Đan to, đen láy, mỗi lần làm nũng đều long lanh, lấp lánh như có vì sao đang ẩn mình trong đó. Đôi môi Đan đỏ mọng, cả khuôn mặt đều toát lên vẻ xinh đẹp, đáng yêu. Ví bạn ấy với búp bê bằng sứ thật chẳng sai chút nào.
Chiều cao của các bạn trong lớp đều nhỉnh hơn Linh Đan một chút nên các bạn đặt biệt danh cho bạn ấy là “Nấm”, thấp thấp, mập mập như cây nấm. Chính vì dáng người nhỏ nhắn, xinh xắn đó nên khi chạy, hai chân ngắn ngắn của cô bạn trông rất buồn cười. Nhỏ nhắn là vậy nhưng sức khỏe của Đan khiến ai nấy đều phải kinh ngạc. Cô bạn có thể dễ dàng bưng cả một chồng sách nặng leo từ tầng 1 lên tầng 3 của lớp em để phát cho các bạn trong lớp. Có lần các bạn nam thi vật tay, Đan hào hứng tham gia, trong ánh mắt không tin tưởng của mọi người, Đan dễ dàng hạ gục cậu bạn Đức Anh to con của lớp. Đặc biệt, Đan sở hữu giọng nói rất hay, êm như ru. Cô bạn lại thích ca hát, là cây văn nghệ của khối. Vì vậy, mỗi lần có ai hỏi đến Linh Đan là cả lũ chúng tôi liền khoe ngay bạn ấy khỏe như thế nào, hát hay ra sao.
Linh Đan không những khiến người khác yêu mến bởi ngoại hình ưa nhìn mà còn bởi tính cách tốt đẹp. Đan vừa là lớp phó văn nghệ vừa là lớp phó lao động lớp em. Hoạt động nào ở trường, ở lớp, bạn ấy cũng hăng hái tham gia. Tính tình cần cù, chăm chỉ, cả các bạn học và thầy cô đều yêu mến. Ở trường là trò giỏi, ở nhà Đan cũng là con ngoan. Mới nhỏ tuổi nhưng đã biết giúp đỡ cha mẹ, ông bà. Những công việc như nấu cơm, rửa bát, Đan đều làm được. Bố mẹ bạn ấy rất tự hào và yêu thương con gái.
Với em, Linh Đan lại là người bạn thân nhất. Hai chúng em cùng trưởng thành bên nhau, sáng chiều cùng nhau đi học, cùng tan học, cùng giúp đỡ nhau trong học tập. Có những lần em bị ốm, Đan luôn là người nhận trách nhiệm ghi chép bài vở, giảng bài cho em nghe. Những hôm trời mưa tầm tã, Đan mang theo áo mưa, còn em thì không. Chưa bao giờ bạn ấy bỏ về trước mà đều chờ mưa ngớt mới cùng về với em, có khi mưa dai dẳng không dứt, Đan cất áo mưa, cùng em đội cả mưa, cả gió về nhà. Hai đứa bị cảm, bố mẹ trách mắng không thôi, vậy mà cô bạn ấy vẫn nhe răng cười.
Thời gian trôi qua nhanh, tình bạn của chúng em càng thêm bền chặt. Em vô cùng yêu quý và tự hào về người bạn thân của mình. Được kết bạn và lớn lên cùng Linh Đan là một trong những niềm may mắn của em. Em tự nhủ sẽ luôn cố gắng để khiến cho tình bạn này lâu bền hơn.
Năm tháng cứ thế trôi đi, chỉ có thời gian là thước đo tốt nhất cho tình cảm bạn bè. Trong suốt thời gian đó, có lẽ Diệp Anh là người bạn mà em yêu mến nhất, người bạn đã học với em từ suốt năm học lớp ba.
Dáng người Diệp Anh dong dỏng cao, khuôn mặt bầu bĩnh, đầy đặn của bạn hễ ai nhìn đến cũng thấy đáng yêu. Nước da ngăm ngăm đen. Mái tóc dài óng ả. Cặp mắt đen láy lúc nào cũng mở to, tròn xoe như hai hòn bi ve. Chiếc mũi hếch và cái miệng rộng luôn tươi cười để lộ hai hàm răng trắng bóng. Ở Diệp Anh khi nào cũng toát lên vẻ năng động, tự tin, hóm hỉnh và hài hước nên rất dễ mến.
Diệp Anh rất hiếu động, không lúc nào yên nghỉ chân tay. Trong giờ ra chơi, chỗ nào sôi động nhất là ở đó có Diệp Anh. Chúng em thường tụ tập nhóm ba, nhóm bảy ngồi xung quanh bạn Diệp Anh để nghe bạn kể chuyện. Mở đầu câu chuyện, Diệp Anh vẫn thường hay kể: "Cái hồi xưa ấy, đấy, cái hồi ấy, cái hồi mà bà tớ chưa sinh ra mẹ tớ ấy ...". Chỉ nghe có đến thế thôi là chúng em đã thấy buồn cười đến nỗi không thể nhịn được rồi mà cái mặt Diệp Anh vẫn cứ tỉnh như bơ. Đặc biệt, Diệp Anh có một trí nhớ rất tốt. Những câu chuyện đã đọc hay đã nghe, Diệp Anh đều nhớ như in và kể lại bằng đúng giọng nhân vật nên rất cuốn hút và sinh động. Một mình Diệp Anh đóng đủ các vai, kết hợp với điệu bộ khôi hài khiến bọn em lăn lóc cười đến vỡ bụng.
Diệp Anh luôn luôn làm ra những trò chơi thú vị. Bạn thường hay chơi cùng với chúng em trò bịt mắt bắt dê hay bó khăn. Vừa chạy lại vừa kêu tiếng dê be be nghe rất ngộ nghĩnh. Diệp Anh thường biểu diễn tiếng hát, tiếng ngựa hí và con sóc nâu hay leo trèo. Mỗi tiết mục, Diệp Anh đều được hoan nghênh nhiệt liệt và gây ra những trận cười nứt nẻ.
Không chỉ là các bạn gái mà cả các bạn trai ngoài và trong lớp đều yêu mến bạn Diệp Anh. Nhưng thật không may, hai tuần trước đây, một tai nạn giao thông đã cướp đi tính mạng của người bạn mà chúng em yêu quý. Dù biết bạn đã khuất nhưng chúng em vẫn cứ coi như bạn vẫn sống và làm việc cùng chúng em, bây giờ bạn đang thi đỗ vào trường Amsterdam và đi du học rồi. Cô giáo vẫn gọi bạn đứng lên đọc bài và vẫn cứ lấy cơm, lấy gối cho bạn ăn học. Rồi mai đây phải xa mái trường thân yêu, em cũng sẽ mang theo nhiều kỷ niệm cùng với những yêu mến của cả lớp với bạn Diệp Anh.