Tuổi mẹ là :
24 : ( 4 - 1 ) \(_{^{ }\times}\) 4 = 32 ( tuổi )
Tuổi con là :
32 - 24 = 8 ( tuổi )
Đ/s : Tuỏi mẹ : 32 tuổi
Tuổi con : 8 tuổi
mn ơi mik nhầm là toán lớp 4 nha
tuổi mẹ: 24 : (4-1) x 4 = 32 tuổi
tuổi con: 32 : 4 = 8 tuổi
Tuổi mẹ là :
24 : ( 4 - 1 ) \(_{^{ }\times}\) 4 = 32 ( tuổi )
Tuổi con là :
32 - 24 = 8 ( tuổi )
Đ/s : Tuỏi mẹ : 32 tuổi
Tuổi con : 8 tuổi
mn ơi mik nhầm là toán lớp 4 nha
tuổi mẹ: 24 : (4-1) x 4 = 32 tuổi
tuổi con: 32 : 4 = 8 tuổi
TRIỀN ĐÊ TUỔI THƠ
Tuổi thơ tôi với con đê sông Hồng gắn liền như hình với bóng, tựa hai người bạn thân thiết suốt ngày quấn quýt bên nhau. Từ lúc chập chững biết đi, mẹ đã dắt tôi men theo bờ cỏ chân đê. Con đê thân thuộc đã nâng bước, dìu dắt và tôi luyện cho những bước chân của tôi ngày một chắc chắn để tự tin lớn lên, tự tin bước vào đời. Chẳng riêng gì tôi, mà hầu hết những đứa nhỏ sinh ra ở trong làng đều coi con đê là bạn. Chúng cũng nô đùa, chơi trò đuổi bắt, chơi ô ăn quan trên đê mỗi khi bố mẹ vắng nhà ra đồng, ra bãi làm việc. Tuổi học trò, cứ sáng cắp sách tới trường, chiều về cả hội lại lùa tất cả trâu, bò lên đê cho chúng gặm cỏ và tha hồ vui chơi đợi khi hoàng hôn xuống trở về làng. Những đêm trăng thanh gió mát lên đê trải chiếu nằm đếm sao trời mới tuyệt và thú làm sao. Tôi nhớ nhất là những đêm Trung thu, người lớn trong làng tổ chức bày cỗ cho thiếu nhi trên mặt đê rất vui và không khí của lễ hội trẻ em kéo dài tưởng như bất tận...
Năm tháng qua đi, những lối mòn chạy xéo ngoằn ngoèo từ chân lên tới mặt đê đã in dấu biết bao bàn chân của các thế hệ sớm hôm đi, về. Đời người ai cũng có nhiều đổi thay qua thời gian, song con đê vẫn gần như nguyên vẹn, vẫn sừng sững chở che bao bọc lấy dân làng tôi cũng như cả một vùng rộng lớn. Những trận lũ lớn đỏ ngầu phù sa hung dữ, con đê lại gồng mình lên để không chỉ bảo vệ cho tính mạng con người, gia súc mà còn bảo vệ cả mùa màng...
...Xa quê bao năm trời, mùa lũ này tôi mới trở lại quê hương, trở lại làng quê đã sinh ra và nuôi tôi lớn khôn. Con đê vẫn đấy, màu xanh của cỏ mượt mà vẫn đấy. Tôi tần ngần dạo gót trên chiều dài của con đê chạy suốt từ điếm canh đê này tới điếm canh đê kia và mường tượng nhớ về những kỉ niệm của một thời xa xăm...
(Theo Nguyễn Hoàng Đại)
CÂU 1 TUỔI THƠ CỦA AI CŨNG GẮN BÓ VỚI NHỮNG CẢNH ĐẸP CỦA QUÊ HƯƠNG YÊU DẤU , GẮN BÓ VỚI NHỮNG KỈ NIỆM ĐẸP CỦA TUỔI THƠ . EM HÃY VIẾT 1 ĐOẠN VĂN 3-5 CÂU TẢ VỀ MỘT TRONG NHỮNG CẢNH ĐẸP ĐÓ VÀ NÊU CẢM XÚC CỦA EM
-.........................................................................................................
CÂU 2 TỪ IN ĐẬM TRONG CÂU SAU THUỘC TỪ LOẠI NÀO
" XA QUÊ HƯƠNG BAO NĂM TRỜI , MÙA LŨ NAY TÔI MỚI TRỞ LẠI QUÊ HƯƠNG , TRỞ LẠI LÀNG QUÊ ĐÃ SINH RA VÀ NUÔI TÔI KHÔN LỚN."
-..........................................................................................................
Tuổi thơ chở đầy cổ tích
Dòng sông lời mẹ ngọt ngào
Đưa con đi cùng đất nước
Chòng chành nhịp võng ca dao
Con gặp trong lời mẹ hát
Cánh cò trắng, dải đồng xanh
Con yêu màu vàng hoa mướp
“Con gà cục tác lá chanh”
Viết một đoạn văn nêu cảm nhận về ý nghĩa lời hát ru của mẹ có trong đoạn thơ?
Đặt mình ở lứa tuổi 15,với tư cách là người công dân nhỏ,em hứa gì với cha mẹ,thầy cô,....?
..................................................................................................................................
HN tổng số tuổi 2 ông cháu là 72 , tuổi ông gấp 5 lần tuổi cháu . Hỏi khi tuổi ông gấp 9 lần tuổi cháu thì lúc đó cháu mấy tuổi ?
Triền đê tuổi thơ
Tuổi thơ tôi với con đê sông Hồng gắn liền như hình với bóng, tựa hai người bạn thân thiết suốt ngày quấn quýt bên nhau. Từ lúc chập chững biết đi, mẹ đã dắt tôi men theo bờ cỏ chân đê. Con đê thân thuộc đã nâng bước, dìu dắt và tôi luyện cho những bước chân của tôi ngày một chắc chắn để tự tin lớn lên, tự tin bước vào đời. Chẳng riêng gì tôi, mà hầu hết những đứa nhỏ sinh ra ở trong làng đều coi con đê là bạn. Chúng cũng nô đùa, chơi trò đuổi bắt, chơi ô ăn quan trên đê mỗi khi bố mẹ vắng nhà ra đồng, ra bãi làm việc. Tuổi học trò, cứ sáng cắp sách tới trường, chiều về cả hội lại lùa tất cả trâu, bò lên đê cho chúng gặm cỏ và tha hồ vui chơi đợi khi hoàng hôn xuống trở về làng. Những đêm trăng thanh gió mát lên đê trải chiếu nằm đếm sao trời mới tuyệt và thú làm sao. Tôi nhớ nhất là những đêm Trung thu, người lớn trong làng tổ chức bày cỗ cho thiếu nhi trên mặt đê rất vui và không khí của lễ hội trẻ em kéo dài tưởng như bất tận.
Năm tháng qua đi, những lối mòn chạy xéo ngoằn ngoèo từ chân đê lên tới mặt đê đã in dấu biết bao bàn chân của các thế hệ sớm hôm đi về. Đời người ai cũng có nhiều đổi thay qua thời gian, song con đê vẫn gần như nguyên vẹn, vẫn sừng sững chở che bao bọc lấy dân làng tôi cũng như cả một vùng rộng lớn.
Xa quê cả bao năm trời, mùa lũ này tôi mới trở lại quê hương, trở lại làng quê đã sinh ra và nuôi tôi lớn khôn. Con đê vẫn đấy, màu xanh của cỏ mượt mà vẫn đấy. Tôi tần ngần dạo gót trên chiều dài của con đê chạy suốt từ điếm canh đê này tới điếm canh đê kia và mường tượng nhớ về những kỉ niệm của một thời xa xăm...
Theo Nguyễn Hoàng Đại
Câu 6 : Hãy nêu ý nghĩa câu chuyện. 4
Giúp mình với
TRIỀN ĐÊ TUỔI THƠ
Tuổi thơ tôi với con đê sông Hồng gắn liền như hình với bóng, tựa hai người bạn thân thiết suốt ngày quấn quýt bên nhau. Từ lúc chập chững biết đi, mẹ đã dắt tôi men theo bờ cỏ chân đê. Con đê thân thuộc đã nâng bước, dìu dắt và tôi luyện cho những bước chân của tôi ngày một chắc chắn để tự tin lớn lên, tự tin bước vào đời.
Chẳng riêng gì tôi, mà hầu hết những đứa nhỏ sinh ra ở trong làng đều coi con đê là bạn. Chúng cùng nô đùa, chơi trò đuổi bắt, chơi ô ăn quan trên đê mỗi khi bố mẹ vắng nhà ra đồng, ra bãi làm việc. Tuổi học trò, cứ sáng cắp sách đến rường, chiều về lại lùa tất cả trâu, bò lên đê cho chúng gặm cỏ và tha hồ vui chơi đợi khi hoàng hôn xuống trở về làng. Những đêm trăng thanh gió mát lên đê trải chiếu nằm đếm sao trời mới tuyệt và thú làm sao. Tôi nhớ nhất là những đêm Trung thu, người lớn trong làng tổ chức bày cỗ cho thiếu nhi trên mặt đê rất vui và không khí của lễ hội trẻ em kéo dài tưởng như bất tận...
Năm tháng qua đi, những lối mòn chạy xéo ngoằn ngoèo từ chân lên tới mặt đê đã in dấu biết bao bàn chân của các thế hệ sớm hôm đi về. Đời người ai cũng có nhiều đổi thay qua thời gian, song con đê vẫn gần như nguyên vẹn, vẫn sừng sững chở che bao bọc lấy dân làng tôi cũng như cả một vùng rộng lớn. Những trận lũ lớn đỏ ngầu phù sa hung dữ, con đê lại gồng mình lên để không chỉ bảo vệ cho tính mạng con người, gia súc mà còn bảo vệ cả mùa màng...
Theo NGUYỄN HOÀNG ĐẠI
Khoanh tròn chữ cái trước ý trả lời đúng:
Câu 1: Hình ảnh nào ở làng quê gắn bó thân thiết với tác giả như hình với bóng?
A. Trận lũ lớn đỏ ngầu phù sa
B. Con đê
C. Đêm trăng thanh gió mát
D. Tết Trung thu.
Câu 2: Tại sao tác giả coi con đê là bạn?
A. Vì trên con đê này, trẻ em trong làng nô đùa, đuổi bắt, chơi ô ăn quan, chăn trâu, nằm đếm sao trời, bày cỗ Trung thu
B. Vì con đê đồng hành cùng tác giả trên con đường đi học
C. Vì con đê đã ngăn nước lũ cho dân làng
D. Vì ai vào làng cũng phải đi qua con đê.
Mận: Mẹ !
Mẹ của Mận: Gì ?
Mận: Mà có khi nào Thơm lừa gạt mẹ con không ?
Mẹ của Mận: Nó dám hả ? Mẹ đập mặt con ra đấy.
Mận: Thôi.Con đi nha.Kì này con phải đẹp hơn nó và nhiều ngọc thì con mới chịu.
Mẹ của Mận: Ồ !
Mận: Con đi nha !
Mận đến nhà Vị Thần rồi trả lời.
Mận: Đúng cái nhà này rồi ! Cái nhà mà con Thơm nói như thế vậy nè.
Mận không thấy Vị Thần rồi gọi.
Mận: Ê ! Ba ông lùn ơi ! Có ở nhà không ?
Mận không thấy Vị Thần trong nhà mà ngoài nhà Vị Thần dơ bẩn.
Mận: Đi đâu hả ? Nhà gì đâu mà bê bối dơ bẩn dữ vậy ? Hình như Thơm nói là mình phải quét dọn.
Mận lấy chổi quét dọn tất cả lá rụng.Vị Thần nhìn vào cửa sổ để xem thói quen của Mận.Mận quét mà chẳng gọn vì quét dọn tư thế sai.
Mận: Mệt quá ! Nhà gì dơ như Quái vật vậy à ? Quét dọn chừng nào mới sạch ? Thôi,mệt quá.Quét như vậy là được rồi.
Mận nói với Mẹ của Mận là Kì này con phải đẹp hơn nó và nhiều........ thì con mới chịu.
A.Vàng
B.Tiền
C.Ngọc
“Những ngôi sao thức ngoài kia
Chẳng bằng mẹ đang thức vì chúng con.
Đêm nay con ngủ giấc tròn
Mẹ là ngọn gió của con suốt đời”
Trong mỗi chúng ta, ai cũng có một người sẵn sàng hi sinh vì mình, chịu mọi cực khổ vì mình, hạnh phúc khi nhìn thấy mình khôn lớn, trưởng thành. Vâng, người đó không ai khác đó chính là mẹ.
Mẹ em nay đã gần 40 tuổi , làm nghề công nhân . Mẹ có một nụ cười toả nắng, mang đến niềm vui cho mọi người. Dáng người của mẹ khá cân đối, xinh xắn cùng mái tóc ngắn ngang vai suôn mượt. Khuôn mặt mẹ hình trái xoan, làn da trắng sáng cùng đôi mắt đen long lanh.Mẹ là một người phụ nữ hiền hậu, thích cười nhưng những lúc em hư, không ngoan thì mẹ có hơi nghiêm khắc. Điềm đạm và hoà đồng là tính cách của mẹ đối với bạn bè, người thân và đồng nghiệp. Hằng ngày, mẹ đều phải dậy sớm từ 5 rưỡi sáng để dọn dẹp nhà cửa, đi chợ và nấu ăn cho cả nhà. Mẹ chăm chút đến từng bữa ăn, giấc ngủ cho mọi người trong gia đình. Hàng ngày mẹ thường sắp xếp nhà cửa gọn gàng và nấu những bữa ăn ngon cho cả gia đình. Mỗi chiều đi làm về, mẹ lại tất tả chuẩn bị bữa cơm tối. Mẹ dạy em những món ăn từ đơn giản đến phức tạp. Mẹ nói niềm hạnh phúc nhất của mình là được nấu các món ăn ngon cho người mình yêu thương. Em thường giúp đỡ mẹ những việc trong gia đình như gấp quần áo, quét nhà, rửa ấm chén….Mặc dù vất vả là vậy như vậy nhưng mẹ không than một câu nào .
Em rất yêu mẹ, trong trái tim em mẹ là tất cả, không ai có thể thay thế mẹ được. Em tự hứa với mình là phải học thật giỏi, thật chăm ngoan để mẹ luôn tự hào về em .
Văn tả mẹ của tớ như thế nào ?
"Tuổi thơ chở đầy cổ tích
Dòng sông lời mẹ ngọt ngào
Đưa con đi cùng đất nước
Chòng chành nhịp võng ca dao”
Có thể thay thế từ “chở” trong đoạn thơ trên bằng từ nào? Chỉ ra cái hay của từ “chở”.
giúp mk với