- Ko nghe thì sẽ gặp quả báo.
- Thấy quan tài thì mới nhỏ lệ.
- Lúc nguy hiểm ko nghe r đừng bảo ng ta kêu cứu.
- Ko nghe thì sẽ gặp quả báo.
- Thấy quan tài thì mới nhỏ lệ.
- Lúc nguy hiểm ko nghe r đừng bảo ng ta kêu cứu.
Lời của người con nói với cha thể hiện mong muốn gì? Khi nghe con nói, người cha có cảm xúc ra sao?
Văn Bản Những Cánh buồm
Câu 5: Bài thơ “Mây và sóng” là lời của ai, nói với ai? *
1 điểm
A. Lời của người mẹ nói với đứa con
B. Lời của đứa con nói với mẹ
C. Lời của con nói với bạn bè
D. Lời của con nói với mẹ về những người sống trên mây , trong sóng.
giúp vs

“Nhưng tốt hơn hết là bị tổn thương bởi sự thật còn hơn là thấy dễ chịu với một lời nói dối."
~ Người đưa diều ~
Bằng những trải nghiệm của bản thân, hãy viết một đoạn văn bày tỏ suy nghĩ của em về câu nói này.
Em hiểu ntn về lới nói của người cha với cậu con trai:"Nếu con nói điều gì trg cơn giận dữ nhứng lời nói ấy cg giống như các lỗ đinh này chúng để lại vết thương khó lành trg lòng người khác.Dù sau đó con có nói lời xin lỗi bn lần đi nữa,vết thương đó vẫn còn lại mãi..." trong bài nhứng vết đinh
Một người đi vào rừng sâu để thám hiểm, thật không may cho ông ta khi bắt gặp 1 con đười ươi rất hung dữ muốn xé xác ông ta ra. Trong tay ông ta có 2 con dao, ông sợ quá vứt 2 con dao ra đó, con đười ươi nhặt lên và sau vài phút nó nằm vật xuống đất chết luôn. Bạn có biết tại sao không?
Con người có cố, có ông. Như cây có cội, như sông có nguồn
bài ca là lời của ai nói với ai? Nói về điều ?
Một người đi vào rừng sâu để thám hiểm, thật không may cho ông ta khi bắt gặp 1 con đười ươi rất hung dữ muốn xé xác ông ta ra. Trong tay ông ta có 2 con dao, ông sợ quá vứt 2 con dao ra đó, con đười ươi nhặt lên và sau vài phút nó nằm vật xuống đất chết luôn. Bạn có biết tại sao không?
Con người có cố, có ông, / Như cây có cội, như sông có nguồn
Bài ca dao trên là lời của ai nói với ai? Nói về điều gì?
Trong cuộc đời của mỗi người, ai cũng đã từng mắc lỗi. Riêng tôi cũng đã có sai lầm mà làm cho tôi có một bài học đáng nhớ trong cuộc đời. Đó là lúc tôi đi về quê vào hè năm ngoái.
Khi đến nơi, ông bà tôi rất vui. Mọi người đã cùng nhau vui chơi, nói về tình hình học tập của tôi trong thời gian vừa qua. Một hôm, khi đang rượt đuổi chú chó của ông trong nhà, tôi đã vô tình làm rơi chiếc bình xuống sàn nhà, chiếc bình mà ông rất quý. Nó đã vỡ, khi ông nghe thấy tiếng động lạ, bèn chạy đến ngay. Tôi sợ ông la, liền đổ tội cho chú chó :”Thưa ông, cháu không có làm vỡ chiếc bình của ông đấy”. Ông đã cười thầm và đi chỗ khác. Tôi đã dọn dẹp chúng và chạy thật nhanh đến mẹ, kể hết mọi việc cho mẹ nghe. Mẹ bảo :”Con hãy nhận lỗi và xin lỗi với ông ngay đi, mẹ nghĩ ông sẽ tha thứ cho con bởi vì con không cố ý mà”. Thế nhưng mà tôi vẫn còn lo sợ. Sáng hôm sau, khi ra về, tôi cảm thấy rất có lỗi với ông, tôi liền chạy vào và nói hết sự thật, cứ tưởng ông sẽ la tôi, thế mà ông lại cười và nói :”Thực ra, ông đã biết hết mọi chuyện nhưng ông chỉ muốn để cháu nhận lỗi thôi”.Và cuối cùng, tôi đã lên đường sau lời tạm biệt ông.
Từ đó trở đi, tôi rất cảm ơn ông vì đã cho tôi bài học đáng nhớ trong cuộc đời :”Đừng bao giờ nói dối”.
Các bạn hãy đánh giá bài viết của mình và xem nó có những lỗi sai chỗ nào nha.Cảm ơn các bạn