Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài
Vũ Ngọc

 

Kể về người bạn mới quen do cùng hoạt động văn nghệ, thể thao mà quen,  tính tình của bạn,…

Hoàng Ngọc Tuyết Nhung
25 tháng 12 2017 lúc 18:41

Trong lứa tuổi học trò ai cũng đã từng có bạn . Như tôi đậy bạn bè tơi tràn ngập những tiếng cười và hạnh phúc . trong năm học lớp 6 này , tôi quen được rất nhiều bạn mới , bạn nào cũng hiền và tốt cả. Nhưng trong số bạn đó tôi đã tìm ra một người bạn tri kỉ đó là Thánh Linh   Năm nay Linh trac tuổi với tôi , nhung Linh cao hon tôi một cái đầu. Bạ có mái tóc dài đen và dày kì lạ om sát với khuôn mặt đều đặn của Linh , vầng trán cao và rộng lọ ra vẻ thông minh cua Linh khi làm bài . đôi môi dỏ son ,luon luon nở nụ cười với tôi . Mỗi khi cười bạn để lộ hàm rang trắng tinh như ngọc trai đều và thẳng như hạt bắp . Núp dưới đôi chân mày vòng nguyệt cua Linh là đôi mắt long lanh , to và sáng luon nở nụ cười với tôi . thân hình mảnh mai , dong dong . mỗi sáng di học , co hoc trò bé nhỏ này mặc một bộ dồng phục , áo trắng váy xanh , khan quàng đỏ thắm tung bay trong gió lộ ra vẻ sạnh sẽ của bạn mỗi khi di học . Ở nhà Linh là con ngoan , còn ở lớp linh là trò gỏi . Mỗi lần thầy cho những bài toán khó, bạn dều xung phong len giảng . Môn nào cũng vạy Linh dều cố gắng nghe giảng và phát biểu xây dụng bài học . Ra chơi , chúng tôi chơi với nhau rất vui vẻ và trò chuyện với nhau . Có lần tôi bị vấp ngã bà là người nắm tay tôi dẫn tôi dến phòng y tế . Chúng tôi đã khắc 4 chữ ở dưới gốc cây rằng " Chăm ngoan , Học giỏi" cuối cùng những bài kiểm tra của tôi và Linh đều đạt điểm 9 . điểm 10 . Bạn còn tham gia cuộc thi van hay chữ tốt ở trường tuy không đạt giải nhưng trên khuôn mặt của bạn vẫn nở nụ cười . Có lần tôi để quên sách ở nhà , nhưng ngạc nhien bạn là người đã nhận lỗi thay tôi . Mỗi lần cô giao bài tập về nhà bạn luon luôn làm bài dầy đủ . bạn hay giúp đỡ mọi người , khi thấy ai gặp khó khăn bạn đều giúp đỡ . ở nhà bạn còn phụ giúp mẹ làm những cộng việc nội trỡ như là : trông em, lau nhà . quét nhà , giạt đồ ,... mà không bỏ di chơi . Tuy nhà Linh rất nghèo nhung bạn vẫn cố gắng phấn đấu học giỏi . Mỗi sáng đi học . Linh đều qua nhà tôi gọi đi hoc . Trong một lần thi chay ở trường , dẫn dầu là Linh , thứ hai là tôi , bỗng tôi bị vấp ngã , Linh đã không giúp dỡ tôi mà một mạch chạy tới đích . Thấy vậy em lien không chơi với bạn nữa . Ra về lần nào Linh củng về với tôi , nhưng hôm nay Linh đã đi với người khác , giận nhau được mấy tuần rồi lại thấy nhớ . Bạn là người bạn tốt của minh , luon giúp đỡ minh trong học tâp , chì vì một chuyện nhỏ như vậy mà giận nhau làm mật tình bạn của hai người . Mới tí mà thấy nhớ : nhớ dáng di yêu kiều , thiết tha của bạn , nhớ mái tóc dài và đen kì lạ , nhớ giọng nói lanh lot của bạn. Rồi một ngày tôi đến xin lỗi bạn , Linh nói: Mình mới là người phải xin lỗi bạn . Rồi tình bạn của Linh và tôi lai nhu cũ.   Thử hỏi những vì sao lấp lanh trên bầu trời , tình bạn và saoxa thứ nào quí nhất, sao xa khe lác đầu Tinh bà là một thứ thiên liêng nhất. Bạn Linh là một người bạn tốt . Em hứa sẽ giữ chạt tình bạn này và mãi mài sẽ không để nói bị tan rã nữa.

 

Hoàng Ngọc Tuyết Nhung
25 tháng 12 2017 lúc 18:42

Quê tôi ở nông thôn nhưng tôi lớn lên ở thành phố. Từ bé đến giờ, tôi mới chỉ được về quê có một lần. Nhưng lần ấy đã xa xôi lắm rồi, tôi chẳng còn nhớ điều gì nữa. Chả là lúc ấy tôi còn quá bé mà. Tuần vừa qua, tôi thật bất ngờ khi được bố mẹ cho về quê chơi ngày chủ nhật. Chuyến đi đã để lại trong tôi bao kỷ niệm khó quên. Suốt đêm hôm trước, tôi gần như không ngủ. Tôi cứ nằm mà tưởng tượng về quê nội. Tôi chỉ nhớ mang máng đó là một vùng quê nghèo ở miền trung du. Sáng sớm tàu đã chạy, tôi nghủ lăn trong lòng mẹ vì mệt quá. Lúc tỉnh dậy bước chân đầu tiên từ tàu bước xuống là bước chân tôi đi vào nhà nội. Ngôi nhà nằm ngay cạnh đường tàu, ba gian cũ kỹ, được xây bằng thứ gạch mà lâu ngày đã bị đám rêu làm cho ngả màu xanh. Trước mặt ngôi nhà là cánh đồng lúa mới gặt xong, những gốc lúa trơ ra phơi mình dưới những cơn gió heo may. Ăn cơm trưa xong, bố mẹ bắt tôi đi ngủ như ở trên thành phố. Đến chiều, tôi mới được mẹ cho đi chơi cùng các anh chị ở ngoài đồng. Một khung cảnh rộng mênh mông bát ngát nhìn mỏi mắt ở phía xa cũng chỉ thấy núi và mây trắng chứ không như thành phố chỉ thấy toàn nhà tầng và cao ốc. Đang cắm đầu đuổi theo con cào cào có cặp cánh màu xanh đỏ, tôi bỗng lao sầm vào một cậu bé trông      background image người nhỏ nhắn hơn tôi khiến cậu bật phăng chiếc chạt bò. Tôi vội vàng: - Xin lỗi cậu! Cậu có sao không? - Không! Em không sao! Còn anh? - Mình cũng không sao Bây giờ tôi mới có dịp quan sát kỹ người bạn: cậu người nhỏ nhắn nhưng nhìn khuôn mặt xem chừng không ít tuổi hơn tôi. Nước da cậu đen nhém nhưng đôi mắt sáng có vẻ rất thông minh. Tôi chủ động làm quen: - Mình tên là Hải, mới về đây thăm ông bà nội. Còn bạn tên gì? Bạn bao nhiêu tuổi? - Em tên là Minh, em 12 tuổi. - Vậy hả? Thế là chúng mình cùng tuổi với nhau. Sự niềm nở của Minh không ngờ đã khiến một cậu bé khó tính như tôi nhanh chóng hoà nhập với đồng quê. Minh đã chỉ cho tôi bao thú chơi ttong buổi chiều ngắn ngủi. Những thú chơi ấy đến trong mơ tôi cũng chẳng bao giờ có thể nghĩ ra. Phải chăng vì thế mà tôi đã trở thành khó tính. Và vì thế mà giờ đây tôi mới phải đeo cặp kính cận nặng nề với một mớ kiến thức không sao tiêu thụ nổi. Minh kể cho tôi biết, cậu cũng là học sinh giỏi toàn diện của trường nhưng so với tôi, Minh còn biết bao nhiêu thứ khác. Minh dạy tôi biết bắt dế đồng rồi cho một cái hộp đề chơi trò chọi dế, dạy cách thả diều, dạy cách nghe tiếng sáo để phân biệt diều nhỏ,  Liên hệ quảng cáo   background image diều to… Tóm lại ở Minh, tôi thấy như có một kho những trò chơi mà tuổi thơ những ai lớn lên ở thành phố không bao giờ biết được. Buổi chiều ngắn ngủi trôi đi nhanh chóng. Tôi chia tay người bạn mới quen để về thành phố. Trước khi đi Minh còn cho tôi một chiếc diều. Tôi cầm chiếc diều lấy làm thích thú mặc dù đem về thành phố nhà mình chẳng biết sẽ thả ở đâu. Về đến nhà, thỉnh thoảng tôi lại viết thư về quê hỏi thăm Minh. Tôi hay kể cho Minh nghe chuyện phố phường, còn Minh lại bù đắp cho tôi những trống rỗng của tuổi thơ. Minh là người bạn mà tôi quen gần đây nhất. Tôi thật không ngờ ở cái nơi xa xôi ấy, tôi lại có được một tình bạn sâu sắc và thân thương đến vậy!(st) 
 

★Čүċℓøρş★
25 tháng 12 2017 lúc 18:45

Kết thúc bậc Tiểu học, tôi dự thi và trúng tuyển vào một trường điểm của thành phố. Bố mẹ tôi rất hài lòng. Cứ ngỡ buổi học đầu tiên của tôi ở trường mới sẽ được bố mẹ dẫn đi, nào ngờ, mẹ tuyên bố: “Năm nay con lớn rồi, trường lại ở gần nhà, con hãy tự mình đi học...”.

Tôi mặc quần áo mới và đi bộ đến trường. Tôi đang loay hoay tìm lớp học của mình thì va vào một bạn gái mập mạp đeo kính cận. Tôi lúng túng:

-    Xin lỗi, tớ không cố ý. Tớ đang tìm lớp học của mình.

-    Bạn học lớp nào?

-    Lớp 6A1.

-    Thế thì cùng lớp với tớ rồi. Tớ sẽ đưa bạn đi.

Nói rồi bạn ấy kéo tôi về phía lớp học cuối hành lang, dẫn tôi vào lớp và thân thiện bảo:

-    Cô giáo chủ nhiệm chưa đến. Bàn tớ còn chỗ, bạn ngồi cạnh tớ nhé. Tớ là Hiền, còn gọi là Hiền “mập”. Tên bạn là gì?

Thế là Hiền trở thành người bạn mới của tôi. Ngay từ đầu năm học, Hiền đã tỏ ra là một học sinh xuất sắc và nhiệt tình với công việc tập thể. Là lớp phó phụ trách học tập, Hiền sẵn sàng giúp dỡ những bạn học yếu. Làm báo tường, thi đấu thể thao,... việc gì Hiền cũng tham gia rất tích cực. Trong buổi lễ chào mừng ngày Nhà giáo Việt Nam, tiếng hát tha thiết của Hiền “Khi tóc thầy bạc, tóc em hãy còn xanh...” đã làm cả sân trường lặng di vì xúc động. Lớp tôi mặc nhiên xem Hiền là thủ lĩnh và tin chắc rằng bạn là đứa trẻ được sống sung sướng trong một gia đình hạnh phúc.

Nhà Hiền ở cách trường khá xa nên bạn đi học bằng xe đạp. Hằng ngày, tôi đợi Hiền dưới gốc bàng đầu ngõ để cùng đến trường. Chúng tôi chia sẻ với nhau bữa ăn sáng dù chỉ là một củ khoai luộc, một nắm xôi nóng. Hai đứa vừa đi vừa trao đổi bài, trò chuyện rôm rả. Khi về, đến điểm hẹn, lại tạm biệt nhau thân ái.

Một buổi sáng, tôi đang đợi mãi mà không thấy bóng dáng quen thuộc của Hiền. Sợ muộn học, tôi vội đi như chạy đến trường. Không thấy Hiền đến lớp, tôi cứ nhấp nhổm, chỉ mong sớm kết thúc buổi học. Tan học, tôi về nhà lấy xe đạp đi về phía ngoại ô tìm đến nhà Hiền. Đó là một ngôi nhà cấp bôn lụp xụp, cửa gỗ mộc khép hờ. Hiền đang ngồi đan giỏ mây ở giữa nhà, trên giường là cậu em trai đang thiêm thiếp ngủ. Thấy tôi, Hiền rất ngạc nhiên và vui mừng.

-    Sao hôm nay bạn không đi học? - Tôi hỏi.

-    Cu Bi sốt cao quá, mẹ tớ đi làm ca từ đêm nên tớ phải ở nhà trông em. Bạn vẫn chưa về nhà à?

-    Tớ về rồi. Sáng nay không thấy bạn đi học nên tớ đến xem bạn thế nào.

Nghe tôi nói, Hiền có vẻ cảm động, đôi mắt đen tròn loang loáng nước.

Hôm nay tôi mới biết nhà Hiền chỉ có ba mẹ con. Bố Hiền đã mất từ hai năm trước vì tai nạn lao động. Mẹ Hiền là công nhân của xí nghiệp may, thường xuyên phải làm tăng ca. Hiền giúp mẹ làm việc nhà, trông nom em Bi đang học mẫu giáo và đan giỏ mây để có thêm thu nhập. Thế mà chúng tôi cứ tưởng rằng Hiền là đứa trẻ được gia đình chăm chút chu đáo.

Quan sát đồ đạc trong nhà, tôi biết gia đình bạn thuộc diện khó khăn. Tôi chợt nhớ trong đợt quyên góp ủng hộ đồng bào miền Trung bị lũ lụt, Hiền đã góp 50 nghìn đồng. Số tiền đó bạn kiếm được bằng sức lao động của mình. Còn tôi thì xin tiền mẹ để ủng hộ, lại còn bớt lại để mua quyển truyện tranh mà tôi thích. So với Hiền, tôi thấy mình nhỏ bé và tầm thường quá.

Quen nhau chưa được bao lầu thì gia đình Hiền phải chuyển về quê để tiện chăm sóc bà nội già yếu. Ngày chia tay, tôi tặng Hiền một quyển sổ với lời đề tặng: “Tặng Hiền, người bạn đáng quý. Chúng mình mãi là bạn của nhau, Hiền nhé”. Hiền đan một chiếc giỏ xinh xắn bắng mây để tặng tôi. Chúng tôi dành cả một buổi chiều để đạp xe dạo chơi khắp thành phố. Hai đứa cứ nắm tay nhau không muốn rời.

Hằng ngày, tôi vẫn đi học trên con đường quen thuộc, nhưng không có Hiền bên cạnh. Tôi ước mong một ngày nào đó, gốc bàng đầu ngõ nhà tôi lại trở thành điểm hẹn của hai đứa trong những ngày đến trường.


Các câu hỏi tương tự
Xem chi tiết
Đỗ Nguyễn Quỳnh Anh
Xem chi tiết
nguyen phuong uyen
Xem chi tiết
nguyễn hùng
Xem chi tiết
Minh Anh
Xem chi tiết
Hoa anh đào
Xem chi tiết
Đinh Hoàng Yến Nhi
Xem chi tiết
nguyễn trúc linh
Xem chi tiết
tiên
Xem chi tiết