Hồi đại học mình có thói quen thức khuya (đứa nào chả thế). Bữa đó chuẩn bị thi nên mình thức khuya học bài, ko bật điện mà dùng đèn bàn thui. Tầm hơn 12h đêm thì mình mệt quá, để nguyên đèn sáng và lăn ra ngủ. Vừa chợp mắt chưa dc bao lâu , tự nhiên mình nghe thấy tiếng kèn đám ma rất ai oán, lúc ấy trong đầu mình nghĩ ” Quái, mình nhớ là con đường P.V.N này( con đường mà mình ở trọ, có 1 đoạn ngắn thui) làm gì có cái đám ma nào, sao lại có tiếng kèn đám ma”. Rùi ngay lập tức mình lại có 1 suy nghĩ kỳ quái trong đầu ” Chết rùi, mình phải tỉnh dậy ngay ko thì ma nó bắt mình đi mất” ( chả hiểu vì sao lại nghĩ thế). Vậy là mình lập tức mở mắt ra ( nhớ là thế nhưng lúc ấy chả biết là có mở mắt ko, nhưng mình có thấy một cái bóng mờ mờ in hình lên tường, vì vẫn để đèn bàn mà), và cố hết sức để la lên và cử động chân tay nhưng ko dc. Mình bắt đầu toát mồ hôi hột và khó thở rùi. truyen ma co that
Cũng ngay lúc ấy, mình bỗng nghe có tiếng nói trong đầu “Đừng bỏ anh mà đi nhé”. Mình chỉ nằm im dc thui. Rùi nó lại lặp lại lần thứ hai “Đừng bỏ anh mà đi nhé”. Mình vẫn cứng đờ và mồ hôi đầm đìa, lúc ấy quạt vẫn chạy ầm ầm nhé. Đến lần thứ ba nó lặp lại” Đừng bỏ ông mà đi nhé”.Lúc này thì mình gật gật nhẹ đầu dc 3 cái. Ngay sau đó thì mình như tỉnh hắn, cảm giác thở lại dc bình thường, mắt mở trừng trừng, tay chân bắt đầu cử động dc. Nhìn lại thấy mình nằm ngửa chứ ko nằm ngiêng, tay ko để lên ngực nhá, đèn vẫn sáng, quạt vẫn bật. Mình thì mồ hôi ướt nhẹp, người lại lạnh toát. Mình cứ nằm im như thế , ko cử động, ko làm gì. Phải đến cả tiếng sau mình mới dám ngọ nguậy, rùi dậy và sang gõ cửa đứa bạn phòng bên, nói sơ sơ rùi ôm chăn gối qua ngủ vs nó. Sáng hum sau vội vàng gọi điện về cho mẹ nói mẹ đi xem rùi xin cho cái là bùa, để tết về mình lấy, giờ vẫn còn để trong ví nè.
Chuyện này mình gặp hồi năm 4, giờ đã 3 năm rùi mà mình vẫn nhớ như in.
Chuyện 2: Chuyện của đứa bạn phòng bên
Chính là đứa mà mình ôm chăn vs gối qua ngủ cùng đấy ạ. Sáng hum sau dậy, mình mới kể lại chi tiết cho nó, vẫn nổi cả da gà lên. Nghe xong nó bảo”nghe M nói thì giờ Y mới dám nói, Y cũng gặp rùi”. Thế là nó kể chuyện của nó. Thỉnh thoảng nó ngủ, nó hay mơ thấy có 1 người thanh niên cứ đêm đêm là hay vào phòng nó chơi, nói chuyện, rùi đi từ phòng nó đi qua mấy cái cầu thang lên tầng trên nữa ( phòng nó làm gì có cầu thang, sau phòng nó là khoảng ko thui). Mấy lần mơ thấy vậy, nó liền hỏi bác chủ nhà thì bác nói là ” phòng con ngày xưa bác có làm cầu thang lên tầng trên nhưng bỏ rùi”. Sốc tập 1.
Rùi có 1 lần nói chuyện vui vui , người thanh niên đó bảo” a rất thích em, nên a đã bảo chủ nhà để cho e ở đây thoải mái, em cứ yên tâm ở đây”. Ngủ dậy nó cũng ko để tâm cho lắm, nhưng mấy ngày sau, thấy bác chủ nhà báo tăng tiền phòng của mấy đứa tầng trên mà ko thấy đả động gì đến nó, thì nó mới chợt nhớ tới lời người thanh niên đó, giật mình nghĩ lại thì từ hồi ở đây nó chưa bao giờ bị tăng tiền phòng cả mặc cho các phòng khác bị tăng ( các phòng khác ko biết nhá). Sốc tập 2.
Nó kể tiếp, đợt ấy, nó bị mổ ruột thừa, ở viện mấy ngày rùi về nhà. Vì chưa dc bao lâu nên nó vẫn còn mệt. Về nhà dc 2,3 hôm gì ấy, buổi tối hum ấy, tầm 11h nó tắt đèn đi ngủ mà nằm mãi ko ngủ dc, cứ quay qua quay lại. Rùi khi nó đang nằm quay mặt ra phía cửa phòng, tự nhiên nó thấy cửa phòng nó từ từ mở ra, và nó thấy 1 cái bóng đen mờ mờ đi vào trong phòng (đèn tắt rùi nhá) , thế mà ko hiểu vì sao lúc ấy trong đầu nó lại vang lên ý nghĩ ” mình phải bật đèn lên để mời khách vào phòng chứ”. Rùi như phản xạ nó đưa tay lên bật cái công tắc đèn ngay đầu giường. Đèn vừa sáng, nó như chợt tỉnh ấy, nhìn lại thì thấy cửa phòng vẫn khóa ( bấm chốt rùi), mà nửa đêm rùi làm gì còn ai đến chơi nữa. Lúc ấy nó mới toát mồ hôi, hiixxxx. Nhưng lúc sau thì nó nghĩ do người vẫn còn mệt nên gặp lung tung chứ ko có gì.
truyen ma tuyen chon
Sau khi nghe mình kể chuyện, nghĩ lại nó cũng nổi da gà, mình thì khiếp rùi. Mấy hum liền, hum thì mình sang phòng nó ngủ, hum thì nó sang phòng mình ngủ. Bà Ba ( bà giúp việc ở cùng tầng vs tụi mình, tụi mình rất hay nói chuyện vs bà, thỉnh thoảng rảnh cũng phụ bà nữa), thấy 2 đứa thế mới hỏi, tụi mình mới kể lại cho bà nghe. Nghe xong bà bảo” tao cũng gặp rùi, tao ko sợ nhưng tao ko kể ra, sợ mấy đứa bỏ đi, bà chủ bà la. Chứ trc tao đi thanh niên xung phong, tao có sợ gì”. Heeeee, 2 đứa mình nghe vậy mới nằn nì bà kể cho nghe.
Chuyện 3: Chuyện của bà Ba giúp việc
tieu thuyet kinh di
(Phòng bà Ba ngay kế phòng mình. Khi mình tới ở thì đã thấy phòng bà ko có cửa mà chỉ có tấm rèm che lại buổi tối khi bà ngủ thui).Bà kể ” ban đêm thỉnh thoảng ngủ tao vẫn thấy có ng đi qua đi lại chỗ hành lang này đấy chứ. Có một đêm, hum ấy tao nằm ngủ nhưng mãi ko ngủ dc, mà cái rèm cửa tao cũng ko buông xuống. Đang nằm trằn trọc, tự nhiên tao thấy 1 ng đàn ô cứ đứng ngoài cửa nhìn chòng chọc vào phòng tao. Lúc ấy tao cũng ko sợ, thấy thế liền ngồi dậy tựa lưng vào tường. Rồi bỗng nghe tiếng ng đàn ông đó nói ” cái nhà này, ngày rằm mùng một chả bao giờ chịu thắp hương gì cả”. Nghe vậy, tao mới bảo ” tôi chỉ là ng giúp việc ở đây thôi, tôi ko biết gì cả. Thôi ô đi cho tôi ngủ, mai dậy tôi sẽ nói bà chủ thắp hương cho ô”. Tao nói xong thì thấy cái bóng đó quay lưng đi rùi từ từ biến mất. Rùi sau đó tao cũng ngủ lun. Sáng dậy tao mới nói bà chủ, từ đó trở đi bà mới chịu khó thắp hương ngày rằm mùng một chứ trc bà chỉ làm mấy ngày giỗ hay lễ tết thui.
Hixxx, nghe xong thì lúc ấy tụi mình hãi thực sự rùi, mới bàn nhau gặp bà chủ nhà để hỏi rõ. Sau khi nghe tụi mình kể hết chuyện, bà chủ nhà mới nói ” tụi con đã gặp vậy thôi bác kể cho nghe. Đúng ra thì bác có x+1 người con, chứ ko fai là x người con như bây giờ. Thực ra bác cũng ko biết, nhưng 1 lần đi xem bói, ông thầy bói vừa nhìn thấy bác đã bảo ” bà có 1 ng con chết trẻ đúng ko”. Bác cứ nói là ko vì thực sự là ko có, nhưng ông thầy bói coi kỹ rùi nói ” bà trc có thai, nhưng vì bà ko biết nên đã để bị sảy. Cái thai đó là con trai, giờ ở dưới âm đang làm chức quan to lắm, nhưng vẫn muốn về nhà nên bà fai cúng cho nó”. Bác nghe vậy thì cũng về nhà làm 1 cái bát hương, ko biết mặt mũi ra sao nên để tấm hình ông quan nên thui. Chắc ng tụi con gặp là con trai bác đó. Nói rùi bác chỉ cho tụi mình thấy. Tụi mình bảo bác ” thui, từ giờ đến lúc tụi con ra trường, ngày rằm mùng một bác cứ cho tụi con lên thắp nén nhang cho an tâm bác ah”. Từ ngày đó thì tụ mình dc yên ổn
ô thế bn qua đại hok òi à
Chuyện về ông Lương Định Của :
Viện nghiên cứu của ông Lương Định Của bất ngờ nhận được một món quà do một người bạn của ông gửi tặng. Đó là mười hạt giống lúa quý. Đang lúc trời rét đậm kéo dài, ông Của chia mười hạt giống ra làm hai. Một nửa gieo ở phòng thí nghiệm, còn một nửa ông đem về, dùng nước ấm để ngâm, rồi gói vào khăn. Tối tối, ông ủ vào trong người để nhờ nhiệt độ cơ thể giúp hạt giống nảy mầm. Quả nhiên sau đợt rét, chỉ có năm hạt giống ủ trong người là nảy mầm xanh tốt. Ông là một nhà khoa học đã tạo ra được nhiều giống lúa quý cho nền nông nghiệp Việt Nam.
Chuyện ma của riêng tôi :
Ngày xưa, tôi hay đạp xe vào buổi tối, hóng mát ấy. Lượn khắp khu phố Hà Nội gần chỗ tôi ở. Mẹ tôi thì hay lo tôi về muộn, ngày nào cũng đứng ở cổng xem tôi đã về chưa. Khu dân cư cũ của tôi thì vắng, nhiều ngã ba, đèn hồi ấy thì nó hay chớp chớp sáng không đều. Có 1 cái lần tôi về muộn, mẹ tôi mắng :
- Con mà cứ về muộn thế này thì ma bắt đấy!
Khu phố tôi ở ngày xưa đến nay thì nổi tiếng với mấy chuyện ma. Đúng là hôm nay, trong lúc đạp xe, tôi có nhìn thấy vài cái bóng đứng ở đầu đường, cúi đầu xuống đất, váy bay phấp phới, tóc dài che hết mặt, hễ có tiếng là vẫy tay gọi, lại còn đứng dưới cái đèn phố mở ảo, tôi cũng phát khiếp. Từ lần đấy bị dọa thì chừa hẳn, không dám đạp xe khắp phố nữa. Nhưng sau này, lớn lên, tôi mới biết, mấy chị "ma" hồi ấy là cave :))))???
Ps : nhớ k :))
# Aeri #