Hồi còn nhỏ em ko sợ một thứ gì nhưn khi lớn lên em sợ nhất chính là TÌNH YÊU
P/S: Ko đăng câu hỏi linh tinh
Hồi còn nhỏ em ko sợ một thứ gì nhưn khi lớn lên em sợ nhất chính là 'soái ca'.
(Trả lời dựa vào gợi ý)
~Hok tốt~
~Tam muội~
Hồi còn nhỏ em ko sợ một thứ gì nhưn khi lớn lên em sợ nhất chính là TÌNH YÊU
P/S: Ko đăng câu hỏi linh tinh
Hồi còn nhỏ em ko sợ một thứ gì nhưn khi lớn lên em sợ nhất chính là 'soái ca'.
(Trả lời dựa vào gợi ý)
~Hok tốt~
~Tam muội~
Câu 1 (2 điểm) Trong các từ chứa từ “bảo” sau, có một từ không thuộc nhóm nghĩa với các từ còn lại. Đó là từ nào? Vì sao từ đó không thuộc nghĩa với các từ còn lại?
Bảo an, bảo dưỡng, bảo hành, bảo hộ, bảo mật, bảo quản, bảo toàn, bảo tồn, bảo vật, bảo vệ.
Câu 2 (2 điểm) Cho câu: “Khi mùa rét đến, cánh đồng chỉ còn lại trơ gốc rạ, mẹ Lê lo sợ không ai mướn mình” (theo Thạch Lam)
Câu trên vừa có thể là câu đơn, vừa có thể là câu ghép, vì sao?Khi câu trên là câu đơn, bộ phận “cánh đồng chỉ còn trơ gốc rạ” của câu sẽ trả lời cho câu hỏi nào? Bộ phận đó làm rõ ý nghĩa cho từ nào của câu?Câu 3 (2 điểm) Khi nói về mùi thơm của hương hồi, trong bài “rừng hồi xứ Lạng”, Tô Hoài viết:
“Ai cũng ngẩng lên cho thấy mùi hồi chín chảy qua mặt”.
Theo em, vì sao trong câu trên, dùng “chảy” hay hơn và gây ấn tượng hơn dùng từ “bay” hoặc “thổi”?
Câu 4 (4 điểm) Cảnh bình minh nơi đâu cũng đẹp. Đó là khi mặt trời còn bẽn lẽn núp sau sườn núi, những tia nắng dịu dàng, đã xuyên thủng màn sương bao phủ núi đồi. Đó là khi những tia nắng ban mai hình rẻ quạt bắt đầu chiếu rọi xuống làng xóm thanh bình. Đó là buổi hừng đông với những tia nắng hồng nhảy nhót trên mặt biển. Đó là khi tầng tầng lớp lớp bụi hồng ánh sáng đã tràn khắp phố phường.
Em đã từng được ngắm một cảnh bình minh như thế, hãy tả lại.
Sự hi sinh của nhân vật Lượm trong bài thơ cùng tên của nhà thơ Tố Hữu đã gợi cho em những tình cảm và suy nghĩ gì ?
* Gợi ý ;
-Sự hi sinh của Lượm gợi cho em tình cảm vùa xót thương vừa cảm phục
- Đó là một sự hi sainh dũng cảm.Lượm biểu tượng cho tinh thần bất khuất,kiên cường của con người VN
-Lượm không còn nữa nhưng hình ảnh đẹp của Lượm còn sống mãi với quê hương
Bài 1: Đọc đoạn trích sau và trả lời câu hỏi
"Một hôm, tôi bắt gặp nó nhào một thứ bột gì đó đen sì, trông rất sợ, thình thoảng lại bôi bôi ra cổ tay. Trời ạ, thì ra nó chế thuốc vẽ. Thảo nào các đít xoong chảo bị nó cạo trắng cả. Tôi quyết định bí mật theo dõi em gái tôi. Sau khi có vẻ đã hài lòng, nó lôi trong túi ra 4 cái lọ nhỏ, cái màu đỏ, cái màu vàng, cái màu xanh lục...đều do nó tự chế. Nó đưa mắt canh chừng rồi lại nhét tất cả vào túi sau khi cho màu đen nhọ nồi vào một cái lọ còn bỏ không. Xong, nó vui vẻ chạy đi làm những việc bố mẹ tôi phân công, vừa làm vừa hát, có vẻ vui lắm."
Câu hỏi:
C1: Nhân vật chính trong truyện là ai?
C2:Người anh trong truyenj khi phát hiên em gái chế thuốc vẽ từ nhọ nồi đã nghĩ gì?
C3: Từ "đen sì" trong câu:" Một hôm tôi bắt gặp nó nhào một thứ bột gì đó đen sì, trông rất sợ, thỉnh thoảng lại bôi bôi ra cổ tay" nghĩa là gì?
A. Chỉ 1 thứ bột rất đen.
B. Chỉ thứ bộ đen không sử dụng được.
C. chỉ màu bột đen đục.
D.chỉ thứ bột bốc mùi khó chịu.
C4:Trong đoạn văn trên, tac giả sử dụng phép so sánh mấy lần?
C5:Câu văn" Nó đưa mắt canh chừng rồi lại nhét tất cả vào túi sau khi cho màu đen nhọ nồi vào một cái lọ còn bỏ không" thuộc loại câu nào?
C6. Nếu viết"quyết định bí mật theo dõi em gái tôi" thì câu mắc phải lỗ nào?
A.Thiếu chủ ngữ
B. Thiếu vị ngữ.
C Thiếu động từ
D.Cả ba ý trên
Cho đoạn văn sau :
“... Một hôm, tôi bắt gặp nó nhào một thứ bột gì đó đen sì, trông rất sợ, thỉnh thoảng lại bôi bôi ra cổ tay. Trời ạ, thì ra nó chế thuốc vẽ. Thảo nào các đít xoong chảo bị nó cạo trắng cả. Tôi quyết định bí mật theo dõi em gái tôi. Sau khi có vẻ đã hài lòng, nó lôi trong túi ra bốn lọ nhỏ, cái màu đỏ, cái màu vàng, cái màu xanh lục...đều do nó tự chế. Nó đưa mắt canh chừng rồi lại nhét tất cả vào túi sau khi cho màu đen nhọ nồi vào một cái lọ còn bỏ không. Xong, nó vui vẻ chạy đi làm những việc bố mẹ tôi phân công, vừa làm vừa hát ,có vẻ vui lắm...”
1.Nhân vật chính trong truyện là ai? Vì sao đó là nhân vật chính?
2.Nhân vật “tôi” khi thấy “nó” chế thuốc vẽ từ nhọ nồi đã có suy nghĩ và hành động gì? Điều đó thể hiện thái độ và tình cảm như thế nào của “tôi” với “nó”?
GIÚP MÌNH VS NHÉ
Câu 1: Vì vsao chúng ta phải sống với lòng biết ơn ?
Câu 2: Cho tình huống: Vì gia đình nghèo, Thái phải thôi học Trung học phổ thông đi bán hàng rong để kiếm tiền nôi em Bình ăn học. Trong khi đi bán, vô tình Thái đạp phải kim tiêm của những kẻ chích ma túy nên bị nhiễm HIV. Thấy anh bị bện, Bình đã xa lánh, trốn tránh khôn chăm sóc anh vì sợ lây. Bác hàng xóm thấy thế, nhắc nhở Bình thì Bình lớn tiếng: " Bà không sợ thì mang anh tôi về mà chăm sóc ". Hỏi :
a) Em có nhận xét gì về hành vi, thái độ của Bình ?
b) Nếu em là Bình em sẽ làm gì ?
c) Từ tình huống trên, em hãy viết một thông điệp ngắn gửi đến bạn bè ?
Câu3 : Nhũng câu nói sau liên quan đến bài học nào em được học ? Hãy giải thích ý nghĩa của những câu nói đó ?
- Kiến tha lâu cũng đầy tổ
- Nặng nhặt chặt bị
Các bạn trả lời đầy đủ chi tiết giúp mình nha!
1. Xác định thành phần chính trong câu sau
Một hôm, tôi bắt gặp nó nhào một thứ bột gì đó đen sì, trông rất sợ, thỉnh thoảng lại bôi bôi ra cổ tay.
2. Hãy tả lại một người thân mà em yêu quý nhất (không chép mạng càn tốt)^^
Tình bạn là một trong những điều quan trọng nhất đối với mỗi người. Nó đi cùng ta qua nhiều năm tháng và ngày hôm nay, khi đã trưởng thành, em mới cảm nhận được hết những giá trị của tình bạn đã mang lại cho mỗi chúng ta. Với em thì tình bạn đẹp nhất chính là tình bạn của thời học sinh bởi khi ấy, chúng ta chỉ là những đứa trẻ ngây thơ, không chút tạp niệm và không có bất cứ điều gì ảnh hưởng tới tình bạn. Khi ấy, chúng ta thận thiết với nhau bởi tình cảm thực sự xuất phát từ chính trái tim của mình mà không hề toan tính. Và em cũng có rất nhiều những kỉ niệm khó quên với Linh- người bạn thân trong suốt những năm đi học của mình.
Linh cùng em là hai người bạn thân với nhau từ khi còn học lớp bốn. lúc nào hai đứa cùng đi cùng nhau trên khắp mọi nẻo đường, cùng đi học, cùng đi ăn quà, thậm chí là cùng nhau trốn bố mẹ để đi chơi. Và có lẽ gây ấn tượng nhất trong em là có lần chúng em đã cùng nhau đi chơi, tụ tập ở nhà một người bạn cả ngày cùng với hai người bạn khác cùng bàn. Buổi sáng, em và Linh cùng nhau đi chung một chiếc xe đạp, mỗi người phụ trách mang một thứ đồ đi cùng: em thì mang khoai lang, Linh mang bột mỳ. Tới nơi hai người bạn kia đã tới đó từ trước, chúng em cùng nhau bật đĩa nhạc mới mua và tập nhảy theo những nhóm nhảy trên màn hình và thu âm những ca khúc mà chúng em đã hát theo. Có thể nói là vui biết chừng nào, bởi có đôi khi bản thân chúng ta cũng có những điều mà chúng ta muốn làm nhưng không thể, chỉ khi có những người bạn thân ở cạnh mình, có cùng những ý nghĩ với mình thì tình cảm ấy suy nghĩ ấy mới được thể hiện hết tất cả.
Hát hò xong, tất cả cùng nhau nấu ăn. Chỉ là những đứa trẻ nên tất cả cùng làm những món ăn đơn giản như: khoai lang tẩm bột và bánh đa cùng tương ớt. những món ăn đó đã giúp mấy đứa trẻ gần nhau hơn và đó là lần đầu tiên chúng em đã cùng nhau nói lên ước mơ của mình. Những ước mơ tuy giản dị nhưng không phải lúc nào cũng nói cùng với cha mẹ mà chỉ có thể tâm sự cùng với những người bạn. và cho tới tận bây giờ, có người đã đi theo đúng suy nghĩ của mình lúc đó cũng có những người không theo con đường ấy nhưng mỗi lần nhớ lại em vẫn luôn cảm thấy xúc động.
Tình bạn đẹp nhất là khi mà chúng ta luôn có xuất phát điểm từ chính trái tim và tấm lòng của mình. Theo thời gian, con người sẽ dần lớn lên nhưng những kỉ niệm của chúng ta thì vẫn còn mãi cho tới tận bây giờ. Bởi thế cho nên chúng ta ai cũng nên học cách nâng niu những kỉ niệm để có thể không hối hận vì đã để thời gian trôi qua một cách nhanh chóng mà không đọng lại được bất cứ một điều gì.
Các bn có thấy hay ko
Nêu cảm nghĩ của em về thạch sanh
cách nêu
có mở đầu
có thân bài
có kết bài
mọi người giúp mình với mình cũng sắp thi rồi
giúp luôn mình cái này nhé
tả cô giáo
Khi mới từ mầm non bước vào cấp 1 mẹ còn dắt tay em đến trường em gặp được rất nhiều thầy cô giáo nhưng em vẫn quý nhất là cô Thoa cô đã để lại ấn tượng sâu sắc cho em
Cô Thoa là cô chủ nhiệm của em khi mới vào lớp 1 cô có khuôn mặt trái xoan, mái tóc hơi dài , làn da vàng , dáng người gầy và hơi cao tính tình cô hiền hòa nhưng cũng có phần nghiêm khắc
ấn tượng của em về cô khi mới vào lớp 1 em vẫn còn rất nghịch và vẫn giữ tính cách ở hồi mầm non em quay ngang quay ngửa rồi không chịu viết bài em cũng viết chữ rất xấu cô liền xuống bảo em không quay ngang quay ngửa nữa mà phải chăm chỉ viết bài cô cầm tay em nắn nót từng chữ một khi rảnh rỗi cô lại cho em đi học buổi chiều để rèn chữ cho em sau một thời gian dài em đã là bạn viết chữ đẹp nhất lớp cô bảo em đi thi viết chữ đẹp của trường em vượt qua được tiếp tục rèn em đến ngày thi huyện em đến đó rất bỡ ngỡ nhưng cô động viện em đến lúc thi em nắn nót viết từng chữ xong em liền ra ngoài rồi bảo với cô và mẹ là xong rồi đợi đến ngày ra kết quả em đã được giải ba cô và mẹ rất mừng khi thi xong vào thứ 7 mẹ đưa em đến nhà cô chơi vì là trẻ con còn bé nên em không biết gì lên chỉ nghịch phá làm phiền cô nhưng cô vẫn rất vui vì em đã đến nhà cô chơi cô coi em như người nhà mỗi đến tết em lại thấy thiếu thiếu gì đó rồi mẹ đưa em đến nhà cô chơi đến nhà cô chơi
em đã tự hứa với mình là phải học thật giỏi nghe lời để không phụ lòng bố mẹ và cô Thoa năm nay khi lên cấp hai em vẫn còn nhớ mãi nhưng kỉ niệm cô và em hồi ở cấp một
có chỗ gì sai sót mong các bạn góp ý nhé
Câu 3: Chi tiết “Bà cụ nắm lấy tay em rồi hai bà cháu bay vụt lên cao, cao mãi, chẳng còn đói rét , đau buồn nào đe dọa họ nữa” gợi cho em những cảm xúc gì?