Sau đây là một phần của cuộc trò chuyện giữa nhân vật Phan Lang và Vũ Nương trong Chuyện người con gái Nam Xương (Nguyễn Dữ):
Phan Lang nói:
Nhà cửa của tiên nhân, cây cối thành rừng, phần mộ của tiên nhân, cỏ gai lấp mắt. Nương tử dầu không nghĩ đến, nhưng còn tiên nhân mong đợi ở nương tử thì sao?
Nghe đến đây, Vũ Nương ứa nước mắt khóc rồi nói:
- Có lẽ không thể gửi mình ẩn vết ở đây được mãi, để mang tiếng xấu xa. Và chăng Ngựa Hồ gầm gió bắc, chim Việt đậu cành nam. Cảm vì nỗi ấy, tôi tất phải tìm về có ngày. (Trích Ngữ văn 9, tập một, NXB Giáo dục Việt Nam, 2017)
Câu hỏi
1. Phan Lang trò chuyện với Vũ Nương trong hoàn cảnh nào? Tư “tiên nhân" được nhắc tới trong lời của Phan Lang để chỉ những ai?
2. Vì sao sau khi nghe Phan Lang nói, Vũ Nương "ứa nước mắt khóc” và quả quyết "tối tất phải tìm về cỏ ngày"?
3. Em hãy trình bày suy nghĩ (khoảng 2/3 trang giấy thi) về vai trò của gia đình trong cuộc sống của mỗi chúng ta.
Thuật lại lời nhân vật Vũ Nương trong đoạn trích sau theo cách dẫn gián tiếp :
Nghe đến đấy,Vũ Nương ứa nước mắt khóc , rồi quả quyết đổi giọng mà rằng :
- Có lẽ không thể ẩn hình gửi bóng ở đây được mãi , để mang tiếng xấu xa . Vá chăng , ngựa Hồ gầm gió bắc , chim Việt đậu cành nam . Cám vì nỗi ấy , tôi tất phải tìm về có ngày . (Nguyễn Dữ )
GIÚP mik nha mn 11phút nx mik pk nộp r =(((((
Vì sao sau khi nghe Phan Lang nói, Vũ Nương “ứa nước mắt”và quả quyết “tôi tất phải tìm về có ngày”?
"Phan nói:
- Nhà cửa tiên nhân của nương tử, cây cối thành rừng, phần mộ tiên nhân của nương tử, có gai rợp mắt. Nương tử dù không nghĩ đến, nhưng tiên nhân còn mong đợi nương tử thì sao?
Nghe đến đây, Vũ Nương ứa nước mắt khóc, rồi quả quyết đổi giọng mà rằng:
- Có lẽ không thể gửi hình ấn bóng ở đây được mãi, để mang tiếng xấu xa. Và chăng, ngựa Hổ gầm gió bắc, chim Việt đậu cành nam. Cảm vì nỗi ấy, tôi tất phải tìm về có ngày.”
a) Cuộc đối thoại của Vũ Nương với Phan Lang diễn ra trong hoàn cảnh nào?
b) Từ "tiên nhân" trong đoạn văn trên chỉ những ai?
c) Tìm các phép liên kết câu trong lời thoại sau: "- Có lẽ không thể gửi hình ấn bóng ở đây đc mãi, để mang tiếng xấu xa. Và chăng, ngựa đầu Hồ gái gió bắc, chim Việt đậu cành nam. Cảm vì nỗi ấy, tôi tất phải tìm về có ngày.''
d) Cảm nhận vẻ đẹp của Vũ Nương trong đoạn trích trên.
Phan nói: - Nhà cửa tiên nhân của Nương tử, cây cối thành rừng, phần mộ tiên nhân của nương tử, cỏ gai rợp mắt. Nương Tử dù không nghĩ đến, nhưng tiên nhân còn mong đợi nương tử thì sao? Nghe đến đấy, Vũ Nương ứa nước mắt khóc, rồi quả quyết đổi giọng mà rằng: - Có lẽ không thể gửi hình ẩn bóng ở đây được mãi, để mang tiếng xấu xa. Vả chăng, ngựa Hồ gầm gió bắc, chim Việt đậu cành nam. Cảm vì nỗi ấy, tôi tất phải tìm về có ngày.” Chỉ ra lời dẫn trực tiếp của vũ nương
Viết một đoạn văn ( khoảng 10 đến12 dòng) trình bày cảm nhận về: Vẻ đẹp của người vợ hiền qua nhân vật Vũ Nương trong tác phẩm “Người con gái Nam Xương” - Nguyễn Dữ. Giúp mình với ạ
Cho đoạn văn tóm tắt sau:
Xưa có chàng Trương Sinh phải đầu quân đi lính, để lại mẹ già và người vợ trẻ mới cưới là Vũ Thị Thiết, còn được gọi là Vũ Nương đang bụng mang dạ chửa. Mẹ Trương Sinh ốm chết, Vũ Nương lo ma chay chu tất. Giặc tan, Trương Sinh trở về nhà, nghe lời con trai thơ dại, nghi vợ không chung thuỷ. Vũ Nương oan ức, bèn gieo mình xuống sông Hoàng Giang tự tử. Sau khi vợ chết, Trương Sinh vỡ lẽ ra rằng vợ mình bị oan. Phan Lang là người cùng làng với Vũ Nương, do cứu mạng thần rùa Linh Phi, vợ vua Nam Hải, nên khi chạy nạn, chết đuối ở biển đã được Linh Phi cứu sống để trả ơn. Phan Lang gặp Vũ Nương trong động của Linh Phi. Hai người nhận ra nhau. Phan Lang được trở về trần gian, Vũ Nương gửi chiếc hoa vàng cùng lời nhắn Trương Sinh. Trương Sinh nghe Phan Lang kể, bèn lập đàn giải oan trên bờ Hoàng Giang, Vũ Nương hiện lên giữa dòng sông nhưng không trở lại trần gian nữa.
Đoạn văn tóm tắt trên đã đủ các ý chính trong bài Chuyện người con gái Nam Xương. Đúng hay sai?
A. Đúng
B. Sai
Hãy thuật lại lời nhân vật Vũ Nương trong đoạn trích sau đây theo cách dẫn gián tiếp.
Hôm sau, Linh Phi lấy một cái túi bằng lụa tía, đựng mười hạt minh châu, sai sứ giả Xích Hỗn đưa Phan ra khỏi nước. Vũ Nương nhân đó cũng đưa gửi một chiếc hoa vàng mà dặn:
– Nhờ nói hộ với chàng Trương, nếu còn nhớ chút tình xưa nghĩa cũ, xin lập một đàn giải oan ở bến sông, đốt cây đèn thần chiếu xuống nước, tôi sẽ trở về.
(Nguyễn Dữ, Chuyện người con gái Nam Xương)
VŨ NƯƠNG (chuyện người con gái nam xương) TRONG ĐOẠN HỘI THOẠI VỚI PHAN LANG, PHAN LANG CÓ HỎI VŨ NƯƠNG RẰNG :"NHÀ CỬA TIÊN NHÂN CỦA NƯƠNG TỬ, CÂY CỐI THÀNH RỪNG, PHẦN MỘ TIÊN NHÂN CỦA NƯƠNG TỬ CỎ GAI RỢP MẮT ..." VŨ NƯƠNG NGHE XONG ĐÃ ĐỒNG Ý QUAY VỀ NHƯNG SAU ĐÓ LẠI CHỈ GẶP CHỒNG TỪ XA RỒI BIẾN MẤT MÀ KHÔNG QUAY VỀ ĐOÀN TỤ CHỒNG CON VÀ DỌN MỘ CHO MẸ ???(lưu ý chữ hiếu luôn lớn hơn chữ ơn của linh phi)