Hằng năm, các trường học trên cả nước sẽ tổ chức buổi lễ mít tinh chào mừng ngày Nhà giáo Việt Nam vào ngày 20 tháng 11. Đây là một dịp ý nghĩa để tri ân thầy cô giáo - những người lái đò thầm lặng.
Tôi vẫn còn nhớ buổi lễ hôm đó. Ngôi trường của tôi dường như được khoác một chiếc áo mới. Sân trường được quét dọn vô cùng sạch sẽ. Hàng ghế nhựa được xếp gọn gàng. Trên sân khấu treo một tấm băng rôn màu xanh, có dòng chữ màu trắng: “LỄ KỈ NIỆM NGÀY NHÀ GIÁO VIỆT NAM 20 - 11”. Phía bên dưới là tên trường “THCS….”. Hai bên sân khấu để rất nhiều lẵng hoa chúc mừng. Từ sáng sớm, học sinh đã đến trường. Ai cũng mặc đồng phục gọn gàng. Khuôn mặt tỏ ra hân hoan, háo hức. Các cô mặc áo dài thướt tha. Còn các thầy mặc áo sơ mi, quần âu trang trọng. Nụ cười của thầy cô rạng rỡ trên môi.
Buổi lễ mít tinh được bắt đầu vào đúng bảy giờ ba mươi phút. Một hồi trống giòn giã vang lên. Học sinh xuống sân trường và xếp hàng. Mở đầu buổi lễ, một số tiết mục văn nghệ được trình bày. Giai điệu quen thuộc của các bài hát như “Bụi phấn”, “Người thầy”, “Nhớ ơn thầy cô”,... vang lên. Kết thúc phần văn nghệ, thầy cô và học sinh toàn trường thực hiện nghi thức chào cờ trang nghiêm. Sau đó, phần phát biểu của thầy hiệu trưởng đã gây cho tôi ấn tượng sâu sắc. Đến bây giờ, từng lời của thầy cùng với giọng nói trầm ấm vẫn vọng trong tâm trí của tôi. Lời tri ân của thầy dành cho các thầy cô thật đáng trân trọng, cảm động. Tiếp đến, chị Đỗ Thu Hà là một học sinh khối chín, đã thay mặt cho học sinh toàn trường phát biểu cảm nghĩ cũng như gửi lời cảm ơn đến các thầy cô. Bài phát biểu của chị thật cảm động. Chương trình tiếp tục được diễn ra với phần khen tặng các thầy cô xuất sắc.