" Hãy nghĩ kĩ điều này, En-ri-cô ạ: Trong đời, cn cs thể trải qua những ngày buồn thảm, nhưng ngày buồn thảm nhất tất sẽ là ngày mà cn mất mẹ.
Khi đã khôn lớn trưởng thành, khi các cuộc đấu tranh sẽ tôi luyện cn thành ng dũng cảm, cs thể lúc đó cn sẽ mong ước thiết tha dc nghe lại tiếng ns cr mẹ, dc mẹ dang tay ra đón vào lòng . Dù có lớn khôn, khỏe mạnh thek nào đi chăng nx, cn sẽ vẫn tự thấy mk là 1 đứa trẻ tội nghiệp, yếu đuối và k dc chở che. Cn sẽ cay đắng khi nhớ lại những lúc đã lm cho mẹ đau lòng...Cn sẽ k thể sống thanh thản, nếu đã lm cho mẹ buồn phiền. Dù cs hối hận, cs cầu xin linh hồn mẹ tha thứ ...tất cả cx chỉ vô ích mà thôi. Lương tâm cn sẽ k chút nào yên tĩnh. Hình ảnh dịu dàng cr mẹ sẽ lm cho tâm hồn cn như bị khổ hình. En-ri-cô này! Cn hãy nhớ rằng tình y thw là tình cảm thiêng liêng hơn cả. Thật đáng xấu hổ và nhục nhã cho kẻ nào chà đập lên tình y thw đó.
1. Phương thức biểu đạt chính cr đoạn văn trên là j?
2. Nội dung cr đopạn trích trên là gì?
3. Đoạn trích trên cs đẩm bảo tính liên kết k ? vì sao?
4. Qua đoạn trích, em cs suy nghĩ j về bổn phận cr cn cái đối vs cha mẹ?
(mơn trc ạ)
1. Phương thức biểu đạt: biểu cảm
2. Nội dung: Người bố nói với En-ri-cô về vị trí không thể thay thế của mẹ và khẳng định tình yêu thương là tình cảm thiêng liêng hơn cả.
3. Đoạn trích trên đảm bảo tính liên kết vì các câu văn đều hướng tới làm sáng tỏ nội dung, các điệp từ "con sẽ", "con" "mẹ" được lặp lại.
4. Bổn phận của con cái:
+ Đón nhận tình yêu thương của cha mẹ bằng thái độ biết ơn, trân trọng.
+ Thể hiện tình yêu thương với cha mẹ.
+ Chăm ngoan, khỏe mạnh xứng đáng với sự chăm sóc, tình yêu thương của cha mẹ.