Gió về như mưa tới
Lá dậy như là đi
Ào ào tiếng sóng vỗ
Không gian có việc gì?
Gió, gió thổi rào rào
Trăng, trăng lay chấp chới
Trời tròn như buồm căng
Tất cả lên đường mới
Hồn ta cánh rộng mở
Đôi bên gió thổi vào
Nghĩ những điều hớn hở
Như trời cao, cao, cao
Màn đêm buông xuống thật nhanh, trên khắp đường phố, nhà nhà đã lên đèn. Ánh điện sáng lung linh. Nhưng chỉ ít phút sau, mặt trăng tròn vành vạnh đã nhô lên. Cả gia đình tôi quây quần trên chiếc chiếu nhỏ đặt trước hiên nhà, ngồi ngắm trăng. Trăng đêm nay đẹp và sáng quá! Đêm nay là trăng rằm tháng tám cơ mà!
Cái bóng dáng tròn vành vạnh của trăng trông giống như cái đóa bạc khổng lồ treo lơ lửng trên nền trời xanh thẳm. Trăng lấp ló lờ mờ ẩn hiện sau ngọn phi lao. Làng xóm tưng bừng tiếng cười nói râm ran. Ánh trăng vằng vặc soi sáng từng cảnh vật. Gió thổi nhè nhẹ lướt qua như đang thì thầm trò chuyện. Ngoài vườn, gió luồn qua từng kẽ lá hiu hiu thổi mát, hoà lên một bản nhạc du dương, thích thú làm sao?
Tôi và mấy đứa bạn trong xóm tụm năm, tụm bảy rủ nhau xếp thành hàng dọc rồng rắn đi rước đèn phá cỗ đêm rằm Trung thu. Những chiếc đèn giấy ông sao, đèn cá chép... với ánh lửa bập bùng hoà trọn với ánh trăng làm một. Chơi chán, chúng tôi cùng nhau phá cỗ. Trong mâm cỗ có cả phần của Chị Hằng và Chú Cuội. Có lúc ngước nhìn lên, tôi cảm giác như họ đang tươi cười với chúng tôi, rồi nhón tay cầm lấy một cái kẹo mà tôi để phần cho họ. Đêm cũng đã đến khuya, trăng càng lúc càng cao hơn và nhạt dần. Bất chợt một đám mây đen từ đâu bay đến che khuất ánh trăng, phá tan không khí náo nhiệt. Cuộc vui phải tàn, chúng tôi trả lại không khí tĩnh mịch cho đêm khuya, tuy tất cả mọi người không muốn rời đêm trăng ấy.
Trở về nhà, ai nấy đều mong muốn cho thời gian quay trở lại để cùng nhau được hưởng sự thú vị của những đêm trăng sáng như đêm nay.
đây phút thiêng liêng đã khởi đầu
trời mơ trong cảnh thật huyền thơ
trăng sao đắm đuối trong sương nhạt,
như đón từ xa 1 ý thơ.
ai hãy làm thinh chớ nói nhiều
để nghe dưới đáy nước hồ reo
để nghe tơ liễu run trong gió,
và để xem trời giải ngĩa yêu.
hàng thông lấp loáng đứng trong im
cành lá in như đã lặng chìm
hư thực làm sao phân biệt đc ?
sông ngân hà nổi giữa màn đêm
cả trời say nhuộm 1 màu trăng
và cả lòng tôi chẳng nói rằng.
ko 1 tiếng j nghe động chạm
dẫu là tiếng vỡ của sao băng!
Trăng ơi, nay sáng quá đi !
Phải chăng / trăng muốn / Cuội được thấy mẹ ?
Trăng ơi, nay sáng quá đi !
Phải chăng/ trăng muốn/ thế giới sáng lòa ?
Đêm nay /trăng sáng quá đi
Trăng ơi, trăng muốn nói gì, nói gì ?
Phải chăng/ Trăng muốn /ước mơ ?
Trăng ơi ! Ứơc mơ/ của trăng / là gì ?
Hãy nói tôi biết ! Tôi sẽ/
Làm dịu lòng trăng/ bằng mọi giá đấy !
Trăng ơi, trăng hãy nói đi !
Ứơc mơ của trăng/ thật sự là gì ?
Trăng ơi, trăng hãy nói đi !
Ứơc mơ của trăng/ sẽ được thực hiện.
EM TỰ NGHĨ BẬY THÔI NGHEN, À, MẤY CÁI DẤU GẠCH NÀY : / EM DÙNG ĐỂ CHỊ ĐỌC NHỚ NGẮT HOẶC KÉO DÀI ĐỂ ĐỌC NGỮ ĐIỆU CHO HAY. NẾU CHỊ THẤY THƠ CHẾ CỦA EM HAY THÌ K NHA !