Vì dịch covid nên em phải nghỉ học ở nhà.Vào những thời gian rảnh rỗi,em có thế đạp xe đạp,xem ti vi,đọc sách và thậm chí là ngủ nướng,..Đặc biệt trong số sách em đọc có một mục là Cáo và Qụa.
Có một chú quạ kiếm được một miếng thịt và đậu trên mái nhà.Một con cáo đi qua,nhìn miếng thịt một cách thèm thuồng.Chú ta dừng lại hỏi con quạ:"Bạn có thể nhảy múa không?".Chú quạ chỉ lắc đầu.Cáo lại hỏi:"Bạn có thể hát không".Chú quạ bắt đầu mở miệng ra hát.Miếng thịt trong miệng chú rớt xuống dưới.Con cáo khôn lỏi kia chạy ra đớp lấy thịt ,nói:"Cảm ơn vì miếng thịt,ha ha ha.."rồi chạy nhanh về rừng.
Câu chuyện này cho em thấy con cáo rất thông minh,con quạ thì ngu ngốc nên đã bị cáo lấy thịt.Đôi khi cũng phải dùng trí mới sống trong cuộc sống đầy thử thách này.
k mình nha
Trong kì nghỉ dịch covid vùa qua, em đã lên mạng lướt các phần mềm vui chơi giải trí rất thú vị. Trong số những điều thú vị ấy, em sẽ không thể không nhắc đến một điều thú vị. Đó là một câu truyện ngắn em từng đọc, được viết lên với một chủ đề quen thuộc là tình cảm gia đình, gần hơn đó là tình cảm sâu nặng giũa người bà và hai người cháu. Câu chuyện đó kể rằng:" Ngày xưa có ba bà cháu tuy cuộc sống nghèo khổ nhưng cuộc sống lúc nào cũng đầm ấm, hạnh phúc. Một hôm, có một cô tiên đi ngang qua và cho hai người cháu một hạt đào và dặn :
“Khi nào bà mất, gieo hạt đào này bên mộ, các cháu sẽ được giàu sang, sung sướng”.
Bà mất, hai anh em mang hạt đào của nàng tiên trồng bên mộ, cây đào lớn nhanh và kết thành bao nhiêu trái vàng, trái bạc. Tuy được sống trong cảnh đầy đủ, giàu sang nhưng hai anh em lúc nào cũng buồn bã vì nhớ về bà. Cô tiên hiện lên, hai anh em khóc lóc xin cô cho bà sống lại cho dù cuộc sống có cực khổ như xưa. Cô tiên phất chiếc quạt màu nhiệm, lâu đài, ruộng vườn bỗng chốc biến mất. Người bà sống lại, móm mém, hiền từ, dang tay ôm hai đứa cháu hiếu thảo vào lòng.
Sau thời gian buồn bã đó, hai người cháu quả thực đã làm theo lời tiên dặn với một kết quả tốt đẹp là bad được quay trở lại bên hai người cháu, sống lại và ôm hai người cháu vào lòng. Sự hiếu thảo đó đã làm bà sống lại, chính sự hiếu thảo đó còn khiến người đọc như em cảm động bởi tình yêu thương tha thiết của ba bà cháu.
Thật đáng ngưỡng mộ biết bao!