a, Hổ đực mừng rỡ với con. Hổ cái thì nằm phục xuống dáng mệt mỏi lắm.
a, Hổ đực mừng rỡ với con. Hổ cái thì nằm phục xuống dáng mệt mỏi lắm.
xác định cụm từ có trong câu sau và điền vào mô hình cấu tạo:
A. Thủy Tinh đến sau ko lấy đc vợ đùng đùng nổi giận đem quân đuổi theo đòi cướp mị nương.
B. Hổ đực mừng rỡ đùa giỡn với con còn hổ cái thì nằm gục xuống dáng mỏi mệt lắm
C. Nàng sinh ra một cái bọc trăm trứng
D. Một hôm cô Út vừa mang cơm đến giứa chân đồi thì nghe tiếng sáo
Cứu mình với ạ!!!!!!!! chiều nay mình phải nộp rồi ạ!!!!!
I. Trắc nghiệm:( 3,0 điểm)
Trả lời các câu hỏi dưới đây bằng cách khoanh tròn chữ cái trước phương án trả lời đúng.
Bà đỡ Trần là người huyện Đông Triều. Một đêm nọ nghe tiếng gõ cửa, bà mở cửa nhìn thì chẳng thấy ai, một lát, có con hổ chợt lao tới cõng bà đi. Ban đầu, bà sợ đến chết khiếp, khi tỉnh, thấy hổ dùng một chân ôm lấy bà chạy như bay, hễ gặp bụi rậm, gai góc thì dùng chân trước rẽ lối chạy vào rừng sâu. Tới nơi, hổ thả bà xuống. Thấy một con hổ cái đang lăn lộn, cào đất, bà cho là hổ định ăn thịt mình, run sợ không dám nhúc nhích. Lúc sau hổ đực cầm tay bà nhìn hổ cái, nhỏ nước mắt. Bà nhìn kĩ bụng hổ cái như có cái gì động đậy, biết ngay là hổ sắp đẻ. Sẵn có thuốc mạng theo trong túi, bà liền hòa với nước suối cho uống, lại xoa bóp bụng hổ. Lát sau, hổ đẻ được. Hổ đực mừng rỡ đùa giỡn với con, còn hổ cái thì nằm phục xuống, dáng mệt mỏi lắm. Hổ đực quỳ xuống bên một gốc cây, lấy chân đào lên một cục bạc. Bà đỡ biết hổ tặng mình, cầm lấy. Hổ đực đứng dậy đi, quay nhìn bà, bà theo hổ ra khỏi rừng. Được mấy bước, trời sắp sáng, bà giơ tay nói:" Xin chúa rừng quay về". Hổ vẫn cúi đầu vẫy đuôi, làm ra vẻ tiễn biệt. Bà đi khá xa, hổ liền gầm lên một tiếng rồi bỏ đi.
( Con hổ có nghĩa)
1. Phương thức biểu đạt chính của truyện Con hổ có nghĩa là:
A. Tự sự
B. Biểu cảm
C. Nghị luận
D. Miêu tả
2. Người kể trong đoạn văn trên ở ngôi thứ mấy?
A. Ngôi thứ nhất số ít
B. Ngôi thứ nhất số nhiều
C. Ngôi thứ hai
D. Ngôi thứ ba
3. Dòng nào dưới đây cho biết truyện Con hổ có nghĩa thuộc loại truyện giáo huấn đạo đức?
A. Truyện kể về tấm gương trung nghĩa
B. Truyện nêu bài học về đạo đức, lối sống
C. Truyện kể lại một sự thật lịch sử
D. Truyện kể về một tấm gương nhân hậu
4. Nhân vật chính trong đoạn trích trên là:
A. Bà đỡ Trần
B.Con hổ đực
C. Con hổ đực và con hổ cái
D. Bà đỡ Trần và con hổ đực
5. Lúc bị hổ cõng đi, bà đỡ Trần cảm thấy như thế nào?
A. Sợ đến chết khiếp
B. Run sợ không dám bước đi
C. Ngạc nhiên không hiểu nổi
D. Bình tĩnh nhìn xung quanh
6. Nếu liệt kê những chi tiết nói về ân nghĩa của con hổ với bà đỡ Trần thì chi tiết nào sau đây là không phù hợp?
A. Hổ đực mừng rỡ đùa giỡn với con, còn hổ cái thì nằm phục xuống
B. Hổ đực quỳ xuống bên một gốc cây, lấy tay đào lên một cục bạc
C. Hổ vẫn cúi đầu vẫy đuôi, làm ra vẻ tiễn biệt
D. Bà đi khá xa, hổ gầm lên một tiếng rồi bỏ đi
7. Dòng nào dưới đây không đúng với ý nghĩa câu chuyện về con hổ đáp nghĩa bà đỡ Trần?
A. Biết ơn khi được giúp đỡ
B. Trả ơn ngay người đã giúp mình
C. Trả ơn khi người đã giúp mình còn sống
D. Trả ơn khi người giúp mình đã qua đời
8.Câu chuyện về con hổ đáp nghĩa bà đỡ Trần gần gũi với thành ngữ nào sau đây:
A. Cứu vật vật trả ơn
B. Thương người như thể thương thân
C. Một miếng khi đói bằng một gói khi no
D. Ở hiền gặp lành
9. Câu nào sau đây có sử dụng phép so sánh?
A. Bà mở cửa nhìn thì chẳng thấy ai
B.Bà sợ đến chết khiếp
C. Hổ dùng một chân ôm lấy bà chạy như bay
D. Hổ liền gầm lên một tiếng rồi bỏ đi
10. Dòng nào dưới đây không phải là từ láy?
A. gai góc
B. nhúc nhích
C. động đậy
D. sắp sáng
11. Xét về cấu tạo, cụm động từ nào dưới đây có đủ cả 3 thành phần?
A. Nghe tiếng gõ cửa
B. Chẳng nhìn thấy một ai( Chẳng thấy ai)
C. Sợ đến chết khiếp
D. Mừng rỡ đùa giỡn với con
12. Dòng nào dưới đây là cụm danh từ?
A. Một con hổ cái
B. Nằm phục xuống
C. Mệt mỏi lắm
D. Gầm lên một tiếng
II. Tự luận(7,0 điểm)
1. Đọc câu văn sau thực hiện yêu cầu ở dưới (1,0 điểm):
" Trong vườn nhà em có một cây to là cây mít rất to."
a. Hãy cho biết câu văn trên mắc lỗi gì?
b. Hãy viết lại câu văn cho đúng.
2. Đặt một câu có từ chân được dùng với nghĩa chuyển. ( 1,0 điểm)
3. Hãy kể về một người em yêu thương nhất. ( 5,0 điểm)
Ngoài tác dụng giới thiệu nhân vật, những câu mở đầu sau đây còn có tác dụng gì?
b) Người kiếm củi tên mỗ ở huyện Lạng Giang, đang bổ củi ở sườn núi, thấy dưới thung lũng phía xa, cây cỏ lay động không ngớt mới vác búa đến xem, thấy một con hổ trán trắng, cúi đầu cào bới đất nhảy lên, vật xuống, thỉnh thoảng lấy tay móc họng, mở miệng nhe cái răng, máu me, nhớt dãi trào ra.
(Vũ Trinh)
Hãy chuyển mỗi câu ghép dưới đây thành hai câu đơn:
c, Thuyền xuôi giữa dòng con sông rộng hơn ngàn thước, trông hai bên bờ, rừng đước rựng lên cao ngất như hai dãy trường thành vô tận.
(Đoàn Giỏi)
Phân tích thành phần chính của các câu dưới đây (2đ)
a. Từ trên cao nhìn xuống, Cuội thấy hổ mẹ chạy đến một bụi cây gần đó, đớp một ít lá về nhai mớm cho con.
b. Khoảng giập bã trầu, hổ con tự nhiên cựa quậy rồi sống lại.
Hãy chuyển mỗi câu ghép dưới đây thành hai câu đơn:
b) Mấy hôm nọ, trời mưa lớn, trên những hồ ao quanh bãi trước mặt, nước dâng trắng mênh mông.
(Tô Hoài)
Câu 1 : Thông qua 2 câu chuyện về 2 con hổ , hãy khái quát về nghệ thuật và nội dung của văn bản "Con hổ có nghĩa"
Câu 2 : Tại sao tác giả lại mượn hình tượng con hổ để nói chuyện về cái nghĩa của con người mà không chọn một con vật khác ? Mượn chuyện con hổ có nghĩa tác giả muốn gửi đến cho chúng ta điều gì?
Câu 3 : Tìm những câu ca dao , tục ngữ nhắc nhở về lối sống ân nghĩa,những câu có ý phê phán lối sống vong ân bội nghĩa
Hãy đặt câu hỏi để kiểm tra xem những câu dưới đây có thiếu chủ ngữ hoặc vị ngữ không?
b) Lát sau hổ đẻ được.
tìm động từ trong đoạn tríchvaf phân loại chúng thành 3 loại: động từ tình thái, động từ trạng thái, động từ hành động.
"Một đêm nọ nghe tiếng gõ cửa, bà mở cửa nhìn thì chẳng thấy ai, một lát, có con hổ lao tới cõng bà đi. Ban đầu, bà sợ đến chết khiếp, khi tỉnh thấy hổ dùng một chân ôm lấy nà chạy như bay, hễ gặp bụi rậm, gai góc thì dùng chân trước dẽ lối chạy vào rừng sâu. Tới nơi, hổ thả bà xuống thqays một con hổ cái đang lăn lộn cào đất. Bà cho là hổ định ăn thịt mình, run sợ, không dám nhúc nhích.”