a....cả lớp đã như cái chợ vỡ
b. , gió càng mạnh lên bấy nhiêu
a)Cô giáo vừa ra ngoài, các bạn học sinh trong lớp đã nói chuyện riêng với nhau.
b)Mưa càng lớn bao nhiêu, gió càng lớn bấy nhiêu.
a....cả lớp đã như cái chợ vỡ
b. , gió càng mạnh lên bấy nhiêu
a)Cô giáo vừa ra ngoài, các bạn học sinh trong lớp đã nói chuyện riêng với nhau.
b)Mưa càng lớn bao nhiêu, gió càng lớn bấy nhiêu.
Em ấn tượng với người họ hàng nào nhất?
Viết 1 đoạn van 100 từ
Nhanh, ét o ét, gấp lắm!!!
Ét o ét mình cần giải gấp 3 câu này: Điền dấu phẩy vào những chỗ thik hợp và nêu tác dụng của dấu phẩy trong câu đó: a, Lúc hoàng hôn Ăng-co-vát thật huy hoàng. ....................................................................................... b, Mặt trời lặn ánh sáng chiếu soi vào bóng tối cửa đền. ....................................................................................... c, Con sông Nậm-khan ra đến đấy còn làm duyên nũng nịu uốn mình một quãng rồi mới chịu hòa vào Mê-công. ....................................................................................... Mình sẽ tick hết ạ
Ét ô ét
Hô ứng là gì vậy ạ? Ét ô ét
Đặt 2 câu có sử dụng biện pháp liên kết câu:
ét ô ét
Khi con tàu dần chìm đi thì bỗng nhiên có một đội cứu hộ và một con tàu khác đến cứu ma-ri-ô.Họ đưa cậu vào bờ và hỏi thăm sức khỏe của cậu.Khi ma-ri-ô về đến nhà thì ngạc nhiên thấy gu-li-ét-ta là hàng xóm gần nhà mình và kể từ đó họ lại chơi thân với nhau hơn.
được ko mọi người ?
Chỉ ra nét đặc sắc của từ "vang lừng"
ét ô étttttttttttttttttttttttttt
Viết 1 đoạn văn ngắn nói về đề tài em tự chọn. trong đoạn văn có sử dụng phép thay thế từ ngữ để liên kết câu. ( Viết xong gạch dưới các từ ngữ dùng để thay thế trong đoạn văn)
làm hộ mình được ko. ét o ét. ét o ét
...Đêm xuống, lúc chia tay, Ma-ri-ô định chúc bạn ngủ ngon thì một ngọn sóng lớn ập tới, xô cậu ngã dúi. Giu-li-ét-ta hoảng hốt chạy lại. Cô quỳ xuống bên Ma-ri-ô, lau máu trên trán bạn, rồi dịu dàng gỡ chiếc khăn đỏ trên mái tóc băng cho bạn.
Cơn bão dữ dội bất ngờ nổi lên. Những đợt sóng khủng khiếp phá thủng thân tàu, nước phun vào khoang như vòi rồng. Hai tiếng đồng hồ trôi qua...Con tàu chìm dần, nước ngập các bao lơn. Quang cảnh thật hỗn loạn.
Ma-ri-ô và Giu-li-ét-ta, hai tay ôm chặt cột buồm, khiếp sợ nhìn mặt biển. Mặt biển đã yên hơn. Nhưng con tàu vẫn tiếp tục chìm.
Chiếc xuồng cuối cùng được thả xuống. Ai đó kêu lên: “Còn chỗ cho một đứa bé.” Hai đứa trẻ sực tỉnh, lao ra.
- Đứa nhỏ thôi! Nặng lắm rồi. – Một người nói.
Nghe thế, Giu-li-ét-ta sững sờ, buông thõng hai tay, đôi mắt thẫn thờ tuyệt vọng.
Một ý nghĩ vụt đến, Ma-ri-ô hét to: “Giu-li-ét-ta, xuống đi! Bạn còn bố mẹ...”
Nói rồi, cậu ôm ngang lưng Giu-li-ét-ta thả xuống nước. Người ta nắm tay cô lôi lên xuồng.
Chiếc xuồng bơi ra xa. Giu-li-ét-ta bàng hoàng nhìn Ma-ri-ô đang đứng bên mạn tàu, đầu ngửng cao, tóc bay trước gió. Cô bật khóc nức nở, giơ tay về phía cậu: “Vĩnh biệt Ma-ri-ô!”
Viết đoạn văn (hoặc bài văn ngắn) bày tỏ cảm nhận của em về đoạn trích trên.