Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài
Triệu Phương Nhi

Em hãy tả lại cơn mưa mùa thu

có bạn này làm được khá thì giúp mình với nhé!!! thanks

 

Huỳnh Bá Nhật Minh
1 tháng 6 2018 lúc 9:52

Mấy ngày nay trời nóng như đổ lửa, cây cối thì héo khô, mọi người thì đều chờ có một cơn mưa, thật ngột ngạt và khó chịu. Vào buổi chiều ngày hôm qua, cơn mưa mà mọi người chờ đã đến.

Mây đen từ đâu ùn ùn kéo đến, che lấp cả một vòm trời xanh thẫm. Lúc đầu gió chỉ nổi lên xoáy thành một cơn lốc nhỏ cuốn lá vàng bay đi. Khoảng năm phút sau, gió như điên cuồng thổi đến làm cây cối nghiêng ngả, người đi bộ cũng khó đi lại vì sức gió. Một tia chớp vàng giáng xuống xé toạt những đám mây xám xịt. Và vài hạt mưa to và nặng rơi xuống tạo ra tiếng lách tách, lách tách trên mái tôn. Mọi người rảo chân bước vội. Xe cộ trên đường cũng phóng nhanh hơn.

Rồi một lúc sau, hạt mưa cũng nhỏ dần và mưa lớn hơn. Mưa lớn như thế nào thì gió lớn như thế nấy. Mưa như trút nước. Cứ tưởng như là sắp có bão vậy. Nước mưa lao vào những bụi cây. Lá bàng, lá cau vẫy tay như chào đón cơn mưa. Mưa tạch tạch trên lan can, đập vào lòng lá bàng lộp độp, lộp độp. Hai bên đường cũng đông người trú mưa hơn lúc chuẩn bị mưa. Có người đội đầu trần chạy về nhà. Con đường vắng hẳn. Chỉ có một đám trẻ khoảng năm sáu đứa cởi trần chạy ra ngoài mưa để tắm và một vài chiếc xe ô tô, xe tải bật đèn lao vào màn nước trắng xóa. Nước chen nhau tuôn ồ ồ vào các rãnh cống. Những chú chim sẻ cũng tìm chỗ để trú. Chuột, gián đã bám vào chân tường.

Mưa đến rồi cũng đi. Mây đen cũng nhường chỗ cho bầu trời ló rạng. Cầu vồng hiện ra với bảy sắc lung linh. Tiếng nói chuyện, đi lại rộn rịp từ những chỗ trú mưa, mọi người lại tiếp tục công việc của mình. Nhất là các bác thợ sửa xe, khi mưa xong, bác lại xách hộp đồ nghề lỉnh kỉnh của mình ra để sửa cái bu-gi cho mấy chiếc xe bị chết máy khi trận mưa kết thúc. Mấy chú chim sẻ bay ra từ hốc cây nào đó, đậu trên mái nhà, dang cánh ra để phơi khô bộ lông óng ánh của chú, và thỉnh thoảng chú kêu rích rích nghe rất vui tai.

Mưa xong làm cho không khí oi bức trở thành không khí mát mẻ, trong lành. Những hạt mưa cuốn trôi bụi bặm trên lá cây đi. Mưa xong, những giọt mưa còn đọng lại trên tán lá. Khi có ánh sáng chiếu vào, nó lấp lánh như kim cương. Đối với chúng ta thì nó chỉ có như thế. Nhưng đối với các bác nông dân, thì nó cần biết bao nhiêu!

QuocDat
1 tháng 6 2018 lúc 9:52

Mấy ngày nay trời nóng như đổ lửa, cây cối thì héo khô, mọi người thì đều chờ có một cơn mưa, thật ngột ngạt và khó chịu. Vào buổi chiều ngày hôm qua, cơn mưa mà mọi người chờ đã đến.

Mây đen từ đâu ùn ùn kéo đến, che lấp cả một vòm trời xanh thẫm. Lúc đầu gió chỉ nổi lên xoáy thành một cơn lốc nhỏ cuốn lá vàng bay đi. Khoảng năm phút sau, gió như điên cuồng thổi đến làm cây cối nghiêng ngả, người đi bộ cũng khó đi lại vì sức gió. Một tia chớp vàng giáng xuống xé toạt những đám mây xám xịt. Và vài hạt mưa to và nặng rơi xuống tạo ra tiếng lách tách, lách tách trên mái tôn. Mọi người rảo chân bước vội. Xe cộ trên đường cũng phóng nhanh hơn.

Rồi một lúc sau, hạt mưa cũng nhỏ dần và mưa lớn hơn. Mưa lớn như thế nào thì gió lớn như thế nấy. Mưa như trút nước. Cứ tưởng như là sắp có bão vậy. Nước mưa lao vào những bụi cây. Lá bàng, lá cau vẫy tay như chào đón cơn mưa. Mưa tạch tạch trên lan can, đập vào lòng lá bàng lộp độp, lộp độp. Hai bên đường cũng đông người trú mưa hơn lúc chuẩn bị mưa. Có người đội đầu trần chạy về nhà. Con đường vắng hẳn. Chỉ có một đám trẻ khoảng năm sáu đứa cởi trần chạy ra ngoài mưa để tắm và một vài chiếc xe ô tô, xe tải bật đèn lao vào màn nước trắng xóa. Nước chen nhau tuôn ồ ồ vào các rãnh cống. Những chú chim sẻ cũng tìm chỗ để trú. Chuột, gián đã bám vào chân tường.

Mưa đến rồi cũng đi. Mây đen cũng nhường chỗ cho bầu trời ló rạng. Cầu vồng hiện ra với bảy sắc lung linh. Tiếng nói chuyện, đi lại rộn rịp từ những chỗ trú mưa, mọi người lại tiếp tục công việc của mình. Nhất là các bác thợ sửa xe, khi mưa xong, bác lại xách hộp đồ nghề lỉnh kỉnh của mình ra để sửa cái bu-gi cho mấy chiếc xe bị chết máy khi trận mưa kết thúc. Mấy chú chim sẻ bay ra từ hốc cây nào đó, đậu trên mái nhà, dang cánh ra để phơi khô bộ lông óng ánh của chú, và thỉnh thoảng chú kêu rích rích nghe rất vui tai.

Mưa xong làm cho không khí oi bức trở thành không khí mát mẻ, trong lành. Những hạt mưa cuốn trôi bụi bặm trên lá cây đi. Mưa xong, những giọt mưa còn đọng lại trên tán lá. Khi có ánh sáng chiếu vào, nó lấp lánh như kim cương. Đối với chúng ta thì nó chỉ có như thế. Nhưng đối với các bác nông dân, thì nó cần biết bao nhiêu!

QuocDat
1 tháng 6 2018 lúc 9:55

Mấy ngày nay trời nóng như đổ lửa, cây cối thì héo khô, mọi người thì đều chờ có một cơn mưa, thật ngột ngạt và khó chịu. Vào buổi chiều ngày hôm qua, cơn mưa mà mọi người chờ đã đến.

Mây đen từ đâu ùn ùn kéo đến, che lấp cả một vòm trời xanh thẫm. Lúc đầu gió chỉ nổi lên xoáy thành một cơn lốc nhỏ cuốn lá vàng bay đi. Khoảng năm phút sau, gió như điên cuồng thổi đến làm cây cối nghiêng ngả, người đi bộ cũng khó đi lại vì sức gió. Một tia chớp vàng giáng xuống xé toạt những đám mây xám xịt. Và vài hạt mưa to và nặng rơi xuống tạo ra tiếng lách tách, lách tách trên mái tôn. Mọi người rảo chân bước vội. Xe cộ trên đường cũng phóng nhanh hơn.

Rồi một lúc sau, hạt mưa cũng nhỏ dần và mưa lớn hơn. Mưa lớn như thế nào thì gió lớn như thế nấy. Mưa như trút nước. Cứ tưởng như là sắp có bão vậy. Nước mưa lao vào những bụi cây. Lá bàng, lá cau vẫy tay như chào đón cơn mưa. Mưa tạch tạch trên lan can, đập vào lòng lá bàng lộp độp, lộp độp. Hai bên đường cũng đông người trú mưa hơn lúc chuẩn bị mưa. Có người đội đầu trần chạy về nhà. Con đường vắng hẳn. Chỉ có một đám trẻ khoảng năm sáu đứa cởi trần chạy ra ngoài mưa để tắm và một vài chiếc xe ô tô, xe tải bật đèn lao vào màn nước trắng xóa. Nước chen nhau tuôn ồ ồ vào các rãnh cống. Những chú chim sẻ cũng tìm chỗ để trú. Chuột, gián đã bám vào chân tường.

Mưa đến rồi cũng đi. Mây đen cũng nhường chỗ cho bầu trời ló rạng. Cầu vồng hiện ra với bảy sắc lung linh. Tiếng nói chuyện, đi lại rộn rịp từ những chỗ trú mưa, mọi người lại tiếp tục công việc của mình. Nhất là các bác thợ sửa xe, khi mưa xong, bác lại xách hộp đồ nghề lỉnh kỉnh của mình ra để sửa cái bu-gi cho mấy chiếc xe bị chết máy khi trận mưa kết thúc. Mấy chú chim sẻ bay ra từ hốc cây nào đó, đậu trên mái nhà, dang cánh ra để phơi khô bộ lông óng ánh của chú, và thỉnh thoảng chú kêu rích rích nghe rất vui tai.

Mưa xong làm cho không khí oi bức trở thành không khí mát mẻ, trong lành. Những hạt mưa cuốn trôi bụi bặm trên lá cây đi. Mưa xong, những giọt mưa còn đọng lại trên tán lá. Khi có ánh sáng chiếu vào, nó lấp lánh như kim cương. Đối với chúng ta thì nó chỉ có như thế. Nhưng đối với các bác nông dân, thì nó cần biết bao nhiêu!

cô bé bốn mắt
1 tháng 6 2018 lúc 9:55

Ngày tháng qua nhanh, nhưng ấn tượng về những cơn mưa mùa thunơi quê nhà thì vẫn in đậm trong tâm trí. Mùa thu, tôi ra bãi ngô ngoài đê hòa vào trò chơi của lũ trẻ cùng làng. Ngoài này đất màu mỡ, cây trồng tươi tốt, triền đê có những chú rế mèn béo mẫm rồi cỏ gà mập mạp… tất thảy như một thiên đường luôn gọi mời lũ trẻ.

Nhưng chúng tôi đâu hay, vào những mùa thu ấy, trong những cơn mưa tầm tã, khi chúng tôi đang mải trú mưa dưới điếm canh đê, đôi bờ vai áo mẹ ướt đẫm mưa vẫn còn nán lại trên ruộng ngô. Phải là khi mưa nặng hạt lắm, mẹ của tôi mới tìm chỗ tránh mưa. Thiếu đi sự tham công tiếc việc của người nông dân như mẹ tôi và bao con người khác, chúng tôi đâu có được trang vở trắng, chiếc áo mới tới trường trong những mùa thu. Hay những lần chúng tôi tắm mưa đùa nghịch để đêm về lên cơn sốt, mẹ lại vất vả chăm chút từng thìa cháo, viên thuốc cảm.

Sau này, ngồi bên khung cửa sổ nhìn ra con đường, cơn mưa mùa thu đổ xuống, tầm tã rơi ngày này qua ngày khác lại thấy nao lòng một nỗi nhớ quê. Những năm tháng trọ học nơi phố phường ấy, chúng tôi đã tiêu những đồng tiền lẻ thẫm đẫm mồ hôi trộn lẫn với mưa thu lạnh của mẹ. Một nỗi niềm tê tái trong lòng, có phải mùa thu giúp ta trầm tĩnh, sâu lắng hơn trong từng ý nghĩ.

Mùa thu này tôi đưa con đi học dưới những cơn mưa. Cái áo mưa rộng như đôi cánh gà mẹ che chở một tâm hồn bé nhỏ. Cậu bé cứ muốn chui ra khỏi chiếc áo để ngắm phố phường thật rõ, để được nhìn thấy những dòng nước mưa đục ngầu đang quấn lấy bánh xe, lấy đôi chân người đi đường để cười thích thú. Dường như bao giờ cũng vậy, tuổi thơ luôn vô tư đến dại khờ, muốn vượt ra khỏi vòng tay của mẹ cha để khám phá những gì lạ lẫm.

Thế rồi những cơn mưa mùa thu sẽ qua đi, đường phố lại sạch bóng như vừa được gột rửa nhưng cái lạnh lại sâu hơn. Ngồi bên li cà phê, nghe một khúc nhạc của Đặng Thế Phong, mới thấy mưa thu dường như là một phần không thể thiếu của cuộc sống này. Mưa gợi cho ta những kỷ niệm đã có lúc nguôi quên và giúp ta tìm tại ký ức tuổi thơ của mình. Một  chút gì thật sâu lắng.

Nguyễn Thanh Hiền
1 tháng 6 2018 lúc 10:01

Những tia nắng yếu ớt cuối cùng cũng biến mất sau những đám mây đen từ đâu kéo đến. Bầu trời và cả không gian chợt như dịu lại.Trời sắp mưa rồi !

Gió thổi mạnh, thốc đám bụi cuộn tròn bay lên cao, rồi lại tung chúng ra, rắc xuống mặt đất. Gió vỗ vào mặt, luồn vào tóc những người đi đường đang vội vã chạy mưa. Cây cối lao xao, xào xạc, những chiếc lá già úa không trụ được, rời cành rồi lượn bay theo gió.

Mưa rơi, những hạt mưa đầu tiên nhẹ nhàng hôn lên đám lá đang reo vui chờ đón mưa đến gột sạch bụi bặm trên mình. Mưa rơi tí tách, nhảy múa vui vẻ, rộn ràng trên những mái nhà và trên mặt đường. Mưa thi nhau từng hạt, từng hạt rơi xuống. Chúng hò reo, hạt này chê hạt kia rơi chậm và thách đố nhau xem ai về đích trước. Thế rồi chúng phấn khích, rào rào lao xuống thành từng lớp như những mũi tên nhỏ lóng lánh ánh bạc. Lớp này nối tiếp lớp kia xối xả rơi xuống tạo ra những bong bóng nước trên mặt đường, rồi từ đó lại nở xòe ra vô số những bông hoa bong bóng nhỏ xinh.

Sau một hồi nô đùa, chạy nhảy, mưa ngớt dần, chỉ còn những hạt mưa chậm chân đang vội vã chạy theo các bạn về đích. Nước mưa trên mặt đường thi nhau chảy vào những rãnh cống hai bên hè phố trả lại mặt đường sạch bóng. Cây cối hả hê khoe đám lá xanh mướt vừa được tắm gội của mình. Trời trong xanh, cao vời vợi, đằng Đông lại le lói một vài tia nắng. Mấy chú sẻ nhỏ trú mưa đâu đó dưới tán lá ríu rít gọi nhau ra đón nắng. Mọi người và xe cộ lại hối hả trên đường trong không khí mát dịu sau cơn mưa.

Cơn mưa rào đầu hè đến nhanh mà đi cũng nhanh làm sao ! Cảm ơn cơn mưa đã tiếp thêm sức sống kỳ diệu cho muôn loài.

_Chúc bạn học tốt_

Bùi Nguyễn ĐỆ NHẤT Minh...
1 tháng 6 2018 lúc 10:01

đm chép mạng 99,9999999999999999999999999999999999999999999999999999999999999999999999%

t ghét loại người z lắm

cố gắng động não ik, sống thật vs đời

^^

I don
1 tháng 6 2018 lúc 10:05

Ngày tháng qua nhanh, nhưng ấn tượng về những cơn mưa mùa thu nơi quê nhà thì vẫn in đậm trong tâm trí. Mùa thu, tôi ra bãi ngô ngoài đê hòa vào trò chơi của lũ trẻ cùng làng. Ngoài này đất màu mỡ, cây trồng tươi tốt, triền đê có những chú rế mèn béo mẫm rồi cỏ gà mập mạp… tất thảy như một thiên đường luôn gọi mời lũ trẻ.

Nhưng chúng tôi đâu hay, vào những mùa thu ấy, trong những cơn mưa tầm tã, khi chúng tôi đang mải trú mưa dưới điếm canh đê, đôi bờ vai áo mẹ ướt đẫm mưa vẫn còn nán lại trên ruộng ngô. Phải là khi mưa nặng hạt lắm, mẹ của tôi mới tìm chỗ tránh mưa. Thiếu đi sự tham công tiếc việc của người nông dân như mẹ tôi và bao con người khác, chúng tôi đâu có được trang vở trắng, chiếc áo mới tới trường trong những mùa thu. Hay những lần chúng tôi tắm mưa đùa nghịch để đêm về lên cơn sốt, mẹ lại vất vả chăm chút từng thìa cháo, viên thuốc cảm.

Sau này, ngồi bên khung cửa sổ nhìn ra con đường, cơn mưa mùa thu đổ xuống, tầm tã rơi ngày này qua ngày khác lại thấy nao lòng một nỗi nhớ quê. Những năm tháng trọ học nơi phố phường ấy, chúng tôi đã tiêu những đồng tiền lẻ thẫm đẫm mồ hôi trộn lẫn với mưa thu lạnh của mẹ. Một nỗi niềm tê tái trong lòng, có phải mùa thu giúp ta trầm tĩnh, sâu lắng hơn trong từng ý nghĩ.

Mùa thu này tôi đưa con đi học dưới những cơn mưa. Cái áo mưa rộng như đôi cánh gà mẹ che chở một tâm hồn bé nhỏ. Cậu bé cứ muốn chui ra khỏi chiếc áo để ngắm phố phường thật rõ, để được nhìn thấy những dòng nước mưa đục ngầu đang quấn lấy bánh xe, lấy đôi chân người đi đường để cười thích thú. Dường như bao giờ cũng vậy, tuổi thơ luôn vô tư đến dại khờ, muốn vượt ra khỏi vòng tay của mẹ cha để khám phá những gì lạ lẫm.

Thế rồi những cơn mưa mùa thu sẽ qua đi, đường phố lại sạch bóng như vừa được gột rửa nhưng cái lạnh lại sâu hơn. Ngồi bên li cà phê, nghe một khúc nhạc của Đặng Thế Phong, mới thấy mưa thu dường như là một phần không thể thiếu của cuộc sống này. Mưa gợi cho ta những kỷ niệm đã có lúc nguôi quên và giúp ta tìm tại ký ức tuổi thơ của mình. Một  chút gì thật sâu lắng.

Ngây thơ trong sáng
1 tháng 6 2018 lúc 10:26

Mấy ngày nay trời nóng như đổ lửa, cây cối thì héo khô, mọi người thì đều chờ có một cơn mưa, thật ngột ngạt và khó chịu. Vào buổi chiều ngày hôm qua, cơn mưa mà mọi người chờ đã đến.

Mây đen từ đâu ùn ùn kéo đến, che lấp cả một vòm trời xanh thẫm. Lúc đầu gió chỉ nổi lên xoáy thành một cơn lốc nhỏ cuốn lá vàng bay đi. Khoảng năm phút sau, gió như điên cuồng thổi đến làm cây cối nghiêng ngả, người đi bộ cũng khó đi lại vì sức gió. Một tia chớp vàng giáng xuống xé toạt những đám mây xám xịt. Và vài hạt mưa to và nặng rơi xuống tạo ra tiếng lách tách, lách tách trên mái tôn. Mọi người rảo chân bước vội. Xe cộ trên đường cũng phóng nhanh hơn.

Rồi một lúc sau, hạt mưa cũng nhỏ dần và mưa lớn hơn. Mưa lớn như thế nào thì gió lớn như thế nấy. Mưa như trút nước. Cứ tưởng như là sắp có bão vậy. Nước mưa lao vào những bụi cây. Lá bàng, lá cau vẫy tay như chào đón cơn mưa. Mưa tạch tạch trên lan can, đập vào lòng lá bàng lộp độp, lộp độp. Hai bên đường cũng đông người trú mưa hơn lúc chuẩn bị mưa. Có người đội đầu trần chạy về nhà. Con đường vắng hẳn. Chỉ có một đám trẻ khoảng năm sáu đứa cởi trần chạy ra ngoài mưa để tắm và một vài chiếc xe ô tô, xe tải bật đèn lao vào màn nước trắng xóa. Nước chen nhau tuôn ồ ồ vào các rãnh cống. Những chú chim sẻ cũng tìm chỗ để trú. Chuột, gián đã bám vào chân tường.

Mưa đến rồi cũng đi. Mây đen cũng nhường chỗ cho bầu trời ló rạng. Cầu vồng hiện ra với bảy sắc lung linh. Tiếng nói chuyện, đi lại rộn rịp từ những chỗ trú mưa, mọi người lại tiếp tục công việc của mình. Nhất là các bác thợ sửa xe, khi mưa xong, bác lại xách hộp đồ nghề lỉnh kỉnh của mình ra để sửa cái bu-gi cho mấy chiếc xe bị chết máy khi trận mưa kết thúc. Mấy chú chim sẻ bay ra từ hốc cây nào đó, đậu trên mái nhà, dang cánh ra để phơi khô bộ lông óng ánh của chú, và thỉnh thoảng chú kêu rích rích nghe rất vui tai.

Mưa xong làm cho không khí oi bức trở thành không khí mát mẻ, trong lành. Những hạt mưa cuốn trôi bụi bặm trên lá cây đi. Mưa xong, những giọt mưa còn đọng lại trên tán lá. Khi có ánh sáng chiếu vào, nó lấp lánh như kim cương. Đối với chúng ta thì nó chỉ có như thế. Nhưng đối với các bác nông dân, thì nó cần biết bao nhiêu!

minamoto mimiko
1 tháng 6 2018 lúc 12:49

Trời bây giờ đã sang những ngày đầu tháng 10, cái gió heo may của mùa thu như nhườn chỗ cho cái lạnh se sắt hơn của mùa đông. Vậy là cũng đã đến lúc thời tiết giao mùa. Mùa thu đang dần dần chuyển mình, nhường vị trí cho mùa đông lạnh giá. Người ta gọi cái thời điểm này là đầu đông – cuối thu. Thiên nhiên cũng thay đổi vào cái đợt cuối thu này. Những cơn mưa không còn ồn ào rào rạt như ngày đầu mùa ồn ã nữa, từng cơn mưa âm thầm hắt hiu. Những cơn mưa cuối cùng của mùa thu như lời tạm biệt nàng thu!

Mưa mùa thu vốn không ồn ào náo nhiệt và tinh nghịch như những cơ mưa rào mùa hạ. Cơn mưa mùa thu nhẹ nhàng và bình thản, những cơn mưa càng hiền lành vào cái độ cuối thu này. Nhưng dường như mưa dai dẳng hơn và quyến luyến hơn vì mưa hoài không dứt, có những ngày mưa từ sáng đến tận đêm vẫn không tạnh.

Cơn mưa mùa thu ghé đến từ sáng sớm, không có một dấu hiệu nào báo trước. Không có những cơn giông cuốn gió bụi mù, không có những tiếng sấm đì đoàng, những vạch chớp rạch ngang trời. Mưa cuối mùa thu ghé đến bất chợt. Chỉ là ngày hôm đó trời cuối thu không còn trong xanh vời vợi nữa, bầu trời mang cái vẻ u buồn xam xám và một cơn mưa đổ xuống.

Những giọt mưa hắt hiu dai dẳng trên ô cửa sổ. Mưa giăng kín trời bằng những hàng dài nước mỏng manh. Cơn mưa rơi xuống hồ nước, tạo nên những vòng tròn nhỏ rồi loang ra to dần, to dần và cuối cùng tan vào trong không trung. Những cơn mưa cuối mùa thường chậm rãi và buồn hơn. Có lẽ cơn mưa cuối mùa thu cũng vậy, từng đợt mưa nối tiếp nhau, lúc thưa lúc mau, lúc ồn ào lúc bình lặng. Giọt mưa mát lành tan trong cái không khí lạnh của những ngày cuối thu.

Mùa thu khóc rã rời lá đổ
Xót xa lòng ngôi mộ thời gian
Sầu thu giọt xuống chứa chan
Xoay xoáy vàng lá mưa chan rối nhàu…

Sự vật cuối thu cũng đã mang một màu úa tàn để chuẩn bị cho một mùa đông ấp ủ sự sống. Mưa không tưới tắm cho muôn vật nữa, mưa đến như những lời từ biệt. Cơn mưa rơi xuống cây lộc vừng đang mùa đổi lá, những chiếc lá vàng, lá khô già cỗi gặp cơn mưa rơi xuống đất. Mặt đất phủ đầy những lá vàng. Rồi những chiếc lá đó theo dòng nước mưa, cuốn đến một nơi xa xôi nào đó. Ngọn cỏ khô thỉnh thoảng rung mình trong cơn mưa cuối thu, giàn hoa giấy đỏ hồng thì vẫn vui thích đón chờ những cơn mưa rung rinh cành lá.

Dường như cơn mưa cuối mùa thu không khiến con người ta vội vàng khẩn trương thu dọn mọi thứ như cơn mưa rào mùa hạ. Mọi người thản nhiên đón vào cơn mưa nhẹ nhàng đó. Trên đường, những chiếc ô sắc màu được bung ra, cô cậu học sinh bước cùng nhau dưới cơn mưa, che ô cho nhau, cùng nói những câu chuyện vặt vãnh vu vơ. Nó đã tạo nên một khung cảnh sinh động, vui mắt trong cơn mưa cuối thu.

Triệu Phương Nhi
5 tháng 6 2018 lúc 10:18

Thì tôi chỉ tham khảo thôi mà


Các câu hỏi tương tự
39 Nguyen Chu Minh Ngoc
Xem chi tiết
Nguyễn Đình Bảo
Xem chi tiết
Đào Thùy Giang
Xem chi tiết
Kiều Mỹ Duyên
Xem chi tiết
Nothing
Xem chi tiết
nguyễn thị linh
Xem chi tiết
Nguyễn Thu Hà
Xem chi tiết
chu tuan anh
Xem chi tiết
Lương Việt Hà
Xem chi tiết